Long Phù

Chương 726: Thiết Huyết Vệ (2)

Chương 726: Thiết Huyết Vệ (2)
Lúc này Cảnh Phồn Tinh mới thật sự choáng váng.
Đi đường cũng không vững, bị hòn đá làm sẩy chân, ngã xuống đất là chảy máu, đây là chuyện mà ngay cả người mới luyện được chút công phu cũng không xuất hiện, không ngờ lại xảy ra trên người hắn.
Hắn vừa vừa sinh ra đã là kỳ tài cái thế, cơ hồ từ nhỏ đã có lực lượng phi phàm, được đưa vào Thiên Địa Huyền Môn tu hành, trước giờ đều là cao cao tại thượng, chưa từng thử loại tư vị này.
Khoảnh khắc trước còn là Đạo cảnh nhị thập nhị biến "Pháp Thiên Tượng Địa", có thể phi thiên độn địa, dùng pháp thuật để diễn hóa vạn vật, mà hiện tại không ngờ lại ngay cả đi đường cũng không vững, ngay cả tên côn đồ ở đầu đường cũng có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất, chênh lệch này thật sự quá lớn.
Cổ Trần Sa nhìn biến hóa cảm xúc của Cảnh Phồn Tinh này, lạnh lùng cười, thân hình khẽ động, biến hóa thành bụi bậm, rời khỏi nơi này.
Hắn không cần quan tâm tới Cảnh Phồn Tinh nữa, những đệ tử này đã biến thành ngu phu, ngay cả đao kiếm cũng không cầm nổi, chính là một đám gà, chuyện còn lại cứ giao cho Hàn Ngũ Cầm làm là được.
Vốn là hắn muốn bắt giết Cảnh Phồn Tinh, hiện tại lại đột nhiên thay đổi chủ ý, chỉ dùng thủ đoạn trích tiên rút lấy lực tư chất huyết mạch của hắn, chính là muốn câu cá.
Hắn khoan núi mà đi, trở lại trong phủ tổng đốc.
Lúc này Tổng đốc Hàn Ngũ Cầm đã phát ra rất nhiều mệnh lệnh, đồng thời triệu tập tướng lãnh quân đội tới thương nghị.
Hắn chờ Hàn Ngũ Cầm xong việc thì đã là tối khuya, nhưng cũng không vội.
Lúc này, Hàn Ngũ Cầm vừa triệu kiến quân đội tướng lãnh quân đội bước vào, quì một gối:
- Vương gia, ta đã bố trí xong toàn bộ quân đội, nha dịch, bộ khoái của Cảnh Châu Thành, còn liên hệ với các cơ cấu triều đình như Lục Phiến Môn, Tập Bộ Ti, Thiết Huyết Vệ, giám thị Cảnh gia. Có điều ta hoài nghi trong những người này cũng có cơ sở ngầm của Cảnh gia.
- Không ngại, tới lúc thanh trừng rồi.
Cổ Trần Sa không bận tâm, ở trước mặt thực lực cường đại, những cái này đều là mây bay, vừa hay mượn lần này để thanh tẩy một đám phản nghịch bất trung với triều đình:
- Ngươi lệnh cho tướng quân Hoắc Địch của Thường Định Phủ, tới trong bụng núi ở gần đó bắt Cảnh Phồn Tinh và đệ tử Cảnh gia, Cảnh Phồn Tinh đã bị ta phế bỏ, tất cả đệ tử Cảnh gia cũng mất đi võ công rồi.
- Vâng!
Hàn Ngũ Cầm mừng rỡ, vội vàng ra ngoài tuyên bố mệnh lệnh.
- Còn lại phải xem Gia Cát Nha có thể bắt được Cảnh Khưu hay không, còn nữa, trong Cảnh gia sẽ có người tinh thần chuyển thế xuất hiện, cũng không biết là ai?
Cổ Trần Sa đang suy nghĩ việc này.
Ước chừng qua một canh giờ, bên ngoài đột nhiên truyền tới thanh âm:
- Soái Điền Kháng của Thiết Huyết Vệ đóng ở Cảnh Châu cầu kiến Vương gia.
- Vào đi.
Cổ Trần Sa nhíu mày, Thiết Huyết Vệ lệ thuộc Thiết Huyết Hầu, là cơ cấu giám sát thần bí cao nhất của tối cao, khi chưa có Tĩnh Tiên Ti, Thiết Huyết Vệ phụ trách bắt cao thủ Đạo cảnh dân gian, thậm chí giám sát cường giả Tiên Đạo. Bắt quan viên phạm tội của triều đình.
Thiết Huyết Vệ đều bố trí một soái phủ ở mỗi châu, cấp bậc của người nắm giữ soái phủ này là đại soái quân đội, địa vị cùng ngồi cùng ăn với Tổng đốc, không chịu sự tiết chế của Tổng đốc, hơn nữa còn có tác dụng giám sát Tổng đốc, chế hành lẫn nhau.
Ở cửa một người tiến vào, người này mặc áo giáp, thân hình cao lớn khôi ngô, mang theo lực lượng có tính bùng nổ, áo giáp trên người hắn không ngờ là Đại Long Khải, bên trên khắc chi chít không biết bao nhiêu phù văn, từng thời từng khắc đều đang tụ tập linh khí.
- Vương gia, thuộc hạ Thiết Huyết Vệ Cảnh Châu Soái Điền Kháng, có áo giáp trên người, không tiện hành lễ, xin Vương gia thứ tội.
Người này chỉ , chắp tay không làm lễ nghi, khiến Cổ Trần Sa thấy mà lại nhíu mày.
Nếu là thiết giáp hạng nặng, vậy thì khẳng định không thể hành lễ, mà mặc Đại Long Khải, áo giáp này co duỗi tự nhiên, căn bản không tồn tại tình huống không tiện tham kiến, đó chính là trong lòng Thiết Huyết Vệ Cảnh Châu Soái này rất ngạo mạn.
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Vương gia, thuộc hạ muốn hỏi, vì sao Hàn Ngũ Cầm hạ lệnh, muốn truy bắt tất cả đệ tử Cảnh gia, ta lại không nhận được mệnh lệnh của cấp trên, động tĩnh lớn như vậy, dường như Vương gia không thể chuyên quyền độc đoán, phải gửi công văn bẩm báo triều đình, Thượng Thư Phòng nghị luận, Thái Tử phát tỳ.
Trong ngữ khí của Điền Kháng không ngờ có ý chất vấn.
- Ồ? Nói như vậy, ngươi là không đồng ý bắt đệ tử Cảnh gia?
Cổ Trần Sa mỉm cười:
- Cảnh Phồn Tinh ám sát bản vương, chứng cớ vô cùng xác thực, Cảnh gia mưu phản, đảo loạn thiên hạ, cũng có chứng cớ vô cùng xác thực, án này giao cho Tĩnh Tiên Ti ta làm, ngươi có ý kiến sao?
- Tĩnh Tiên Ti là đối ngoại, tĩnh an Tiên Đạo, mà việc thế gia của nội bộ triều đình là do Thiết Huyết Vệ chúng ta xử lý, xin nói một câu, hy vọng Vương gia làm đúng theo quy trình chính quy của triều đình, đệ trình chứng cớ Cảnh gia ám sát mưu phản lên triều đình để triều đình quyết định. Thế lực của Tĩnh Tiên Ti mạnh thật, nhưng cũng không thể phá hoại tư pháp, tùy ý làm bậy.
Điền Kháng này nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
- Ồ? Phá hoại tư pháp, tùy ý làm bậy, mũ lớn đấy.
Cổ Trần Sa bật cười:
- Điền Kháng, ngươi là nhận được không ít lợi ích của Cảnh gia phải không. Cảnh gia âm thầm tích tụ thực lực, thành lập cứ điểm huấn luyện bí mật khắp nơi, ta không tin ngươi làm đại soái của Thiết Huyết Vệ lại không nhận thấy bất kỳ manh mối gì, mà mấy năm nay ngươi lại không dòm ngó tới, vị đạo trong đây đáng để cân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận