Long Phù

Chương 2067: Trung dung (1)

Chương 2067: Trung dung (1)
Tại một nơi khác trong vũ trụ, rất nhiều người đều đang tụ tập cùng một chỗ.
Những người này chính là Vô Vô Tiên Sinh, Vô Tâm Tiên Sinh, Vô Vi Tiên Sinh, Vô Tưởng Tiên Sinh, Pháp Thánh, Pháp Vô Tiên, Lão Tứ Cổ Hoa Sa, Cự Linh Thần và Long Tường Thiên.
Những người này đều do Vô Vô Tiên Sinh cầm đầu.
Hắn ta vẫn mặc áo choàng đen như cũ, không thể nào nhìn ra diện mạo thật sự. Vô Tâm, Vô Vi và Vô Tưởng Tiên Sinh cũng tương tự như thế, có điều Lão Tứ Cổ Hoa Sa cũng giống vậy.
Pháp Vô Tiên nhìn Cổ Hoa Sa một cái, trong lòng hắn ta thầm sửng sốt, hắn ta cảm thấy thực lực của mình còn không bằng của Cổ Hoa Sa nữa. Vốn dĩ hắn ta đã thoát ra khỏi vòng vây, dựa vào hận ý ngập trời mà muốn tiêu diệt tất cả mọi người, thế nhưng lại bị Vô Tưởng Tiên Sinh ngăn lại ý nghĩ đấy, hắn ta cũng không có biện pháp nào khác. Hiện tại hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, chỉ bằng vào thực lực bây giờ của hắn ta thì vẫn chưa đủ để báo thù, cho nên hắn ta muốn tu luyện để đạt tới Bất Hủ tầng thứ chín, sau khi đạt được cảnh giới Vô Bất Hủ rồi thì mới bắt đầu tiến hành trả thù tất cả mọi người.
Trong lòng Pháp Vô Tiên, không có người nào là hắn ta không thể giết cả.
Cổ Trần Sa phải chết, Cổ Hoa Sa phải chết, Cự Linh Thần cũng phải chết, thậm chí là bọn người Vô Tưởng Tiên Sinh đã giải cứu cho hắn ta cũng phải chết hết. Bọn họ không chết thì sẽ không thể làm cho hắn ta hả giận được, không đủ để ý niệm trong đầu hắn ta có thể thông suốt. Những ngày này, hắn ta đã phải chịu sỉ nhục còn khó chịu hơn cả cái chết rất nhiều, thậm chí là nhìn thấy những người biết chuyện hắn ta đã từng hóa thành chó thì cũng xấu hổ và giận dữ muốn chết rồi.
Hận, hận, hận... Đây chính là tất cả ý niệm trong đầu của Pháp Vô Tiên, ngoại trừ hận thù ra thì hắn ta cũng không thể tìm được một chút cảm xúc nào khác. Nếu như có thể cho hả giận, cho dù hắn ta phải tự hủy diệt mình thì cũng không chút do dự.
- Tên Pháp Vô Tiên này rất nguy hiểm. Hắn ta đã không còn là người nữa rồi mà chính là hóa thân của hận thù.
Pháp Thánh cũng nhìn thấy điểm này, hắn ta đột nhiên nói với Lão Tứ Cổ Hoa Sa:
- Mặc dù chúng ta đã liên hợp cùng một chỗ, nhưng tên này lại không thể tin tưởng được. Không biết có biện pháp nào có thể hoàn toàn giết chết tên này rồi cắn nuốt hắn ta, khiến cho hắn ta không có bất kỳ khả năng xoay mình nữa không đây.
- Việc này cũng đơn giản thôi.
Lão Tứ Cổ Hoa Sa đã nuốt chửng Thiên Đế Đan Dược, thực lực bây giờ đã đạt tới đỉnh cao trước nay chưa từng có, chỉ kém một chút nữa thôi là hắn ta đã có thể tìm hiểu được cảnh giới Vô Bất Hủ. Cho nên hắn ta tuyệt đối không sợ Pháp Vô Tiên, nhưng bây giờ hắn ta cũng hiểu rõ tên Pháp Vô Tiên này chính là một tai họa ngầm, tuyệt đối không thể để cho hắn ta sống sót.
- Vậy khi nào chúng ta sẽ ra tay?
Pháp Thánh có chút lo lắng:
- Nếu để cho Pháp Vô Tiên tu thành cảnh giới Vô Bất Hủ thì chỉ sợ hắn ta sẽ giết chết chúng ta đầu tiên mất. Tên này không thể tin được, cả người hắn ta chỉ có oán khí, hơn nữa đám người Vô Vô Tiên Sinh cũng sẽ ngăn cản không cho chúng ta ra tay, vậy nên chúng ta phải nghĩ một kế sách vẹn toàn mới được.
- Cứ chờ đi, bọn người Vô Vô Tiên Sinh đã ra tay như vậy với Cổ Trần Sa thì chắc chắn Cổ Trần Sa sẽ điên cuồng phản công thôi, bọn họ tự lo thân mình còn chưa xong. Cứ như vậy, chúng ta nhất định sẽ có cơ hội, sau khi ta nuốt chửng Thiên Đế Đan Dược rồi thì dùng tu vi trấn áp Pháp Vô Tiên, chuyện này không phải là không có khả năng, mà là tuyệt đối nắm chắc, tên này nhất định phải chết.
Cổ Hoa Sa nói:
- Chuyện này, hai người chúng ta ra tay là đủ rồi.
"Cơ hội tốt..."
Long Tường Thiên ở bên cạnh lạnh nhạt mà quan sát
"Tên Pháp Vô Tiên này quá nguy hiểm, hắn ta nhất định phải chết. Tuy nhiên nếu Cổ Hoa Sa đã muốn xuống tay trước thì mình sẽ đợi vậy, để cho hai người lưỡng bại câu thương (*) rồi mới ra tay, sau đó sẽ cắn nuốt rồi giành lấy sức mạnh của cả hai người, có khả năng sẽ thành công trùng kích đến Vô Bất Hủ. Tên Cổ Trần Sa kia nói cái gì mà hiến dâng, rồi Tâm Linh Chi Lực của Vô Long Tâm Pháp, tất cả đều là chó má, mình tuyệt đối không tin những lời nói vô căn cứ này."
(*) Lưỡng bại câu thương: với ý nghĩa là trong cuộc giành giật, đấu đá vô nghĩa, cả hai bên đều bị tổn thương, chẳng có bên nào được lợi cả.
"Những tên này lục đục với nhau mà dường như Vô Vô Tiên Sinh cũng mặc kệ bọn họ... Cứ như vậy thì cũng là lúc cơ hội của mình đến rồi sao? Cự Linh Thần mình từ xưa đến nay tính toán cả thiên hạ, tuy rằng gặp phải vô số sỉ nhục nhưng chỉ cần mình không chết là sẽ có cơ hội ngóc đầu trở lại. Tên Pháp Vô Tiên này bị mình làm cho nhục nhã, mính chính là người đầu tiên hắn ta muốn giết nên tất nhiên mình cũng sẽ không thể để hắn ta sống được rồi."
Cự Linh Thần cũng đang tự hỏi trong lòng, đối với hắn ta mà nói thì sống sót mới là quan trọng nhất.
Cổ Trần Sa bắt được hắn ta thì sẽ không giết hắn ta, cả Vô Vô Tiên Sinh cũng sẽ không giết hắn ta, duy chỉ có Pháp Vô Tiên là kiên quyết giết chết hắn ta cho bằng được. Vì vậy nên trên một khía cạnh nào đó, hắn ta đã phân tích rất rõ ràng, hắn ta nhất định phải giết chết Pháp Vô Tiên thì mới có thể có được một cuộc sống tốt đẹp, nếu không, kết cục của hắn ta sẽ rất đáng lo.
Trong lòng mỗi người để có quỷ, mà đám người Vô Vô Tiên Sinh thì đang cật lực vận chuyển, tựa như là muốn truyền bá một ý niệm nào đó vào bên trong Nhân Gian Giới. Bọn hắn bố trí một đại trận, từng tia khí đen bắt đầu bay ra từ bên trong đó, giống như là muốn ngưng tụ thành một quy tắc nào đó.
Vô số Phù Văn và khí đen ngưng tụ thành một cái lưới quy tắc cực kỳ lớn, đầu tiên là phủ đầy cả vũ trụ này, sau đó thì bắt đầu lan tràn sang nhiều vũ trụ khác.
"Từ nay về sau, Nhân Gian Giới có quy tắc Thiên Đạo. Quy tắc Thiên Đạo này chỉ có một điều, đó chính là bảo toàn năng lượng. Bất cứ người nào muốn trở nên cường đại hơn thì nhất định phải cắn nuốt người khác. Nếu như có ai vi phạm quy tắc này thì tuyệt đối phải chết, không bao giờ được tồn tại nữa. Nếu năng lượng không được bảo toàn thì thiên địa cũng không phải là thiên địa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận