Long Phù

Chương 527: Soán cải thiên địa (1)

Chương 527: Soán cải thiên địa (1)
- Thời gian phù này bay đi, ta cảm giác được Phụ Hoàng viết chỗ chữ lớn "Nhân Định Thắng Thiên" có thể trấn áp phù này, chúng cắn trả lẫn nhau, giống như sản sinh ra biến hoá khó tin.
Cổ Trần Sa thở dài một hơi, vận chuyển lực lượng tự thân, phát hiện không chỉ không có biến mất, trái lại trong quá trình bị Thiên Đạo phản phệ còn có tinh tiến.
Về sau không thể tiến hành tế tự.
Hơn nữa con đường tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật cũng bị phá hư.
Hắn đang tu luyện Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Sát, Nhật Nguyệt Long, Nhật Nguyệt Phù, Nhật Nguyệt Tế, sáu phù chiếu này vẫn khắc sâu trong tâm thần của hắn.
Truyền thuyết, sau khi Tế Thiên Phù Chiếu rời Cổ Thiên Tử, tìm kiếm thiên tử kế tiếp, vị Cổ Thiên Tử cũ sẽ không còn ký ức tu hành Thiên Tử Phong Thần Thuật.
Vì lẽ đó trong lăng tẩm của Cổ Thiên Tử đều không có ghi chép phương pháp tu hành liên quan tới Thiên Tử Phong Thần Thuật.
Mà hiện tại, đầu óc Cổ Trần Sa vẫn còn nhớ kỹ Thiên Tử Phong Thần Thuật, mà Lâu Bái Nguyệt cũng còn nhớ.
Kỳ thực, Thiên Tử Phong Thần Thuật trong ghi chép thời Thượng Cổ, dù cho thiên tử thu được, cũng không thể truyền cho người khác, nếu truyền, sẽ gặp phải tai hoạ, người được truyền sẽ gặp tai nạn thảm khốc.
Nhưng những việc này đều bị Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt thay đổi, việc này chính là bố cục của Thiên Phù Đế.
- Mất đi Tế Thiên Phù Chiếu, ngươi về sau phải cẩn thận hơn, cũng không còn thủ đoạn ẩn nấp, trước đây gặp phải nguy hiểm, hơi động niệm liền tiến vào không gian bên trong, cho dù là thần cũng khó phát hiện, bây giờ gặp cao thủ sẽ không dễ dàng thoát thân như vậy.
Lâu Bái Nguyệt nhắc nhở.
- Không sao, đây là ma luyện với chúng ta, không có Nhật Nguyệt Tế Đàn, chúng ta vẫn có thể hoành hành thiên hạ. Tư chất của ta là kỳ tài cái thế, Thương Sinh Bổ Thiên Thuật trải qua suy tính đã gần viên mãn, hơn nữa chúng ta tu hành cũng không cần nhờ phù này.
Cổ Trần Sa tự biết rõ điểm lợi và hại, cũng may hắn sớm có chuẩn bị, trong thời gian rất dài không có dùng tới Tế Thiên Phù Chiếu.
Có thể nói hắn phòng ngừa chu đáo.
- Việc cấp bách, chúng ta cũng phải đánh tra rõ ràng, Tế Thiên Phù Chiếu rơi vào tay ai, đây là biến số lớn nhất.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- May mắn ngươi vẫn còn công lực Thiên Tử Phong Thần Thuật, cũng có thể thoả thích thi triển các loại biến hóa, đây là việc tốt, cũng là điểm Thiên Đạo không thể chiến thắng Hoàng thượng, chúng ta có thể căn cứ vào Thiên Tử Phong Thần Thuật, cảm ứng vị trí Thiên Phù.
- Có khả năng này.
Cổ Trần Sa thôi thúc các loại diệu pháp Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Sát, Nhật Nguyệt Long, Nhật Nguyệt Phù, Nhật Nguyệt Tế, đều vận chuyển như ý, không cản trở chút nào, cũng biết rõ đây là việc xưa nay chưa từng có:
- Chúng ta hiện tại cần làm hai chuyện, đầu tiên chính là xem Tế Thiên Phù Chiếu rơi vào tay người nào, thứ hai là suy tính tinh thần chuyển thế, vừa nãy Tế Thiên Phù Chiếu bạo động, Thiên Đạo có khuyết, tuy rằng chúng ta mạo hiểm, suýt nữa không ra được, nhưng bởi vì Thiên Đạo xao động, cũng nhòm ngó sơ hở, ngươi thấy thế nào?
- Ta cũng giống như vậy.
Lâu Bái Nguyệt thôi thúc hai tay, nhất thời cương khí xuất hiện, ngưng tụ thành tranh vẽ cực lớn trước mặt nàng
Bức tranh là giang sơn Thần Châu của Đại Vĩnh Triều.
Cổ Trần Sa không chút nghĩ ngợi, tiên thiên cương khí toàn thân biến hoá nhanh chóng, cũng bay ra, lại hóa thành tinh đồ, giống như đúc tinh vân.
Từ lúc hắn chiêu an Bảo Ngọc quốc, hắn âm thầm phỏng đoán Tinh Thần chi lực, tranh thủ giao thủ với Thái Mang Địch, hắn cũng tìm hiểu Tinh Giới Biến Ảo.
Kỳ thực các môn các phái đều có năng lực lợi dùng Tinh Thần chi lực để tụ tập năng lượng, luyện đan luyện thể, tu luyện nguyên thần, kiến tạo trận pháp.
Sau khi hắn giao thủ với Thái Mang Địch, thảo luận mấy ngày, đạt được rất nhiều thứ, sau đó càng học được Thiên Yêu Chi Thư bên trong Nhị Thập Bát Tinh Tú Yêu Thần Biến, từ đó cảm ngộ tinh thần chi đạo tiểu thành, sau đó hắn và Lâu Bái Nguyệt tìm hiểu lần thứ hai, lại đi tìm Thái Sư Văn Hồng, được Vạn Tinh Phi Tiên Thuật và các loại cảm ngộ, lại tu hành lần nữa, lợi dụng nguyên thần chưởng giáo Thiên Địa Huyền Môn ẩn nấp trong Thanh Long Thần Mộc hiến tế Thiên Đạo, suy tính Thương Sinh Bổ Thiên Thuật.
Sau khi tu hành, hắn hiện tại cảm ngộ tinh thần không kém gì các lão ngoan đồng.
Vào lúc này, hắn và Lâu Bái Nguyệt phối hợp, thôi thúc cương khí hóa thành Thần Châu Hà Sơn, một hóa thành thiên tinh đồ, vận chuyển kết hợp lẫn nhau.
Trong chớp mắt, tinh đồ chấn động, thiên địa dao động, vô số ngôi sao hạ xuống đại địa, hầu như tái hiện tai nạn ngày đó.
Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt liên thủ, diễn dịch lại ngày yêu tinh hàng thế.
Cứ như vậy, hai người liên tục diễn luyện nhiều lần, một lần lại một lần, đầy đủ diễn luyện hơn ngàn lần, đột nhiên trên mặt đất một châu của Thần Châu, xuất hiện tia sáng, hơi lấp loé, lập tức biến mất.
- Đây là, Lang Châu.
Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt đồng thời nói:
- Cũng có tinh thần chuyển thế xuất hiện.
Sau đó, hai người vận chuyển Thiên Tử Phong Thần Thuật lần thứ hai và Đại Đồ Thần Pháp suy tính, ý đồ tìm ra tăm tích Tế Thiên Phù Chiếu, lần này không có thu hoạch gì.
- Xem ra bằng vào tu vi chúng ta, còn chưa đủ suy tính ra tăm tích Tế Thiên Phù Chiếu.
Sắc mặt Lâu Bái Nguyệt khá khó coi.
- Ta đi Lang Châu tìm kiếm tinh thần chuyển thế, lần này nhất định phải đưa vào Tĩnh Tiên Ti.
Trong ánh mắt Cổ Trần Sa không có sầu lo, chỉ có tự tin mạnh mẽ.
Tế Thiên Phù Chiếu rời đi, tảng đá lớn trong lòng hắn rơi xuống, toàn thân ung dung hơn rất nhiều, hắn từ nay về sau có cảm giác trời cao mặc cho chim bay, biển rộng mặc cá nhảy.
Phù này lúc đầu trợ giúp hắn rất nhiều, hiện tại hắn có được đạo của mình, từ góc độ nào đó mà nói, phù này là gánh nặng tâm linh, bay đi càng tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận