Long Phù

Chương 1870: Thiên Đế ra tay (2)

Chương 1870: Thiên Đế ra tay (2)
Bàn tay lớn đó của Thiên Đế búng một cái, Văn Minh Trường Hà bị bắn ra, nhưng Trường Hà lại quay ngược lần nữa, tu sửa và phục hồi lại Hệ Tinh Bích, khiến cho bàn tay to lớn của Thiên Đế không cách nào thoát ra khỏi Hệ Tinh Bích được nữa.
Sau đó, Cổ Trần Sa bèn xuất hiện ở trước mặt Lâu Bái Nguyệt.
Bàn tay Thiên Đế đột nhiên biến thành một đoàn hào quang hình người rồi xuất hiện ở trước mặt đám người Hỗn Độn Thiên Vương, Địa Hoàng, Trương Tự Nhiên.
- Tham kiến Thiên Đế.
Hỗn Độn Thiên Vương và tất cả mọi người đều quỳ xuống hết.
- Đứng lên đi.
Thiên Đế phát ra một giọng nói không có chút tình cảm nào, chẳng qua thì hắn vẫn không hề để lộ ra bộ dạng thật sự của mình, vẫn luôn là một đoàn Quang Nhân.
- Thiên Đế, hiển hiện chân thân của ngươi ra đây đi. Nếu ngươi cũng đã rơi vào thế hạ phong rồi, vẫn còn giả thần giả quỷ ở đây làm gì nữa, e rằng cũng không phải là một chuyện tốt lành gì đâu. Nói thiệt cho ngươi biết, chỉ dựa vào sức mạnh của cái hóa thân bây giờ của ngươi đây, căn bản cũng không phải là đối thủ của ta.
Cổ Trần Sa nhìn đoàn Quang Nhân kia là đã biết đây chính là Thiên Đế, không thể giả được.
- Cổ Trần Sa, quả nhiên ngươi là do Thiên Đình sinh ra, là một kiếp số lớn nhất trong tương lai. Chỉ có điều, tất cả mọi hành vi của ngươi như vậy, cuối cùng cũng sẽ làm cho thiên địa sụp đổ và hủy diệt, vạn vật và sinh linh đều sẽ hóa thành thành tro tàn hết.
Đoàn Quang Nhân, hóa thân của Thiên Đế nói:
- Còn nữa, thật ra chân thân của ta ở ngay bên cạnh ngươi, ta cũng là một trong số các cấp cao tầng bên trong triều đình của ngươi đó, chỉ là ngươi vẫn không hề phát hiện ra mà thôi.
- Vậy sao?
Nghe thấy lời này của Thiên Đế, tất cả các cao tầng của triều đình đều hai mặt nhìn nhau, Văn Hồng nhìn Gia Cát Nha, Gia Cát Nha nhìn Cổ Hoa Sa, Cổ Hoa Sa nhìn Phúc Thọ Thần, Phúc Thọ Thần nhìn đám người Thường Vũ Trụ và Võ Thánh.
Đánh giá lẫn nhau, tất cả đều nổi lên lòng nghi ngờ.
- Thiên Đế, ngươi chính là một sự tồn tại chí cao vô thượng, thế mà lại dùng loại thủ đoạn đê hèn thế này.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Mấy trò hề của ngươi mà cũng muốn làm rối loạn tinh thần của triều đình bọn ta, ngươi xem bọn ta là đứa trẻ ba tuổi đấy à?
- Bái Nguyệt, việc này Thiên Đế nói là thật đó.
Ngược lại, Cổ Trần Sa khoát khoát tay:
- Thiên Đế có thân phận gì cơ chứ, vượt xa cả Thiên Tử Cửu Ngũ Chí Tôn trong nhân gian nữa. Một câu nói của hắn có thể khiến cho cả vạn giới biến hóa, nhân gian khô cằn. Hắn chắc chắn sẽ không nói dối đâu, bên trong cao tầng của chúng ta chắc chắn có một người là chân thân của hắn.
- Vậy, rốt cuộc trong chúng ta ai là Thiên Đế chứ?
Gia Cát Nha hỏi.
- Cái này cũng không sao.
Cổ Trần Sa nói:
- Ta để cho chúng sinh tu hành Vô Long Tâm Pháp chính là muốn khiến cho bọn họ hoàn toàn tự cung tự cấp, tự tại viên mãn. Thiên Đế cũng là một trong đám chúng sinh, nếu như có thể khiến cho Thiên Đế tu hành Vô Long Tâm Pháp, biến hóa lòng hắn, vậy việc thống nhất lòng chúng sinh cũng không phải là việc khó nhằn gì nữa. Nếu như ngay cả Thiên Đế mà chúng ta cũng không đồng tâm được thì cũng chẳng có cách nào khiến cho Chúng Sinh Đồng Tâm cả. Tứ ca, ngươi nói có đúng hay không?
Đột nhiên, Cổ Trần Sa nói với Cổ Hoa Sa.
- Đúng vậy, Thiên Đế cũng là người có thể đồng hóa được.
Lão Tứ Cổ Hoa Sa gật đầu:
- Chẳng qua đến tột cùng người này là ai thì vẫn phải tìm cho ra, miễn cho tinh thần của các cấp cao tầng trong triều đình chúng ta trở nên bất an. Chúng ta không thể đồng tâm được, nói chi là người phía dưới cơ chứ.
- Người này là ai, trong nội tâm của ta đã có tính toán cả rồi. Chẳng qua tạm thời cũng vẫn chưa đến lúc vạch trần chân tướng, huống hồ hiện tại ta cũng không hề nắm chắc phần thắng để có thể trấn áp người này. Nếu như tùy tiện vạch trần, chỉ sợ sẽ tạo ra náo động. Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, ta tuyệt đối có thể nắm chắc bàn thắng trong trận cờ sau này và trấn áp được Thiên Đế.
Cổ Trần Sa nói.
- Hử? Vậy sao? Cổ Trần Sa, vậy ta sẽ đợi ngươi đến trấn áp chân thân của ta. Chân thân đang ở ngay bên cạnh ngươi, có khả năng là mỗi một người đứng bên cạnh ngươi kia.
Đoàn Quang Nhân - hóa thân của Thiên Đế nói:
- Hôm nay, đối với kế hoạch của ngươi, chúng ta đã thất bại rồi. Chẳng qua ta vẫn sẽ sáng lập Thiên Đình một lần nữa thôi. Thiên Đình cũ cùng với Thần Châu sẽ để lại cho ngươi. Còn cái tên Cổ Đạp Tiên và Thiên Đạo kia đã dung hợp lại với nhau rồi, đã có đủ lực lượng để một lần nữa sáng lập ra một Thiên Đình cường thịnh hoàn toàn mới. Trận tranh đấu giữa chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu, đó mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Trận đấu giữa chúng ta, cũng chính là trận đấu giữa tương lai và biến số, là trận đấu giữa trận tự và hỗn loạn, chiến tranh giữa sự sống và hủy diệt. Vô Long Tâm Pháp của ngươi cứ tiếp tục bành trướng như vậy sẽ làm cho tất cả mọi người bị diệt vong hết cả.
- Thiên Đế, ngươi sợ rồi sao? Tương lai mà cứ đi theo cái Thiên Đình kia của ngươi thì vô vị cỡ nào cơ chứ? Vậy không phải chúng sinh sẽ vĩnh viễn không có ngày nổi danh sao? Hơn nữa, cho dù có là Thiên Đình của ngươi thì cũng không phải là sự bất hủ chân chính, sau này, Thiên Đình các ngươi sẽ còn gặp phải rất nhiều kiếp số. Thiên Đế, ngược lại ta muốn nhìn xem ngươi làm sao để thành lập ra một Thiên Đình mới đây.
Cổ Trần Sa nhìn đoàng Quang Nhân kia, dường như đang cố ý thả một con ngựa cho đám người Thiên Đế vậy.
Vèo...
Đoàn Quang Nhân - hóa thân của Thiên Đế kia đột nhiên bao trùm lấy đám người Địa Hoàng rồi trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, thậm chí cũng không hề xé rách Hệ Tinh Bích, dường như bọn họ đã vượt qua một không gian thần bí nào đó mà đến cả Hệ Tinh Bích cũng không phát giác ra được.
Chiêu thức ấy, đại biểu cho thủ đoạn của Thiên Đế. Sau này hắn có thể tiến vào bên trong Hệ Tinh Bích của Thần Châu và Tứ Hoang này bất cứ lúc nào và đảo loạn mưa gió trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận