Long Phù

Chương 1801: Nguyệt Lạc Tinh Trầm (2)

Chương 1801: Nguyệt Lạc Tinh Trầm (2)
Những Hỗn Độn Thiên Vương này cũng biết điều đó cho nên bọn họ mới thu nhập Hỗn Thế Ma Viên Thần về dưới trướng của mình, bởi vì cục diện trong tương lai nhất định sẽ biến hóa. Mà trên thực tế, hắn cũng không dám chắc ai là người sẽ chiến thắng trong cuộc tranh đấu giữa Thiên Đế và Cổ Trần Sa trong tương lai.
Hỗn Độn Thiên Vương cũng không thể nhìn được tình thế một cách rõ ràng.
- Long Tường Thiên, người này đột nhiên xuất hiện. Địa Hoàng cũng không bắt được hắn ta, sự xuất hiện của hắn ta chính là một biến hóa khác cực kỳ lớn.
Sau khi Hỗn Độn Thiên Vương nghe được tình báo của Cảnh Khâu thì trầm mặc hồi lâu.
- Trong tương lai, những nhân vật như Cổ Thiên Sa và Long Tường Thiên sẽ càng ngày càng nhiều. Những nhân vật này đều được sinh ra do biến hóa từ cuộc chiến giữa Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên. Mỗi người bọn họ ngang trời xuất thế đều sinh ra vô số biến hóa, số mệnh của bọn họ ngập trời, tu vi của bọn họ càng ngày càng trở nên lợi hại. Điều này tạo thành phiền toái càng ngày càng nhiều đối với chúng ta. Tuy nhiên, những nhân vật này cũng sẽ tạo thành phiền toái đối với Cổ Trần Sa.
- Hỗn Độn, ngươi nói chúng ta đối kháng lại Cổ Trần Sa kia, trong trường hợp lưỡng bại câu thương (*) thì liệu có thể bị loại người này chiếm được lợi ích hay không. Từ đó về sau, Thiên Đình ngược lại còn biến thành tiểu nhân vật.
Đại La Thiên Vương nhíu mày:
- Ta loáng thoáng cảm thấy một chút vận số không tốt.
- Cần phải cẩn thận với cục diện xuất hiện như vậy, bởi vì hiện tại bất luận là Thiên Đạo hay là Cổ Đạp Tiên thì bọn họ đều đã mất đi sự khống chế đối với toàn bộ cục diện. Bọn họ dây dưa lẫn nhau, chiến đấu với nhau, hiện tại chỉ còn một chút bản nguyên vụn vặt rơi xuống, các nhân vật như Cổ Thiên Sa và Long Tường Thiên được sinh ra đời. Nếu như bản nguyên Hạch Tâm của bọn họ thật sự không thể khống chế được mà dung hợp lẫn nhau thì sẽ sinh ra Long Tường Thiên, còn cường đại hơn Cổ Thiên Sa gấp trăm lần, thậm chí còn là tồn tại đáng sợ và khủng bố hơn cả nghìn lần. Đến lúc đó Thiên Đế căn bản cũng không phải là đối thủ.
Đôi mắt Hỗn Độn Thiên Vương nhìn vào trong hư không giống như hắn đã cảm thấy Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên đang chiến đấu không ngừng bên trong một tiết điểm thần bí nào đó không thể suy đoán được, không thể tưởng tượng ra được và cũng không thể hiện ra bên ngoài.
Nếu như Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên đều sụp đổ, sức mạnh của hai đại tồn tại dung hợp lại thành một thể rồi sinh ra đời tồn tại không thể đo lường được thì chỉ sợ thật sự sẽ xong đời.
- Nếu đã như vậy thì hiện tại chúng ta cũng nên chuẩn bị sớm để tránh việc sự tình xuất hiện mà chúng ta trở tay không kịp.
Đông Hoa Thiên Vương cũng không thể tránh được.
- Chuyện này hay là chúng ta chờ chỉ thị của Thiên Đế đi. Thiên Đế đang lên kế hoạch nuốt chửng Long Tường Thiên rồi sau đó cũng muốn nuốt chửng Cổ Thiên Sa, sau khi cắn nuốt được hai đại tồn tại này thì bản nguyên Thiên Đế sẽ càng thêm mạnh mẽ, cũng sẽ càng thêm tăng cường uy năng của Thiên Đạo.
Hỗn Độn Thiên Vương nói:
- Bây giờ những gì chúng ta phải làm thật ra rất đơn giản, dựa theo ý tứ của Thiên Đế để quấy loạn thiên hạ khiến cho Cổ Trần Sa mất sạch nhân tâm, cuối cùng không thể chiếm được tế tự. Chính vì như vậy nên hắn sẽ không có cách nào chắt lọc sức mạnh và vật chất siêu việt của Thiên Đạo từ bên trong tế tự nhân tâm.
- Hiện tại Cổ Trần Sa đã nắm giữ toàn bộ tế tự nhân tâm, Vô Long Tâm Pháp của hắn cũng chính thức đại thành. Ta có thể cảm nhận được rằng ngay cả Thần Châu và Tứ Hoang cũng đã bị hắn khống chế chặt chẽ. Không bao lâu nữa, hắn sẽ thật sự hoàn toàn luyện hóa được Thần Châu và Tứ Hoang trở thành một bộ phận trong Vô Long Hồ Lô của hắn.
Nữ tử là Trí Tuệ Thiên Vương này nói.
- Đúng vậy, tuy nhiên hiện tại Thiên Đế cũng đã ẩn nấp rồi tiến vào bên trong triều đình mà tiến hành đủ loại kế hoạch. Sức mạnh của Cổ Trần Sa đã bị Tứ Hoang và Thần Châu kiềm chế, hiện tại vừa muốn phân ra một nửa sức mạnh để phổ chiếu thiên hạ, như vậy hắn cũng chỉ có thể vận dụng được ba phần sức mạnh. Đến lúc đó chính là thời điểm mấu chốt nhất, dường như Thiên Đế sẽ ra tay để hoàn toàn nuốt chửng và luyện hóa hắn. Chỉ cần luyện hóa được Cổ Trần Sa thì sau này có biến hóa gì thì chúng ta cũng có thể bình chân như vại.
Hỗn Độn Thiên Vương vuốt ve Cự Thạch Trường Thành này. Hắn đã nhìn thấy ở phía trên Trường Thành có vô số người đang tu luyện, cũng đang đột phá cảnh giới không ngừng. Sau khi Thiên Giới Liệt Nhật biến mất, tu hành của mọi người dường như trở nên nhanh hơn rất nhiều, hầu như không có trói buộc gì của cảnh giới. Điều này có nghĩa là Thiên Đạo đã co rút lại sức mạnh của toàn bộ phương diện, tất cả pháp tắc và trật tự nhân quả đều thay đổi từ mỏng manh trở nên không còn gì. Một thời đại hỗn loạn sắp xảy ra.
- Vậy cũng được.
Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu, mỗi người bọn họ đều cảm thấy bình cảnh tu hành của bản thân mình trở nên cực kỳ rộng rãi, thậm chí còn không có. Trên cơ bản chỉ cần tình lũy đầy đủ sức mạnh thì có thể trực tiếp đột phá từng tầng cảnh giới đi lên.
Thiên Đạo từ bỏ quyền giám sát, lần đầu tiên là vào Thiên Phù năm thứ ba mươi sáu, người trong thiên hạ tu hành dường như trở nên cực kỳ dễ dàng. Sau đó cũng giống như lần này, Liệt Nhật đột nhiên biến mất, đó là do Thiên Giới Ý Chí cũng buông bỏ việc phổ chiếu đối với toàn bộ thiên hạ, kiệt lực co rút sức mạnh lại, cho dù là khiến cho thiên địa chìm vào trong bóng tối.
Vù...
Ngay trong lúc mấy người này đang nói chuyện, Nguyệt Lượng ở trên bầu trời cũng đột nhiên biến mất, Thiên Giới Minh Nguyệt cũng bắt đầu co rút lại hết mức rồi đột nhiên biến thành một đạo lưu quang mà đáp xuống, không biết đã rơi xuống nơi nào.
Từ đó về sau, Thiên Giới Nhật Nguyệt dường như đã biến mất, không còn nhìn thấy bất cứ dấu vết nào.
- Lại một người khác xuất hiện.
Vào lúc này, Hỗn Độn Thiên Vương chấn động:
- Thiên Giới Minh Nguyệt cũng đã biến mất, không biết đã rơi vào trên người người nào, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, người kia cũng là một nhân vật tồn tại giống như Long Tường Thiên.
(*): 丧家之犬: chó nhà có đám; chó chết chủ; chó nhà có tang (ví với mất nơi nương tựa, lang thang đây đó).
(*): 两败俱伤 (lưỡng bại câu thương): cả hai đều thiệt; hai bên cùng thiệt hại; cả hai cùng bị thua thiệt; hai hổ cắn nhau, con què con bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận