Long Phù

Chương 826: Vũ Trụ Huyền Môn (2)

Chương 826: Vũ Trụ Huyền Môn (2)
Như vậy xem ra, Cảnh Khưu này hùng tài đại lược, tu vi tinh trạm, ngay cả Pháp Vô Tiên cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cổ Trần Sa xuất hiện trên một bình nguyên có dãy núi vờn quanh.
Bình nguyên này to bằng hai ba Hiến Châu, địa vực rộng lớn, mà dãy núi chung quanh cũng cắm thẳng lên trời, trên dãy núi trắng ngần như tuyết, vô cùng thần thánh cao thượng.
- Đến rồi, đây chính là chỗ của Vũ Trụ Huyền Môn.
Cổ Trần Sa nhớ tới tình báo của Kim Tùy Ba
Trên bình nguyên rộng lớn này, cũng thành lập quốc gia, vô cùng cường thịnh, Cổ Trần Sa thậm chí chí nhìn thấy có một số tu sĩ bay tới bay lui, hạ xuống núi tuyết xung quanh.
Hắn nhìn qua, quốc gia này khí vận bình thản, mặc dù không phải loại nóng rực như lửa, nhưng có một chút vị đạo phúc trạch kéo dài.
Hắn trực tiếp hạ xuống đô thành ở trung tâm quốc gia này, nơi đây có một tòa miếu thờ to lớn, miếu thờ này xây dựng thành hình thể trời tròn đất vuông, bên trên có quang mang vạn trượng, cắm vào mây xanh.
Trên miếu thờ viết bốn chữ to Vũ Trụ Đại Miếu.
Đây là điểm liên lạc với nội bộ sơn môn trong ở thế tục của Vũ Trụ Huyền Môn.
Cổ Trần Sa hạ xuống trước cửa miếu thờ, liền thấy có hai con thần thú thủ vệ, giống như hổ, nhưng trên đầu có sừng, trên lưng còn có cánh, hai mắt màu vàng, lông trên người cũng giống như hoàng kim.
Đây là Kim Mao Hống, uy năng cực lớn, trời sinh có thể nhìn thấu quỷ hồn ác linh, hơn nữa có thể trực tiếp cắn nuốt, cơ hồ tương đương với năng lực Đạo cảnh thập tam biến Thôn Ma Thực Quỷ, đương nhiên đây là năng lực đặc thù của Kim Mao Hống, chứ không phải thần thông của nó có thể so sánh với tu sĩ Đạo cảnh thập tam biến.
Trừ hai con Kim Mao Hống ra còn có mấy đồng tử đang ở bên ngoài quét dọn.
Thấy Cổ Trần Sa xuất hiện ở đây, mấy đồng tử cũng không hoang mang, chỉ nói:
- Người tới dừng lại, nơi này là nơi sở tại của Vũ Trụ Đại Miếu.
- Tại hạ chính là người trong Tiên Đạo, muốn đi vào Vũ Trụ Huyền Môn, các ngươi bẩm báo đi.
Cổ Trần Sa vung tay lên, cũng không nói rõ thân phận của mình.
Hai con Kim Mao Hống dường như cũng có thể nghe hiểu tiếng người, lỗ tai dựng lên, hai mắt lấp lánh tinh mang, nhìn về phía Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa hơi phóng ra khí tức, hai con Kim Mao Hống vội vàng lui về phía sau, dường như bị kinh hãi.
Mấy đồng tử chấn động, chúng biết bản thân Kim Mao Hống có bản sự kiểm nghiệm người tới. Bởi vậy có thể thấy được, người này tuyệt đối không tầm thường.
Một đồng tử vội vàng đi vào, ước chừng sau nửa canh giờ mới ra, làm tư thế mời với Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa đi theo đồng tử này tiến vào trong miếu thờ, trên đường đi toàn bộ là đại đạo rộng lớn, không có đình đài lâu các, để lộ ra một cỗ huyền cơ vũ trụ bao la vô biên vô hạn.
Phong cách kiến tạo này cũng thẩm thấu bí mật thời không.
Đi vào trong một cửa đại điện cổ xưa tang thương, đồng tử này yên lặng lui về phía sau.
Cổ Trần Sa trực tiếp bước vào trong cung điện.
Hắn thấy, tuy sâu trong cung điện tối om lại có hai người đang đứng, một nam một nữ, nam tiên phong đạo cốt, nữ thì phong tư lăng vân.
Đều là kỳ tài cái thế.
- Không ngờ là Tĩnh Tiên Ti Trần Sa Vương gia đại giá quang lâm, Vũ Trụ Huyền Môn chúng ta không thể tiếp đón từ xa, Chưởng giáo chí tôn nhận được tin tức, đặc biệt lệnh cho chúng ta tới nghênh đón. Có chỗ nào chậm trễ, xin Vương gia thứ lỗi.
Nam tu sĩ đó chắp tay.
Cổ Trần Sa thấy đối phương biết thân phận của mình, cũng không lấy làm lạ, Thường Vị Ương tính toán sâu xa, sợ là không kém Thánh Nhân, mình tới đây, nàng ta khẳng định là tâm linh có cảm nhận.
- Lần này đến bái phỏng Vũ Trụ Huyền Môn vô cùng gấp gáp, không mang lễ vật, người chậm trễ chính là ta.
Thần niệm Cổ Trần Sa khẽ động, đột nhiên hai cỗ ý niệm truyền vào trong thức hải của nam nữ thanh niên này:
- Đây là một chút tiểu kỹ xảo tu hành, chính là Thất Tinh Chi Chủ thượng cổ Khương Công Vọng sáng chế ra, ta thấy hai vị tu vi sắp tới Đạo cảnh thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu, bộ công pháp này chính là để tinh luyện tinh thần lực trong thức hải, khiến cho nó trở nên thuần túy hơn, như vậy Nguyên Thần được ngưng luyện ra cũng càng thêm cứng cỏi, hơn nữa sẽ không tẩu hỏa nhập ma. Đương nhiên Vũ Trụ Huyền Môn công pháp cao thâm, nhưng đá núi khác cũng có thể mài ngọc, hai vị có thể tham khảo một chút.
Trong thức hải của nam nữ tu sĩ nháy mắt liền có thêm hai luồng công pháp, hơi nhìn nhau, vừa tham ngộ, lập tức trên mặt xuất hiện vẻ vui mừng, công pháp này quả thực chính là kỳ diệu vô cùng, tinh diệu tuyệt luân.
- Đa tạ Vương gia đã tặng quà, mời.
Đôi nam nữ thanh niên này đi vào sâu trong cung điện, lập tức, liền có cánh cửa thời không xuất hiện, ở phía sau cánh cửa xuất hiện một mảng thế giới khác. Không nghi ngờ gì nữa, nơi đó chính là vị trí thực sự của Vũ Trụ Huyền Môn.
Cổ Trần Sa cực kỳ tò mò với Thường Vị Ương này, không ngờ lại sinh ra một loại cảm giác khẩn cấp muốn gặp mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận