Long Phù

Chương 1617: Tự Nhiên (2)

Chương 1617: Tự Nhiên (2)
Mặc dù Ma Tai bùng nổ, nhưng không hề có một ai sợ cả, mà ngược lại mấy người này còn lấy làm thích thú.
Ngày càng có nhiều người chỉ chỉ trỏ trỏ, bàn tán với nhau.
- Tu thành Thánh Nhân là phải dựa vào tư chất đúng không. Mang trong mình tư chất của Thiên Sinh Thánh Nhân mới có thể tu luyện thành Thánh Nhân được. Nếu không, cho dù có gặp được kì ngộ nhiều lần cũng chỉ vô ích thôi. Nếu như Tư Đồ Hằng Trọng kia thật sự tu thành Thánh Nhân, thì chẳng lẽ lại nhiều thêm một Thánh Nhân thế gia sao?
- Cũng không nhất thiết phải là vậy. Ngoài việc được tư chất Thiên Sinh Thánh Nhân, còn phải có thể thông hiểu được Dị Sổ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu một gia tộc xuất hiện Thánh Nhân thì chỉ cần luyện chế tất cả phúc địa của cả gia tộc thành một Tiểu Thiên Thế Giới, vậy thành quả thật sự sẽ là Thánh Nhân thế gia ngàn năm không thể nào sụp đổ được. Tuy nhiên, Tiểu Thiên Thế Giới cũng khó luyện lắm đó.
- Rõ là người hùng xuất hiện lớp lớp mà. Cho dù trải qua hàng trăm năm sau thì cũng sẽ có nhiều Thánh Nhân thế gia mới mọc lên nhiều như nấm. Mà những Thánh Nhân thế gia cũ cũng sẽ bị đào thải.
- Hiện tại, thế gia cũ kì cựu nhất chính là Võ gia. Võ Thánh thế mà đã sống lại rồi, còn đi nương nhờ vào Tĩnh Tiên Ty nữa, còn có thể tu thành Thiên Tôn. Sau này, Võ gia không phải là Thánh Nhân thế gia nữa, mà chính là Thiên Tôn thế gia đấy. Vả lại, Võ Đế cũng đã quay trở về, Võ Thánh tự mình bồi dưỡng hắn ta. Chỉ là Võ Đương Không đã mất tích. Trên người của nữ nhân này còn mang theo Tế Thiên Phù Chiếu, có Thiên Tử chỉ hướng. Nhưng không biết làm thế nào mà tình thế không như ý. Có thể thấy, Thiên Ý cũng giúp không nổi nàng ta. Nhân định thắng thiên (1), không phải là lời nói suông mà.
(1) Nhân định thắng thiên: nói rằng ý chí, quyết tâm của con người có thể thắng được sức mạnh của thiên nhiên và định mệnh. Nhấn mạnh tầm quan trọng của ý chí.
- Nhân định thắng thiên, đây chính là lý niệm của Vĩnh Triều chúng ta. Thiên mệnh chưa đủ đáng sợ, tổ tông chưa đủ khắt khe, lời nói của con người chưa đủ lo. Người Vĩnh Triều chúng ta, khai thiên lập địa, vượt mọi khó khăn, thất lễ quỷ thần, xem nhẹ thiên địa. Chỉ có như thế thì chúng ta mới có thể kiến lập ra những cục diện trước giờ chưa từng có.
- Đại quân Ma Tộc tập kết và bắt đầu phản công. Ta nghĩ không lâu sau nữa cũng sắp phải giao chiến hoàn toàn rồi. Sau khi đánh tan cuộc phản công của Ma tộc, chúng ta sẽ lại kiếm thêm một số vốn lớn.
- Lẽ nào ngươi không hề nghĩ đến thất bại? Nếu Ma tộc đánh bại chúng ta, thế thì chẳng phải trăm họ lầm than sao.
- Chắc chắc không xảy ra đâu. Từ trước đến nay chúng ta chưa từng nghĩ tới hai từ thất bại, chúng ta đánh đâu thắng đó. Ngươi xem, hiện tại thiên địa biến hóa rất nhiều, bên trong phong phú như thế, ngươi cũng nên biết chúng ta sẽ không dễ dàng bại trận như này đâu. Mười mấy năm trước, nhân vật ở Đạo Cảnh đều là mấy nhân vật cấp lão tổ sống ở trong nhân gian, giống như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi ấy. Nhưng mà hiện tại, các tầng lớp bá tánh khác nhau ở khắp mọi nơi, e rằng chỉ có hơn một nửa người vào được Đạo Cảnh.
- Thế thì đúng thật, thật ra mà nói đối với chúng ta, bại trận còn xa và lâu lắm. Các ngươi nhìn xem, cứ điểm Phục Ma của triều đình đã thành công ngăn chặn sự tiến công của đại quân Ma Tộc rồi.
- Chúng ta nghĩ cách xem làm thế nào để có thể giành được chiến công trong Ma Tai lần này mới là tốt nhất. Nếu như chúng ta lập được công lao, giành được truyền thụ, cho dù chỉ là giành được một mảnh Thánh Long Đan thôi, thăng cấp tư chất, cuối cùng trở thành Thánh Nhân. Chẳng phải chúng ta còn có thể cùng gia tộc kiến lập nên cơ nghiệp không bao giờ bị lung lay, sụp đổ sao?
- Hiện tại, người mạnh nhất trong nhân gian ngoài Tư Đồ Hằng Trọng ra, thì còn có Tuân Ngọc của Tuân gia, Khổng Hề của Khổng gia, Mạnh Hòa của Mạnh gia, Mặc Phi của Mặc gia, Hạ Khải của Hạ gia, Ân Tu của Ân gia... , những người này cùng một lúc đã nhận được rất nhiều cơ duyên tuyệt thế. Trong trận chiến với Ma Tộc, thậm chí họ đã giết cường giả cấp bậc Ma Thần của Ma Tộc, Tĩnh Tiên Ty cực kì tán dương bọn hắn. Mấy gia tộc này rất nhanh thôi sẽ biến thành Thánh Nhân thế gia.
Khi thần niệm của Cổ Trần Sa dịch chuyển thì tất cả lời nói và tin tức của mọi người đều được thu vào bên trong thần niệm của hắn. Ngay lập tức, tất cả trạng thái của mọi người, thậm chí là tương lai hay quá khứ, toàn bộ đều xuất hiện trong thần niệm của hắn. Hắn vừa niệm chú thì đã có thể nhìn thấu sinh tử luân hồi của bất kì người nào. Hơn nữa còn có thể nhận ra mọi người sắp trải qua điều gì và không trải qua điều gì.
Không có manh mối của Thiên Đế, lẽ nào Thiên Đế đã ẩn náu bên trong Ma tộc? Sao thế được, chỉ có nhân tài mới là Vạn Vật Chi Linh, Thiên Đế chỉ có thể xuất hiện ở trong nhân loại. Cho dù là Ma Tộc có được sự ủng hộ của thiên mệnh và nhất định phải hủy diệt Vĩnh Triều của chúng ta. Nhưng mà chắc chắn Thiên Đế sẽ không xuất hiện ở Ma Tộc đâu."
Cổ Trần Sa lắc đầu, thở dài một tiếng:
"Xem ra, nếu như Thiên Đế dễ tìm như vậy, vậy thì còn gọi là Thiên Đế làm gì nữa."
- Huynh đài sao mà thở dài thế?
Chính ngay lúc này, bên cạnh Cổ Trần Sa truyền ra một giọng nói:
- Hiện tại Ma tộc hống hách ngang tàn, tập kết đại quân, có dục vọng xâm lấn thêm lần nữa. ngay lúc này đây chúng ta phải tạo dựng sự nghiệp. Đại trượng phu không bỏ chút sức lực hèn mọn ra giúp nước, mà lại ở đây thở ngắn than dài thì còn tiền đồ gì nữa?
Cổ Trần Sa nhanh chóng xoay người lại. Hắn ta nhìn thấy một thiếu niên áng chừng mười bốn, mười lăm tuổi, thân mặc một bộ giáp sát, tay cầm một thanh giáo dài, tràn đầy khí khái anh hùng, đang nói chuyện với hắn.
- Vị tiểu huynh đệ này, ta thở dài không phải là vì chuyện Ma tộc lộng hành, mà là Thiên Đạo khó dò. Quan sát vận khí, đại kiếp sắp đến gần, muôn dân thiên hạ đều phải lâm vào cảnh khốn khổ lầm than. Tại sao Thiên Ý cứ luôn không nhẹ nhàng với nhân loại, mà lại cho lũ Ma Tộc sinh sôi nảy nở vô hạn.
Trong lòng Cổ Trần Sa khẽ thổn thức và mở miệng nói. Hắn nhìn thiếu niên kia mặc dù còn trẻ con, nhưng tu vi không hề thấp, lại còn có thể tu luyện đến cảnh giới Đạo Cảnh biến 7 "Ly Địa Hằng Không", tu luyện Nhân Long Quyền chân chính. Hơi thở công bằng chính trực như người đã sống từ lâu đời. Hơn nữa, tư chất của hắn ta thế mà lại là một thiên tài, có thể coi là nhân vật đứng thứ nhất rồi.
- Không dám, không dám. Tiểu sinh họ Trương, tên Tự Nhiên.
Thiếu niên gọi là "Trương Tự Nhiên" này vác thanh giáo dài đằng sau lưng, chắp hai tay lại nói:
- Con người chính là linh trưởng của vạn vật, tất nhiên là phải tôn quý rồi. Cao quý nhưng lại gặp nhiều gian truân. Nếu như không có những số kiếp này, thế thì nhân loại cũng không xuất hiện một cách tôn quý như thế.
- Mấy lời này thật có đạo lý. Không thể tưởng được, tuổi ngươi còn nhỏ thế mà có thể hiểu rõ sâu sắc đạo lý này.
Cổ Trần Sa bằng tuổi với Thiên Phù Triều, thế nên giờ đã ba mươi lăm tuổi rồi. Nếu chiếu theo tuổi tác bình thường thì cũng đã đến tuổi trung niên. Hắn nhìn thiếu niên Trương Tự Nhiên này, giống như là thấy được chính mình xuất đạo vào năm Thiên Phù thứ mười bốn vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận