Long Phù

Chương 2269: Nói chuyện (1)

Chương 2269: Nói chuyện (1)
Dường như không có bất cứ một người nào ở sâu bên trong không gian cổ quái này.
Vốn dĩ Trần Kỳ đi tới nơi này cũng là để tìm kiếm Cổ Trần Sa nhưng hắn ta lại không nhìn thấy bất kỳ tung tích nào của Cổ Trần Sa. Ở đây không có thứ gì, không có sinh linh, không có không khí, không có năng lượng, thậm chí cũng không có bất kỳ một vật chất tồn tại và không tồn tại nào.
- Cổ Trần Sa rốt cuộc đang ở nơi nào? Ở bên trong cảm giác của ta, hắn đang ở ngay đây nhưng ta căn bản không thể nhìn thấy hắn. Lẽ nào cảnh giới của ta vẫn còn chưa đạt tới tình trạng này?
Trần Kỳ vô cùng nghi hoặc.
Hắn ta tìm kiếm một lúc nhưng cũng không tìm ra được thứ gì nên lập tức dừng lại mà khoanh chân ngồi ngay ngắn giống như đang lĩnh ngộ một cái gì đó.
Bên trong cơ thể hắn ta lập tức sinh ra một loại lĩnh ngộ vĩ đại. Loại lĩnh ngộ này khiến cho tất cả thực lực của hắn ta hoàn toàn trở nên vững chắc nên mặc dù hắn ta không hề tiến bộ nhưng cảnh giới của hắn ta đã hoàn toàn được ổn định, càng thêm viên mãn và lại càng không có một kẽ hở nào.
Cuối cùng hắn ta hét dài một tiếng, trước mặt lập tức xuất hiện một người. Người này đang mỉm cười nhìn hắn ta, chính là Cổ Trần Sa.
- Chúc mừng ngươi, Trần Kỳ, ngươi đã thật sự lĩnh ngộ được tới loại cảnh giới này. Lần đầu tiên có người có thể nhìn thấy được sự tồn tại của ta ở bên trong Chư Thiên Vũ Trụ này, ngoại trừ ta ra thì ngươi chính là tồn tại mạnh nhất. Không thể ngờ được rằng ngươi lại có thể đạt được trình độ này, đúng là ngay cả ta cũng không thể nghĩ tới điều này. Tuy nhiên, chính sự việc không thể ngờ trước được này đã khiến cho ta cuối cùng đã có thêm rất nhiều đồ vật mới mẻ.
Cổ Trần Sa nhìn Trần Kỳ nói.
- Ngươi...
Khi nhìn thấy Cổ Trần Sa, Trần Kỳ đột nhiên nói năng lắp ba lắp bắp. Bây giờ hắn ta đã là cự đầu bên trong cự đầu, là nhân vật vô địch nhưng về cơ bản vẫn không thể phát hiện ra được Cổ Trần Sa ở trước mặt là cảnh giới gì. Hắn ta cảm giác được rằng cho dù hắn ta có mạnh mẽ đến đâu thì cũng sẽ bị Cổ Trần Sa dễ dàng giết chết và trấn áp.
- Bây giờ rốt cuộc ngươi đang ở cảnh giới nào? Tại sao hiện tại ta đã đạt tới cảnh giới này nhưng căn bản vẫn không thể nhìn thấu được là cái gì cả?
Trần Kỳ hỏi.
- Điều này còn đòi hỏi sự lĩnh ngộ của bản thân ngươi nữa. Trên thực tế, cảnh giới tu vi mà ngươi đã đạt tới bây giờ khiến cho người khác căn bản không có khả năng chỉ điểm cho ngươi được nên tất cả mọi thứ đều phải do ngươi tự mình lĩnh ngộ ra.
Cổ Trần Sa vung tay lên.
- Cổ Trần Sa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Vào lúc này, Trần Kỳ mới nhớ ra mục đích khi mình đến đây:
- Ngươi có thể nhanh chóng gỡ bỏ Hư Nghĩ Diện Bản, để tất cả mọi người đều có hy vọng thu được vĩnh hằng hay không? Việc hạn chế tuổi thọ của người khác như vậy dường như không giống như ngươi trước đây. Ta nhớ rằng trước đây ngươi đã sáng lập ra Vô Long Tâm Pháp cũng là để tất cả sinh linh trong thiên địa không còn bị hạn chế bởi sự bảo toàn năng lượng mà khai phát ra được sức mạnh tâm linh của chính mình, từ đó thu hoạch được sức mạnh vô hạn. Đây chính là ước nguyện ban đầu của ngươi. Thế nhưng những chuyện mà ngươi làm bây giờ về cơ bản không giống với ước nguyện của ngươi cho lắm. Ta biết ngươi đang muốn kích phát tiềm lực của tất cả mọi người nhưng mỗi người đều có sự lựa chọn của riêng mình nên nếu như có người không muốn tu hành thì bọn họ cũng có thể thu được tuổi thọ vĩnh hằng.
- Ta dùng Hư Nghĩ Diện Bản này để làm cho tất cả mọi người và bên trong tâm linh đều có thể liên hệ lẫn nhau khiến cho tất cả mọi người có thể thông qua Hư Nghĩ Diện Bản này để tiến hành giao dịch, tiến hành khai thông. Đó chính là một mạng lưới để tất cả sinh linh đều có thể tâm đầu ý hợp. Nếu đã như vậy thì tại sao còn phải hạn chế tuổi thọ ở trong đó chứ? Trên thực tế, đây là một ngưỡng cửa tu hành nên nếu như có người có thể khám phá ngưỡng cửa này thì hắn ta sẽ lập tức thu được được sự sống vĩnh cửu. Trên thực tế, tuổi thọ mà các ngươi nghĩ rằng là vô hạn lại là giả bởi vì bên trong thiên địa, mỗi một giờ phút đều có biến động, các ngươi lấy được vĩnh hằng giả nên chỉ cần thiên địa biến đổi thì sẽ lập tức không còn là vĩnh hằng nữa mà sẽ cái chết thật sự, cho nên ta mới hạn chế tuổi thọ. Đây cũng là một loại bảo vệ đối với chúng sinh thiên địa. Các ngươi không hề để ý tới cái gì là bất tử, cái gì là trường sinh nên chuyện này không có bất kỳ biện pháp nào.
Cổ Trần Sa nói:
- Bởi vì các ngươi căn bản không hiểu rõ bản chất của thế giới, toàn bộ thế giới và thế giới cùng một nơi. Sinh sống ở trong hiện thực về căn bản không gọi là vĩnh hằng.
- Cổ Trần Sa, thực ra ngươi muốn bồi dưỡng ra một tồn tại giống như ngươi, sau đó ngươi và hắn ta sẽ đối chiến rồi hoàn toàn lĩnh ngộ được cảnh giới mạnh nhất, cảnh giới Bất Hủ tầng thứ mười Phi Hữu Vô Bất Hủ. Nhưng hiện tại ta đã xuất hiện, vậy ngươi muốn như thế nào? Trấn áp ta hay là muốn hoàn toàn giết chết ta?
Trần Kỳ nói.
- Bây giờ ngươi còn không phải là đối thủ của ta, cũng không phải là tồn tại mà ta muốn bồi dưỡng bởi vì ngươi vẫn còn kém một chút như vậy. Nếu như một ngày nào đó ngươi có thể loại bỏ chấp niệm đối với tuổi thọ mà đánh vỡ sự ràng buộc của Hư Nghĩ Diện Bản của ta thì ngươi sẽ có cơ hội giao thủ với ta, nhưng hiện tại ngươi còn không thể đạt đến cảnh giới này. Tuy nhiên theo sự tiến bộ của thiên địa vũ trụ, có lẽ sẽ sinh ra nhân vật càng mạnh mẽ hơn so với ngươi. Chính vì vậy người trẻ tuổi à, ngươi nhất định phải nỗ lực hơn nữa, vạn lần không được lười biếng bởi vì rất nhiều người đều coi chính mình là người chiếm cứ đại khí số, đại khí vận trong một khoảng thời gian. Ví dụ như Pháp Vô Tiên, ví dụ như Triệu Giang Sơn, hay như Tần Quang bây giờ, còn cả ngươi nữa, thậm chí còn có đám người Lâm Y Huân kia, mỗi người đều có thể phải bỏ mình.
- Ta biết ta rất có thể bị người khác vượt qua, sau đó không ít người càng ngày càng mạnh cũng sẽ được sinh ra mà ta cũng không biết ta sẽ bị ai giết chết hoàn toàn nhưng ta biết rằng những người này xưa nay chưa từng là chủ giác của thời đại này. Chủ giác của thời đại này chỉ có một người và người đó chính là ngươi.
Trần Kỳ nói:
- Hôm nay ta đi tới nơi này, thật ra là muốn hỏi một câu và muốn nhìn một chút xem trên người ngươi rốt cuộc có có một khí chất và vị trí đặc thù nào mà có thể khiến cho ngươi trước sau đều đứng sừng sững ở bên trong thiên địa, không hề sụp đổ xuống. Mà cũng không có ai có thể khiêu chiến với địa vị của ngươi, cho dù ngươi có lợi hại đến đâu thì cũng không có ai có thể tạo ra uy hiếp đối với ngươi bởi vì trên thực tế, ngươi đã nắm hết tất cả mọi thứ ở trong tay.
Trần Kỳ hiểu rõ hơn rất nhiều so với Tần Quang.
Sau khi Tần Quang được sinh ra, hắn ta cảm giác mình có thể tranh đấu cùng với Cổ Trần Sa, thậm chí còn có thể trấn áp và giết chết Cổ Trần Sa.
Trần Kỳ biết chênh lệch giữa bản thân mình và Cổ Trần Sa ở chỗ nào nên hắn ta cũng không hề tự đại giống như Tần Quang. Đây chính là ưu điểm của hắn ta.
Trên thực tế, nếu như không phải Cổ Trần Sa để hắn ta nhìn thấy thì về cơ bản hắn ta cũng không thể tìm được sự tồn tại của Cổ Trần Sa.
Cho dù Cổ Trần Sa ở ngay trước mặt của hắn ta nhưng hắn ta cũng không thể tìm tới vị trí chiều không gian nơi Cổ Trần Sa đang ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận