Long Phù

Chương 2285: Cầu chết để được sống (1)

Chương 2285: Cầu chết để được sống (1)
Cái chết của Chu Khâm khiến cho đám người Hồng Nghĩa cảm thấy như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Thực ra vận số của bọn hắn đều giống nhau.
Chu Khâm có thể chết, đại biểu bọn hắn cũng có thể chết, hơn nữa Chu Khâm chết, là khởi đầu cho cái chết của bọn hắn. Nếu như trong lúc này bọn hắn tự chém giết lẫn nhau, ngược lại có thể trở thành một người nào đó, nhưng bây giờ Chu Khâm lại đã rơi vào trong tay người khác, như vậy bọn hắn cũng sẽ trở thành lương thực cho người khác.
- Bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây?
Hồng Nghĩa nói.
- Tiếp theo, chuyện quan trọng nhất của chúng ta không phải là tự giết lẫn nhau, miễn cho ngư ông đắc lợi.
Phương Hàn nói.
-Các vị, hiện tại chúng ta có lẽ phải liên thủ với nhau, cướp lấy tinh hoa của Chu Khâm, khiến cho sáu người chúng ta cuối cùng duy trì nhất thể, không thể rơi vào trong tay người khác, bằng không mà nói, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
- Đúng vậy, hiện tại chúng ta đã không có đường lui, dù sao đây cũng không phải là thời đại của chúng ta, chúng ta cũng sẽ chết.
Giang Ly nói.
- Nếu thời đại thuộc về chúng ta, cho dù gặp phải bất kỳ kiếp số, bất kỳ nguy hiểm nào, cũng không có một chút khí tức tử vong nào giáng lâm trên người chúng ta. Nhưng mà bây giờ, hoàn toàn khác rồi, chúng ta không có bất kỳ quang hoàn mà, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết đi, hơn nữa càng đến về sau thì càng nguy hiểm, kỳ thật hiện tại có người Vạn Triệu Thọ Mệnh xuất hiện, có thể giết chết chúng ta, sức mạnh hiện tại của chúng ta mặc dù đã đạt tới hơn chín nghìn thọ mệnh, trên thực tế, chín nghìn thọ mệnh và Vạn Triệu thọ mệnh quả thực đã cách biệt rất lớn rồi, mặc dù có sự khác biệt như cảnh giới Thiên Đạo và cảnh giới Vô Bất Hủ, thế nhưng cũng là sự tồn tại rất khó chiến thắng. Bây giờ năm người chúng ta liên thủ lại với nhau, cũng không giết chết được một sự tồn tại cấp bậc vạn triệu, trừ phi là...
- Trừ phi gì?
Ánh mắt Dương Kỳ nheo lại.
- Trừ phi sức mạnh và tu vi của chúng ta hợp nhất, mới có thể lập tức đột phá cảnh giới vạn triệu, thậm chí là hơn mấy vạn triệu nhiều cũng không có gì là hiếm lạ cả.
Phương Hàn nói.
- Thực ra các ngươi cũng đã sớm phát hiện ra, sức mạnh của chúng ta không dung hợp, chúng ta liên hợp lại, thực ra có thể phát huy sức mạnh ngược lại sẽ bị xung đột, trăm vạn năm trước, chúng ta bị đám người Lâu Bái Nguyệt hãm hại, khiến cho bọn hắn tấn chức ngàn triệu thọ mệnh.
- Chúng ta liên hợp lại, sức mạnh quả thực không thể nào dung hợp cùng một chỗ. Ngược lại bị người ta mượn dùng một vài cơ hội, lợi dụng chúng ta bài xích nhược điểm lẫn nhau, mượn tu vi của chúng ta để tôi luyện chính mình.
Vương Sao nói.
- Nhưng mà, chúng ta cũng không có khả năng hoàn toàn hi sinh chính mình, trở thành đối phương.
- Ta nói thật một câu, chúng ta sinh tồn ở thời đại này, rõ ràng, chính là cắn nuốt lẫn nhau, đáng tiếc là, giữa chúng ta không thể ra tay được, nhưng nếu chúng ta không ra tay, sau này cũng sẽ bị người khác cắn nuốt, Chu Khâm chính là một ví dụ.
Lúc này Dương Kỳ cũng không ẩn trốn.
Hắn ta nói ra vấn đề trọng yếu nhất.
Đối với sáu người này mà nói, đỉnh phong nhất dĩ nhiên là đứng vững ở thiên địa vũ trụ, nhưng bọn hắn cũng vô cùng bi ai, nhất định phải tự chém giết lẫn nhau, mới có thể đạt được cơ hội nào đó, nếu như không tự chém giết lẫn nhau, hấp thụ sức mạnh của đối phương, đạt được thành tựu thì cũng sẽ bị đào thải.
Vốn dĩ bọn hắn cho rằng mình có thể bình an vô sự, nhưng cái chết của Chu Khâm đã hoàn toàn vang lên hồi chuông cảnh báo.
- Điều này đối với chúng ta mà nói, là một vấn đề khó khăn.
Giang Ly nói.
- Nói tăng ra, bây giờ chúng ta phải tàn sát lẫn nhau, hấp thu đối phương, mới có thể sống sót, nhưng chúng ta bây giờ ai cũng không muốn chết, hơn nữa còn một điều, chính là thời điểm chúng ta tàn sát lẫn nhau, rất có thể bị người khác cướp đi tất cả tính mạnh và tu vi của chúng ta, từ đó, chúng ta thật sự sẽ vạn kiếp bất phục rồi.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Vương Sao nói.
- Ý của ngươi là để cho người trong chúng ta từ bỏ chính mình, thành toàn cho người nào đó?
- Như vậy mới là an toàn và chắc chắn nhất.
Giang Ly lắc đầu.
- Nhưng mà, điều này rõ ràng là không có khả năng. Nhưng ta cảm thấy chuyện này, bắt buộc phải làm, bởi vì trong tương lai, nếu như người nào đó trong chúng ta giành được tuyệt thế thần thông chí cao vô thượng, phá vỡ tất cả, chắc chắn có thể lần nữa phục sinh cho chúng ta, thực ra hiện tại giữa thiên địa, sau khi chết sẽ không thể phục sinh nữa, nguyên nhân căn bản nhất nguyên nhân chính là sự áp chế của Cổ Trần Sa, chỉ cần giết chết Cổ Trần Sa, tất cả đều dễ dàng giải quyết. Hiện tại ta bằng lòng kính dâng tất cả của bản thân ra chúng ta tại sao chúng ta là chủ giác, bởi vì chúng ta có phách lực, có can đảm vứt bỏ tinh thần, bây giờ chúng ta bây giờ đều không muốn vứt bỏ, như vậy tiếp sau đó là người nào cũng phải tử vong. Hôm nay chúng ta nhất định phải quyết đoán giải quyết hết chuyện này, nếu không sự việc càng kéo dài thì càng gay go, đến lúc đó, ngay cả quyền lựa chọn từ bỏ mạng sống chúng ta cũng không có. Ta ở chỗ này bày tỏ thái độ, ta có thể lựa chọn tử vong, thành toàn cho bất kỳ một người nào trong bốn người các ngươi.
- Lời này rất đúng.
Những người khác đều khiếp sợ.
- Các vị chẳng lẽ mọi người cho rằng những lời ta nói là giả dối sao?
Giang Ly híp mắt.
- Quả thực sinh tử tồn vong, không thể xem nhẹ được.
Vương Sao trầm mặc, bọn họ đều là chủ giác chính thức, người của thời đại tương lai, bọn hắn biết rõ lợi hại trước mắt, nếu như tiếp tục như vậy, không thể phá vỡ cục diện, quả thực chính là ngồi chờ chết, nhưng muốn phá vỡ cục diện thì phải tự dâng mình làm vật tế, điều này ai cũng không dám, hiện tại Giang Ly là người đầu tiên đứng ra, mọi người nhìn thấy hành động của hắn ta, cũng cảm thấy dường như sau thời đại này, tâm linh của mọi người đều rơi vào trong sương mù.
- Ta cũng bằng lòng vứt bỏ.
Hồng Nghĩa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận