Long Phù

Chương 1729: Mười hai Chủ (2)

Chương 1729: Mười hai Chủ (2)
- Vô Long Đáo Xử, Nhất Thiết Quy Y.
Thân thể Cổ Trần Sa cũng tan biến đi. Hắn tự mình dung nhập vào bên trong Vô Long Tâm Pháp. Bản thân hắn chính là một quyển văn chương với hai nền văn minh.
Văn minh Tiên Đạo Tu Chân, văn minh cơ giới khoa học kĩ thuật.
Hai nền văn minh này đều bị Vô Long Tâm Pháp của hắn dung nhập vào nhau, bù đắp cho nhau. Ngay lập tức, lực sát thương của hắn đã gia tăng gấp mười phần.
Răng rắc!
Vô Long Tâm Pháp xoắn lại.
Quyền trượng và cuốn pháp điển trong tay thanh niên khoác áo choàng trắng tên "Chủ Đán" ngay lập tức bị nghiền nát, cũng dung nhập vào trong Vô Long Tâm Pháp.
Sau đó, bản thể của thanh niên khoác áo choàng trắng gọi là "Chủ Đán" kia cũng rơi vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.
Ngay tại thời điểm này, lại có một lão giả mặc áo bào màu trắng xuất hiện. Lão giả này cũng cầm một cây quyền trượng trên tay, tay còn lại là cuốn pháp điển. Nhưng mà, cây quyền trượng và cuốn pháp điển của thanh niên khoác áo choàng trắng tên "Chủ Đán" là màu đồng đen, còn hai món đồ này của lão giả kia thì lại là màu hắc thiết.
- Chủ Thần, ngươi cũng xuất hiện rồi.
Thanh niên khoác áo choàng trắng gọi là "Chủ Đán" nói với lão giả mặc áo bào trắng.
Cổ Trần Sa đã biết ở bên trong di tích văn minh tiền sử kia từng có mười hai đại thủ lĩnh. Tên của bọn hắn, hay danh hiệu đều lấy chữ "Chủ" đặt làm họ.
Hai kẻ đã xuất hiện trước mắt đây tên là Chủ Đán, Chủ Thần. Chắc hẳn phía sau còn có thêm mười tên nữa đang sinh sống.
Mười hai tên thủ lĩnh này cùng nhau xây nên một Nghị Viện, sau đó đặt sâu bên trong trung tâm chiếc chiến hạm này quyền khống chế và quyền vận hành của Thượng Đế Hệ Thống kia.
Xét theo trình độ tương tự nào đó mà nói, thật ra mười hai thủ lĩnh tương đương với Cửu Đại Thiên Vương của Thiên Đình trong tương lai, mà Thượng Đế Hệ Thống chính là Thiên Đế, còn chiếc chiến hạm này chính là bản thể của Thiên Đình trong tương lai. Nhưng nếu mà nói về lực chiến đấu, uy lực và quyền năng của chiếc chiến hạm này tựa như vượt qua cả Thiên Đình trong tương lai, có thể tạo ra một loại uy lực và quyền năng nào đó cho Thiên Đình.
- Ngươi thế mà lại dám bắt người đại diện của ta.
Sau khi lão giả choàng áo bào màu trắng tên là Chủ Thần xuất hiện thì cũng vung cây quyền trượng của lão ta lên và mở pháp điển ra. Lão ta ngăn cản Vô Long Pháp Tâm của Cổ Trần Sa lại lần nữa.
Người đại diện mà chính miệng lão ta nói kia chính là Tiên Chủ.
Trong lúc Cổ Trần Sa đang đối phó với Tiên Chủ, nàng ta đã di chuyển sức mạnh của Hệ Thống văn minh tiền sử, lúc bấy giờ cũng có một hình dáng của một người mặc áo choàng màu trắng xuất hiện. Đó chính là lão "Chủ Thần" trước mặt.
- Cả hai tên đều lộ diện rồi sao? Càng tốt, trên thân thể ngươi cũng nắm giữ một phần kiến thức. Ta vừa mới có được kiến thức từ tên Chủ Đán này, nhưng kiến thức của hắn ta chỉ là một phần rất nhỏ thôi. Vì thế ta muốn giành được hết toàn bộ kiến thức của mười hai tên thủ lĩnh các ngươi. Chẳng qua cũng chỉ là một phần ba của văn minh khoa học kĩ thuật các ngươi mà thôi. Kiến thức chân chính hiện đang được chứa đựng bên trong Thượng Đế Hệ Thống.
Lúc này, Cổ Trần Sa đã biến mất không thấy đâu cả. Toàn thân hắn hóa thành một cuốn văn chương đồ sộ.
Văn minh, truyền bá thiên hạ.
Cổ Trần Sa ngay tại giờ này khắc này đã hóa thân thành kiến thức. Kiến thức của hắn bao gồm hai nền văn minh mà bất kì người nào cũng có thể học được, bất kì ai cũng có thể lĩnh hội hết. Kiến thức của hắn đại diện cho chân lý, cho trí tuệ và sự giải thoát chân chính.
Như làn sóng, như thủy triều không thể nào nghịch chuyển được.
Chỉ trong nháy mắt, cả hai dấu ấn thủ lĩnh của nền văn minh tiền sử là Chủ Đán và Chủ Thần đều cảm nhận được một luồng công kích cực đại.
- Tên này, sao lại có thể mạnh mẽ như thế chứ! Thậm chí hắn còn không phải là Thiên Tôn, chẳng qua chỉ là một Đạo Cảnh biến 36 mà thôi. Cái thứ cảnh giới này, chúng ta có thể lập nên bất kì lúc nào. Nếu nói đến chế tạo ra Thiên Tôn thì cũng hơi phiền phức với chúng ta một chút. Nhưng đó chỉ là vấn đề về tài nguyên và thời gian mà thôi.
Chủ Đán và Chủ Thần vội vàng lui về phía sau. Nếu như dấu ấn này của bọn hắn mà bị thôn tính đi, e rằng không thể hồi sinh thêm lần nào nữa, thậm chí sẽ chỉ là một vết tích nào đó mãi mãi biến mất.
- Không thoát được đâu.
Bên trong văn chương chứa đựng kiến thức mà Cổ Trần Sa hóa thân bỗng cất ra tiếng nói:
- Các ngươi muốn thoát, thế thì quá khờ dại rồi đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận