Long Phù

Chương 1773: Chúng sinh muôn hình muôn dạng (2)

Chương 1773: Chúng sinh muôn hình muôn dạng (2)
"Điều đó đương nhiên rồi. Chính sách nào trong triều đình mà không làm ngu dân đâu chứ? Chúng ta cũng không nên ôm hi vọng quá lớn vào triều đình. Chẳng qua cùng nhau lên tiếng để i triều đình đưa ra càng nhiều bí mật tu luyện hơn nữa thì vẫn được"
"Ngươi nói chúng ta kêu gọi triều đình đưa ra bí mật tu luyện, thế chẳng khác nào trở thành cái gai trong mắt của triều đình, sau đó âm thầm sát hại chúng ta đâu?"
"Việc này sợ rằng còn không có khả năng đấy. Triều đình dù sao cũng là triều đình, bản lĩnh ngoài mặt thì vẫn phải làm thôi. Tất nhiên trên thực tế, bọn hắn nghĩ gì, chúng ta làm sao biết được. Từ những thủ đoạn mà triều đình đã lén lút thực hiện, cũng chưa hẳn là có lòng tốt gì lắm đâu. Ví dụ, thật ra triều đình không nói sẽ khiến mọi người đều thăng cấp lên thành Thiên Tôn, nhưng thực ra là đang chế tạo Nhân Long Đan, để cho người người đều có tư chất thiên tài, thế thì còn có thể được. Điều này hoàn toàn có thể làm được, nhưng triều đình làm như thế nào đây? Từ đầu đến cuối lượng đan dược cung ứng ra đều bị giới hạn, cho dù là chúng ta ở hiện tại thì cũng không thể mang trong mình tư chất thiên tài được."
"Đừng nói là thiên tài, cho dù là kì tài hơn người, Thiên Sinh Thánh Nhân, thì triều đình hoàn toàn có thể tạo ra đan dược để giúp chúng ta đạt tới trình độ đó. Nhưng triều đình lại làm gì rồi chứ?"
"Quả thực triều đình có vấn đề rất lớn. Mặc kệ những thứ này đi, chúng ta còn phải lĩnh hội và tu hành, cứ ngồi yên mà quan sát sự biến đổi ấy đi."
Cổ Trần Sa vừa mới tình cờ nghe được thì đã thấy mấy tiểu đoàn có tu vi từ Đạo Cảnh biến 5 đến Đạo Cảnh biến 10 đang giao lưu với nhau. Bọn hắn bàn chuyện tu hành cùng với những sự tình ở triều đình. Giọng điệu nói chuyện của mấy tiểu đoàn này đã biểu đạt rõ ràng dục vụng và sự không thỏa mãn của bản thân, hi vọng triều đình có thể giúp bọn hắn một bước lên trời. Hơn nữa, hình như bọn hắn còn đang thương lượng muốn tham gia vào một tổ chức nào đó rồi tiến hành thoái ngôi vị của triều đình, bắt triều đình phải giao ra thật nhiều kỹ thuật và đan dược tu hành.
Quả nhiên lòng người đã bắt đầu thay đổi rồi.
Ít nhất thì người trong tiểu đoàn này trong suy nghĩ căn bản không có bất kì sự cảm tạ nào, nếu có thì chỉ là dục vọng và sự bất mãn mà thôi. Bọn hắn cảm thấy chưa thỏa mãn vì bản thân chỉ có một trăm năm, hay là mấy trăm năm tuổi thọ. Bọn hắn muốn thần thông vô lượng, muốn tu thành Thiên Tôn, thậm chí là đạt tới Thiên Thọ và Thiên Địa Đồng Thọ, bất tử bất diệt. Nếu là trước kia, loại dục vọng này có nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Nhưng mà hiện tại đã có triều đình, do đó mà bọn hắn nghĩ rằng triều đình có thể giúp bọn hắn hoàn thành tâm nguyện này.
Kết quả là bọn hắn đã nảy sinh ra cảm giác cực kì bất mãn với triều đình.
- Quả nhiên là vong ơn bội nghĩa, ăn cháo đá bát mà.
Cổ Trần Sa nghe thấy tiếng lòng của nhân gian như vậy, hắn không những không nổi giận mà ngược lại còn nhìn rõ lòng người ngày càng thâm sâu. Lòng người chính là thứ mãi mãi sẽ không thỏa mãn được. Lòng tham không đáy chính là đặc điểm chung của cả một cộng đồng, không thể nào tiêu trừ được. Có thể nói, cho dù là hiện tại, tất cả bá tánh đều tu đến cảnh giới Thiên Thọ và Thiên Địa Đồng Thọ, nhưng vẫn chưa thể làm thỏa mãn mấy kẻ đó. Bọn hắn còn muốn đạt được cảnh giới Thiên Nguyên, cảnh giới Thiên Giới, thậm chí là cảnh giới Thiên Đạo. Người nào cũng đều khát khao trở thành nhân vật như Thiên Đế, thậm chí là vượt lên trên cả sự tồn tại của Thiên Đạo.
Nhưng mà, dã tâm này cũng lớn dần và trở thành động lực.
Từ trong đó cũng có thể tinh chế ra một loại độc tố cực mạnh, có khả năng làm mục nát Thiên Đạo.
Cổ Trần Sa chính là tinh luyện thứ đồ này mà thành công đánh lui được Thiên Đế. Từ đó mà khiến cho Lâu Bái Nguyệt chân chính luyện hóa Thiên Hậu Chi Bản Nguyên
Cổ Trần Sa cũng không làm gì tiểu đoàn này cả. Hắn còn đang không ngừng theo dõi vô số lòng người, cũng như là các cuộc bàn luận ngày càng mãnh liệt hơn đang truyền vào trong ý niệm của hắn.
"Ha ha ha, cuối cùng ta cũng đã đột phá tới Đạo Cảnh biến 6, đã tu thành Tiên Thiên Cương Khí rồi. Cự Thạch Trường Thành này quả nhiên chính là nơi đột phá mà. Vừa mới thành Tiên Thiên Cương Khí thì đã thoát ly ra khỏi căn cơ của xác thịt, đạt được khí chi đạo."
"Ngươi cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi. Ở trên Cự Thạch Trường Thành này, trước đó không lâu đã có người đột phá đến cảnh giới Thần Cấp. Nhưng mà cho dù là cảnh giới Thần Cấp, đối với triều đình mà nói chẳng qua cũng chỉ là con ruồi con nhặn mà thôi. Cần phải biết rằng mỗi tên Thương Sinh Đại Soái của triều đình đều là Thiên Thọ, còn mỗi tên Thương Sinh Thần Tướng chính là Thánh Nhân. Thần Cấp khi đứng trước mặt Thương Sinh Đại Soái, chỉ cần một ngón tay thôi thì cũng sẽ bị nghiền nát đến chết rồi. Vì vậy, cho dù chúng ta tu hành có lợi hại đi nữa, nhưng ở trước mặt triều đình thì cũng chỉ có thể bị mặc sức chà đạp thôi."
"Hiện tại, triều đình chỉ cho chúng ta đồ tốt chứ chưa từng chà đạp chúng ta mà."
"Vậy cũng không chắc lắm đâu. Hiện tại chưa giày vò, nhưng tương lai chưa hẳn sẽ không xảy ra tình huống tàn nhẫn này mà. Các ngươi đã từng nuôi heo chưa? Nuôi heo chính là phải nuôi quanh năm suốt tháng, cho heo ăn, cho heo uống, chăm sóc cho nhàn hạ, nảy nở. Đợi đến khi heo béo rồi, qua năm mới là có thể một đao giết chết. Ăn thịt, uống máu, ngay cả da cũng không bỏ sót phần nào. Các ngươi không cảm thấy hiện tại chúng ta rất giống heo sao?"
"Cũng có chút giống đó. Hiện tại triều đình trông có vẻ rất tốt, nhưng trên thực tế sống chết của chúng ta đều nằm trong tay triều đình cả. Về sau, triều đình muốn xử lý ra sao thì có thể xử lý như thế. Nói cách khác chính là nên giữ cho tốt sinh tử của bản thân mình đi, tự do cũng phải do bản thân nắm chắc. Một người chủ nhân có nhân từ đến đâu thì cũng sẽ có lúc thay lòng đổi dạ, không bằng một kẻ tàn bạo với bản thân."
"Nói cho cùng thì có một chủ nhân tử tế cũng không bằng làm một kẻ tàn bạo với bản thân. Chúng ta nhất định phải nắm chắc vận mệnh của mình, không được để triều đình thao túng. Thực ra triều đình cũng không hề cho chúng ta thứ đồ tốt gì, tất cả những thứ mà chúng ta có đều là do tự mình đổi lấy. Trái lại, triều đình hấp thụ Tế Tự Chi Lực của chúng ta, từ trong đó mà tinh luyện ra vật chất bất diệt, nhưng chúng ta lấy được gì chứ? Đó chính là vài món đan dược và phương pháp tu hành còn không bằng phế liệu nữa. Nói đến cùng, triều đình đang bóc lột chúng ta còn nhiều hơn là các triều đại ở nhiều thế hệ tàn ác khác nữa. Các triều đại trong nhiều thế hệ khác chẳng qua cũng chỉ bóc lột của cải của bá tánh mà thôi, nhưng triều đình bây giờ lại ngang nhiên thẳng thừng tước lấy tâm linh, tín ngưỡng và tế tự của chúng ta. Triều đình như vậy, ta thấy rằng chắc sẽ không tồn tại được lâu đâu."
"Lời này nghe cũng có lý đấy. Vì thế hiện tại, ta căn bản sẽ không hiến tế cho triều đình nữa đâu, cho dù là sâu bên trong nội tâm thì cũng sẽ không có bất kì cảm kích gì với triều đình cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận