Long Phù

Chương 1539: Khôi Tẫn Chi Địa (1)

Chương 1539: Khôi Tẫn Chi Địa (1)
Sau khi Cổ Trần Sa tu thành Thần cấp, hắn đã cắn nuốt bản nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa rồi lại tấn cấp đạt đến cảnh giới Đạo Cảnh biến 32 "Nhất Niệm Thông Thiên", hắn đã không còn e ngại bất kỳ một lão cổ đổng nào nữa.
Nếu như hắn chỉ đơn giản là tấn thăng lên Thần cấp, hắn cũng sẽ vô cùng kiêng kỵ khi chống lại Tiên Chủ, Vạn Tiên Sư, hay mấy vị lão cổ đổng như Đấu Thắng Thiên Tôn này, rơi vào thế hạ phong, nhưng nếu cắn nuốt một phần mười bản nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa, vậy thì hoàn toàn khác biệt rồi, trong cơ thể của hắn đã xảy ra một sự biến hóa kỳ diệu nào đó, gần như đã tới cảnh giới bất hủ, bất diệt, không cạn, không vỡ, không nát, không suy, không lùi, không chuyển.
Thậm chí hắn đã chạm đến một loại tồn tại nào đó vượt qua cả Thiên Đạo. Tất cả Pháp Tắc Thời Không đều nằm dưới sự cai quản của Thiên Đạo, thế nhưng Cổ Đạp Tiên xuất hiện và phá vỡ quy tắc này, sau đó hắn và Thiên Đạo dây dưa với nhau, sinh ra Cổ Thiên Sa. Bản nguyên của Cổ Thiên Sa ẩn chứa một loại siêu việt nào đó.
Mà bản thân Thiên Đạo Pháp của Cổ Trần Sa đã kích hoạt chiếc chìa khóa của bản nguyên này.
Giờ này khắc này, Cổ Trần Sa đã phát triển thành công, hắn không còn phải cúi đầu hay lấy lòng bất kỳ thế lực nào nữa, sau này, hắn có thể ung dung tự đắc, dùng lực phá vạn pháp.
Trước kia, Cổ Trần Sa không ngờ tới Thường Vị Ương sẽ chiến đấu với Đấu Nhất Vũ, bởi vì hắn sợ ảnh hưởng Thường Vị Ương tấn chức lên Thiên Tôn, vì hắn biết rõ, một khi Thường Vị Ương tấn thăng làm Thiên Tôn, chắc chắn sẽ trở lại Tĩnh Tiên Ty.
Mà bây giờ, Đấu Thắng Thiên Tôn xuất hiện rồi ăn nói xằng bậy, nói cái gì mà Thường Vị Ương đầu phục vào Tam Đại Thiên Tôn, Cổ Trần Sa lập tức bắt đầu suy tính, phát hiện quả thật Thường Vị Ương đã tấn thăng lên Thiên Tôn, nhưng dường như số kiếp đã đoạn, chỉ sợ là đã bị hạ độc thủ, hắn lập tức giận tím mặt, sát ý của hắn đối với Tam Đại Thiên Tôn, nhất là vị Đấu Thắng Thiên Tôn trước mắt này lập tức dâng đến cực hạn.
- Ha ha ha ha...
Vạn Tiên Sư cười ha hả.
- Đấu Thắng, tiểu tử này lại nhục mạ ngươi như thế, quả thực là vô cùng nhục nhã, ta nhớ, mấy vạn năm nay dường như đã không có người nào dám ngang nhiên ở trước mặt ngươi mà nói Tam Đại Thiên Tôn các ngươi thành là ba con chó ghẻ rồi? Sao nào, chúng ta liên thủ giết chết tên nhóc này đi, thế nào?
- Vạn Tiên Sư, chỉ dựa vào ngươi mà cũng có thể giết được ta? Bại tướng dưới tay, lúc ta còn chưa tấn chức lên Thần cấp thì cũng đã có thể cướp lấy Tân Thần Châu của ngươi, khiến cho kế hoạch của ngươi thất bại trong gang tấc, huống chi là ta lúc bây giờ chứ?
Cổ Trần Sa khinh thường mà nói:
- Trong mắt của ta, ngươi còn không bằng con chó ghẻ nữa.
- Tiểu bối, thế mà lại cả gan dám láo xược như thế.
Dường như Đấu Thắng Thiên Tôn đã muốn ra tay bất cứ lúc nào:
- Ta đã hoàn toàn nhìn thấu thực lực của ngươi rồi, coi như là ngươi dựa vào mấy thủ đoạn này mà giao thủ với Tiên Chủ cũng chỉ là cả hai đều thiệt thôi, cộng thêm Vạn Tiên Sư nữa, vậy thì thua là điều không thể nghi ngờ nữa, nhiều nhất cũng chỉ có thể chạy thoát mà thôi, thế nhưng mà ta, ta đã hoàn toàn nắm giữ bí mật vô thượng của Hồng Mông Thụ, Tiểu Hồng Mông Thụ kia của ngươi chẳng qua chỉ là trò cười với ta mà thôi. Lần này, ta đến đây, vốn là ôm tâm tư khiến thiên hạ an bình, dập tắt sự tranh chấp giữa Tĩnh Tiên Ty các ngươi với Thiên Công Viện, thế mà ngươi lại điên cuồng như thế, tà ma đến tận xương tủy. Xem ra nhất định phải diệt trừ Tĩnh Tiên Ty, đó chính là ngọn nguồn của tai họa khắp thiên hạ, các ngươi mới thật sự là Ma tộc, các ngươi sẽ mang đến nguy hại cực lớn cho Trung Thổ Thần Châu.
- Đúng thật là chó già cắn loạn.
Cổ Trần Sa nghe thấy thế thì giận quá hóa cười:
- Triều đình bọn ta nắm giữ thiên hạ, bình ổn tiên đạo, bản thân ba con chó ghẻ các ngươi là tên giặc phản nghịch và loạn thần mà còn dám tự cao tự đại, thật sự cho rằng thiên hạ bây giờ giống như trước đây, có thể để cho các ngươi phế lập Thiên Tử, cầm giữ Thần Khí, khinh nhờn xã tắc sao?
- Tiểu tử, ngươi biết vì sao ta lại nói nhiều với ngươi như vậy không?
Dường như Đấu Thắng Thiên Tôn đã bình tĩnh lại, trên mặt hắn ta xuất hiện nụ cười lạnh lẽo u ám.
- Lúc ngươi nói ra bốn từ ba con chó ghẻ, ta đã có thể bầm thây vạn đoạn ngươi rồi. Nhưng lại để cho ngươi nói nhiều như vậy, cho dù ngươi có chết thì cũng rất đáng.
- Ngươi cứ nhất quyết thúc dục lực lượng của Hồng Mông Thụ, phong tỏa khắp bốn phía lại, chuyển dịch mảnh thời không này đến một địa phương nào đó, khiến cho ta không cách nào trốn thoát, ba người các ngươi có thể mặc sức mà thi triển lực lượng ra để đánh chết ta.
Cổ Trần Sa nhìn chung quanh, quả nhiên toàn bộ thời không đều đã bị chuyển dời đi, đã không còn ở trong lãnh thổ của Man Hoang nữa.
Vừa rồi Đấu Thắng Thiên Tôn không hề ra tay, trên thực tế là đang hoàn thành một loạt phong tỏa, khiến cho Cổ Trần Sa không thể bỏ chạy đi chỗ nào được.
- Đúng vậy, bây giờ cả mảnh thời không này đã trở thành một vũ trụ bịt lối rồi, vũ trụ này được gọi là Khôi Tẫn Chi Địa, bất kể là nhân vật nào đi đến nơi này cũng đều bị hóa thành tro tàn, ngược lại ta rất muốn xem thử liệu ngươi có thể thoát ra khỏi đây trong sự công kích của bọn ta hay không.
Đấu Thắng Thiên Tôn phất tay một cái, cả không gian đều bị nghiền nát hoàn toàn, sau đó bày ra bộ dạng của một vũ trụ cùng đường bí lối.
Bốn phía đều là sương mù do tro bụi và khói mù tạo thành, nó cũng không phải là biển sương hay núi sương bình thường mà là hơi nước, mỗi một hạt tro bụi đều mang theo sức phá hoại cực kỳ to lớn, người rơi vào trong sương mù chỉ cảm thấy sự chấn động của hàng ngàn hàng vạn Thần Sơn Thái Cổ đang đè ép xuống.
Mỗi một hạt tro bụi đều tương đương với Thần Sơn Thái Cổ, thoạt nhìn tựa như tràn ngập khắp xung quanh nơi này, trên thực tế là dùng một loại sức mạnh Không Gian Khiêu Dược cực kỳ nhanh chóng mà công kích không ngừng.
Đùng đùng!
Sự va chạm cực lớn xung quanh Cổ Trần Sa lũ lượt kéo đến, trong chớp mắt, dường như hắn đã bị vô số lưu tinh tiến hành trùng kích lên người mình.
Loại va chạm ở cấp bậc này, mỗi một hạt tro bụi đều hoàn toàn có thể hủy diệt Thánh Nhân, cho dù là nhân vật cấp Thiên Tôn mà tiến vào đây cũng e là rất khó đi ra ngoài được, bởi vì sương mù ở mảnh Khôi Tẫn Chi Địa này là vô tận.
Ở chỗ này, cũng không có khả năng xé rách hư không rồi chạy đi.
- Thế nào?
Đấu Thắng Thiên Tôn nói:
- Khôi Tẫn Chi Địa này là một trong những vòng tuyệt sát mà ta đã thiết lập ra trong suốt vạn năm nay, năm đó, Thái Ất Thiên Tôn đã ngã xuống ở nơi đây đó.
Hắn ta và Tiên Chủ, Vạn Tiên Sư đứng sóng vai nhau. Tro bụi và sương mù đều lần lượt tản đi, rõ ràng là không cách nào củng cố trên người bọn họ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận