Long Phù

Chương 1939: Mười chín Hoàng Tử (1)

Chương 1939: Mười chín Hoàng Tử (1)
- Lão Tứ thật sự đúng là chân thân của Thiên Đế ư? Chắc đến tám chín phần trăm sao?
Lâu Bái Nguyệt vẫn còn chút không yên tâm:
- Thiên Đế giảo hoạt, cũng không phải loại người lương thiện nên nếu như chúng ta nhầm lẫn trong khi Thiên Đế là một người hoàn toàn khác thì sẽ khiến Lão Tự gặp oan uổng. Lúc đó chỉ sợ trong nhà sẽ hỗn loạn, tất cả mọi thứ trước kia đều trở nên vô ích. Thật ra ta cũng không chắc chắn một trăm phần trăm rằng Lão Tứ rốt cuộc có phải là chân thân của Thiên Đế hay không, mà ta chỉ sợ đây là một mưu kế của Thiên Đế. Có lẽ Thiên Đế cố ý để cho chúng ta nghi oan cho Lão Tứ còn bản thân hắn thì ấn nấp trong bóng tối để đảo loạn mưa gió chăng? Bằng không thì việc hắn đặt tên cho Nhật Nguyệt Chi Chủ là Hoa Minh Sa thật sự là quá rõ ràng rồi, hắn muốn làm cho chúng ta mơ màng, dùng vận số để quấy nhiễu phán đoán của chúng ta, khiến cho chúng ta cuối cùng phạm phải sai lầm. Nếu như chúng ta phán đoán sai lầm về vấn đề này thì chỉ sợ sẽ gặp phải một đòn đả kích trầm trọng, thậm chí Vô Long Tâm Pháp cũng sẽ tan vỡ.
- Ngươi nói chuyện này không sai. Vô Long Tâm Pháp là chân lý, nhưng ta thân là người sáng lập ra Vô Long Tâm Pháp nhưng lại bị người khác lừa dối mà hãm hại huynh đệ của mình. Sau khi chuyện này xảy ra, vận số của ta và Vĩnh Giới đều gặp phải đả kích cực lớn, thậm chí vẫn chưa gượng dậy nổi nhưng đương nhiên hiện tại ta đây đã không thể nào bị vận số làm cho lung lay nữa, cho dù vận số của ta bị đoạn tuyệt thì cũng sẽ không có bất kỳ một sự tan vỡ nào.
Cổ Trần Sa nói:
- Tuy nhiên Lão Tứ có phải chân thân của Thiên Đế hay không, thật ra cũng không phải chuyện quá quan trọng đối với chúng ta. Cho dù là Lão Tứ thì chẳng lẽ chúng ta cũng phải trấn áp và hàng phục hắn ta sao? Đó nhất định phải là cảm hóa, thay đổi suy nghĩ của hắn ta. Hắn ta cũng không phải dạng như vậy. Với phần tâm tư này, chúng ta có thể không gặp phải bất lợi, sẽ không bị nghi ngờ bất cứ một điều gì nên chúng ta không cần phải có hai lựa chọn mà chúng ta chỉ cần đi theo một con đường là có thể vượt mọi chông gai, hóa giải tất cả mọi thứ.
- Nếu ngươi đã nói như vậy, cho dù đúng là Lão Tứ thì dù có che giấu kỹ càng đến đâu và thật sự có mưu đồ làm loạn thì hắn ta cũng là huynh đệ của chúng ta, cũng là một trong những người sáng lập ra triều đình Vĩnh Giới chúng ta. Hiện tại Vĩnh Triều của Vĩnh Giới chúng ta đã hoàn toàn được yên ổn, không còn có bất cứ một lỗ hổng nào, nhân tâm cũng dần dần vững chắc, những người không có lòng tin đối với Vô Long Tâm Pháp cũng đã rời đi, còn lại đều là những người cực kỳ kiên định.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Thật ra, hiện tại vẫn còn có một chuyện khiến ta lo lắng, đó chính là thứ đồ vật của những ý niệm đáng sợ đang tiến vào bên trong Vĩnh Giới của chúng ta, mà cũng không có nhiều cao thủ ở bên trong Vĩnh Giới có thể so sánh được với Cổ Đạo Tiên nên căn bản không thể ngăn cản nổi ý niệm đáng sợ này xâm lấn.
- Ngược lại, những lời này của người cũng đã nói lên một chút vấn đề rồi.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Thiên Đế không phải là kẻ thù bởi vì tu vi của hắn hoàn toàn nằm ở trong lòng bàn tay ta, còn loại ý niệm đáng sợ này mới chính là kẻ thù lớn của chúng ta. Tuy nhiên, ngươi ngược lại không cần phải lo lắng, ngươi đã tu thành Vô Long Tâm Pháp Hạch Tâm nên tâm linh đạt được đại tự tại nên ý niệm đáng sợ kia không có cách nào xâm lấn được. Điều này cũng giống với Hồng Linh Sa. Hồng Linh Sa đã tu thành Vô Long Tâm Pháp nên ý niệm đáng sợ kia cũng không có cách nào xâm lấn. Nhưng những người khác thì không thể nói rõ được. Hiện tại Hệ Tinh Bích của Vĩnh Giới chúng ta, trên thực tế là không có cách nào ngăn cản được sự xâm lấn.
- Vậy tổng cộng hắn có bao nhiêu đạo ý niệm?
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Nó đã xâm lấn rất nhiều Biến Dị Bản Nguyên Chuyển Thế Chi Nhân nhưng xem ra không chỉ có một đạo. Điều ta sợ chính là ý niệm đáng sợ này là vô cùng vô tận rồi cuối cùng ăn mòn tất cả mọi người Vĩnh Giới chúng ta. Lúc đó thì quả thật là phiền toái.
- Quả thật là có loại khả năng này.
Cổ Trần Sa nói:
- Tuy nhiên hiện tại Thiên Đạo và phụ hoàng vẫn còn đang dây dưa và bọn họ cũng chưa hoàn toàn sụp đổ nên loại ý niệm này vẫn chưa xuất hiện quá nhiều. Nếu như phân tán thì sẽ làm suy yếu lực lượng của hắn nên ngược lại ngươi cần phải cẩn thận để miễn cho việc các cấp cao Vĩnh Giới chúng ta bị thẩm thấu.
- Cẩn thận cũng không thành vấn đề, huống hồ cho dù ta đã tu thành Vô Long Tâm Pháp nên ta có thể ngăn cản được sự xâm lấn nhưng lại không có cách nào ngăn cản được việc người khác bị xâm lấn.
Lâu Bái Nguyệt nhíu mày.
- Việc này tạm thời rất phiền toái, nhưng ta cũng đã có biện pháp. Ta đã lĩnh ngộ được một số bí mật từ Cổ Đạo Tiên này nên có thể dễ dàng tạo thành một cái bẫy, chỉ cần ý niệm của hắn ta dám nhập vào Vĩnh Giới thì ta hoàn toàn có thể giam cầm rồi để cho hắn ta có thể đến mà không thể về. Vĩnh Giới của ta có thể không thể so với Nhân Gian Giới.
Cổ Trần Sa nói:
- Tuy nhiên, hiện tại ta ngược lại muốn đi tới Nhân Gian Giới một chuyến để tiễn đưa đoàn ý niệm này của Cổ Đạo Tiên đi chuyển thế.
- Tới Nhân Gian Giới để chuyển thế sao?
Lâu Bái Nguyệt nghi ngờ nói:
- Không bằng trực tiếp để cho Cổ Đạo Tiên chuyển thế ở Vĩnh Giới, bởi như vậy có thể bồi dưỡng được một ít. Nếu như đi tới Nhân Gian Giới thì sẽ sinh ra một loạt biến hóa không thể thay đổi được.
- Ở bên trong Vĩnh Giới không phải không tốt nhưng sẽ giam cầm suy nghĩ của hắn ta. Mà Hồng Trần vạn trượng, dục vọng của nhân gian chính là thủ đoạn hay nhất để ma luyện một người.
Cổ Trần Sa nói:
- Hơn nữa, ta đây là ném ra một mồi nhử rồi khiến cho rất nhiều người mắc câu. Hơn nữa, trước khi Thiên Đạo và phụ hoàng đồng thời sụp đổ thì bên trong Nhân Gian Giới tuyệt đối vẫn là nhân vật chính bên trong rất nhiều thế giới nên ngươi đừng nhìn hiện tại Thiên Đế đang tăng cường sự giám sát khiến cho Nhân Gian Giới dường như bị giam cầm đạt đến cực hạn. Thế nhưng khát vọng tự do của nhân tâm lại vĩnh viễn không bao giờ bị dập tắt, chỉ cần có sinh linh tồn tại thì sẽ có tự do tồn tại, còn đã không có sinh linh thì cũng vẫn có tự do tồn tại. Kể từ đó, sau này bên trong Nhân Gian Giới sẽ còn có tầng tầng lớp lớp cao thủ. Hơn nữa còn là loại cao tay có thể nghịch thiên.
- Điều này làm sao có thể chứ?
Ngược lại, Lâu Bái Nguyệt còn có chút không tin:
- Hiện tại Thiên Đế giám sát nghiêm ngặt như vậy, chưa kể đến việc một nhà một hộ đều có rất nhiều thần đến giám sát, ngay cả trong trong cơ thể của từng con người cũng có Tam Thi Thần giám sát để báo cáo suy nghĩ của tất cả mọi người cho Thiên Đế, cho nên nhất cử nhất động của chúng sinh thiên địa, nhất niệm tâm tư đều bị Thiên Đế biết rõ. Dưới sự giám sát như thế này, không có khả năng sẽ có cao thủ xuất hiện, bất cứ một cao thủ nào chỉ cần để lại dấu vết thì đều bị tiêu diệt trong vô hình.
- Giám sát cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
Cổ Trần Sa nói:
- Ngươi xem hiện tại Vĩnh Giới chúng ta đã dần dần từ bỏ việc giám sát, nhưng mỗi người đều vô cùng hài lòng mà nghiên cứu Vô Long Tâm Pháp, bắt đầu tự do tự tại. Sự vận chuyển thật sự của thế giới là do nhân tâm thay đổi chứ không phải do có người đến giám sát nhân tâm. Trật tự thật sự là thứ phát ra từ nội tâm, Thiên Đế là đang đi vào sự cực đoan, cho nên sự giám sát của hắn càng lợi hại thì ngược lại nhân tâm cũng càng trở nên lợi hại. Vô Long Tâm Pháp của ta chính là một Hỏa Tinh, sớm muộn gì cũng sẽ nhen nhóm toàn bộ Nhân Gian Giới.
- Nói như vậy, ngươi đã sớm sắp xếp xong xuôi chuyện của tên Cổ Đạo Tiên này rồi sao?
Lâu Bái Nguyệt đã đoán ra được kế hoạch của Cổ Trần Sa.
- Xem ra tu vi của ngươi càng ngày càng trở nên tinh thâm rồi.
Cổ Trần Sa khai báo vài câu với Lâu Bái Nguyệt:
- Ta sẽ đi tới Nhân Gian Giới để thu xếp mọi chuyện, nhân tiện cũng sẽ chú ý tới mọi động tĩnh của Lão Tứ. Nếu như ta đoán không sai thì ý niệm đáng sợ kia hội tụ toàn bộ sức mạnh để xâm lấn Lão Tứ. Đây cũng là một bố cục khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận