Long Phù

Chương 1601: Cổ Hình Khung (2)

Chương 1601: Cổ Hình Khung (2)
Cổ Trần Sa đi cực nhanh, chỉ chớp mắt thôi hắn đã rời khỏi Trung Thổ Thần Châu, thậm chí là Đại lục Man Hoang.
Trên đường đi từ Đại lục Man Hoang đến "Phần Tận Đại Lục" có núi lửa, đâu đâu cũng là dung nham, nhìn không thấy đáy, chim muông khó mà vượt qua. Qua núi lửa và biển dung nham này là Mê Vụ Chi Vực , không biết trong phạm vi bao nhiêu dặm, nó đều bị sương mù bao vây, từ trường hỗn loạn. Trong đám sương mù, ta không nhìn thấy trời không nhìn thấy đất, khắp nơi đều bị điên đảo. Không biết có bao nhiêu cao thủ bị kẹt bên trong và cuối cùng thì tử vong.
Qua Mê Vụ Chi Vực lại là núi cao triền miên, tạo thành một rào chắn dài cả vạn dặm. Sau khi vượt qua vô số trùng núi thì lại đến Cụ Phong Chi Vực. Vô số những cơn lốc xoáy ở khắp nơi, cùng với đó là những vết nứt của chiều không gian, bao trùm không biết bao nhiêu lên tầng không gian.
Đi tiếp thì lại đi qua một đại dương khổng lồ, Lôi Vực, đầm lầy và khoảng mười đại lục khác thì mới đến được "Phần Tận Đại Lục". Thậm chí từ Trung Thổ Thần Châu đến Phần Tận Đại Lục, cho dù là Thần thì cũng phải mất thời gian khoảng một trăm năm mới bay đến được. Bởi vì giữa hai nơi cách rất nhiều chiều không gian và Thời Không Mê Vụ.
Thế nhưng Cổ Trần Sa thì lại không hề quan tâm điều này. Tu vi và khả năng chiến đấu của hắn trên thực tế thì đã vượt qua cảnh giới Thiên Thọ rồi. Nếu một người đấu một người thôi thì Cự Linh Thần đã nuốt trọn Vu Tổ và Nguyên Thủy Tâm Ma rồi nên khả năng chiến đấu được xếp hàng đầu trong cảnh giới Thiên Thọ. Vậy nhưng với Cổ Trần Sa, hắn ta vẫn không phải đối thủ.
Trên thực tế khả năng chiến đấu của Cổ Trần Sa đã tham ngộ được Thiên Đế Chi Đạo rồi, hắn thăng cấp cho Thiên Tử Phong Thần Thuật, Quyền Pháp thì dung hòa Bổ Thiên Chi Đạo và Cách Thiên Chi Đạo, biến chúng thành Thiên Đế Chi Đạo, tham ngộ lẫn nhau, quyền pháp thay đổi khó lường, giết thành, chém thần chỉ trong chốc lát.
Độ của hắn đã đến đến mức có thể không quan tâm đến bất cứ khoảng cách nào giữa các thời không rồi.
Chỉ mấy canh giờ thôi mà hắn đã đến Phần Tận Đại Lục rồi.
Phần Tận Đại Lục cực kỳ to lớn, sông núi hùng vĩ, khí hậu dễ chịu, đất đai phì nhiêu. Nghe nói ở thời thượng cổ đây là một mảnh đất có Hỗn Độn Thần Sơn giáng xuống, nó bị thiêu cháy toàn bộ, hóa thành cát bụi, bao trùm lên cả mặt đất. Cuối cùng nó trầm lắng xuống, hình thành thành mặt đất dày nên mới có Phần Tận Đại Lục.
Cổ Trần Sa giáng xuống Đô Thành của đại lục này. Toàn bộ Đô Thành được xây dựng bằng những tảng đá lớn có bề mặt nhẵn nhụi, tuy không thể so sánh được với Kinh Thành cũ của Trung Thổ Thần Châu thế nhưng nó vẫn rất phồn hoa. So với Trung Thổ Thần Châu, nơi này vẫn có gì đó của vương triều cổ đại.
Trung Thổ Thần Châu bây giờ có những tòa nhà cao chọc trời, phi thuyền bay tới bay lui ở trên trời, dưới mặt đất có rất nhiều xe lửa chạy tu tu, Truyền Tống Trận cứ ra ra vào vào, đúng là cảnh tượng của thời đại máy móc văn minh thịnh vượng.
Vậy nên bây giờ trên cả Phần Tận Đại Lục, Đại Phần Đế Quốc có khoảng hơn chục tỷ người thế nhưng khí vận thì còn không bằng một phần mười của Trung Thổ Thần Châu.
Ngoài ra, cao thủ Đạo Cảnh của cả triều đình quốc gia cũng kém xa so với Vĩnh Triều Thần Châu. Nếu như hai nước giao chiến thì Vĩnh Triều có thể tiêu diệt triều đình Đại Phần hàng trăm lần mà không cần chớp mắt.
Phải biết rằng Giếng Kỳ Ngộ của Trung Thổ Thần Châu phun trào hơn mười năm liền, vô số người đã nhận được các bảo bối, đan dược thời thượng cổ. Cho dù là nông dân cày đất cũng có thể có được bảo bối của thần tiên. Đấy là còn chưa nói đến Cổ Trần Sa đã dung hòa Dưỡng Long Tâm Pháp, Tạo Long Tâm Pháp thành Nhân Long Quyền. Loại quyền này biến hóa khó lường, giúp nâng cao tư chất. Đại Phần Vương Triều không có ưu thế như vậy.
Đi trên đường là có thể nhìn thấy các du hiệp cưỡi ngựa chạy nước đại, tửu lâu, thanh lâu náo nhiệt vô cùng. Ca múa yêu kiều đẹp mê hoặc lòng người, quả là một nơi phồn hoa trong nhân gian.
Để so sánh thì Trung Thổ Thần Châu có nhịp sống quá nhanh, ai ai cũng khổ cực tu luyện, chiến đấu với Ma Tộc. Cuộc sống ở đây vừa chậm rãi vừa vui vẻ, là một vương triều cổ đại lý tưởng.
Cổ Trần Sa có phong cách khác hoàn toàn với bọn họ.
Trung Thổ Thần Châu bây giờ trên thực tế thì đã tách rời khỏi chế độ văn minh của vương triều cổ đại rồi, bây giờ nền văn minh của họ là sự kết hợp của nền văn minh Tiên Đạo và nền văn minh Khoa Học Máy Móc Sử Tiền. Đây cũng là thứ mà Thiên Phù cần.
- Năm Thiên Phù thứ ba mươi sáu, kiếp nạn ập đến, ta nghĩ Phần Vạn Giới gì đó cũng sẽ nghĩ cách để nâng cao sức mạnh quốc gia. Hắn ta có thể luyện các pháp bảo, đan dược liên tục ở trong Hỗn Độn để nhân dân có thể nâng cao tố chất, năng lực, Tế Tự Chi Lực sẽ được nâng cao. Ta nghĩ hắn ta thu thập Vô Tận Chi Bảo cũng là để làm vậy. Vô Tận Chi Bảo có thể ảnh hưởng đến sức mạnh của Thiên Giới, khiến việc Hỗn Độn tạo ra vật chất trở nên nhanh hơn.
Thần niệm của Cổ Trần Sa đã bắt đầu được khởi động, hắn đã nắm được khí tức của Phần Vạn Giới, người tự xưng là Hỗn Độn Đại Đế rồi. Lúc này, Phần Vạn Giới đang ở trong hoàng cung bên trong Đô Thành.
Hắn ta vẫn khoác trên mình Vô Tận Chi Khải, khiến người ta không thể nhìn được dung mạo thực sự của hắn ta.
Sáu người thuộc hạ của hắn ta có ba nam ba nữ, Vô Tận Chi Châm, Đan, Bút, Cung, Thụ, Thư đều đang đứng ở dưới ngai vàng hoàng đế. Ngoài ra còn có vài tên thái giám và đại thần nội các.
- Đại Đế bệ hạ, lần này ngài trở về là muốn khiến quốc vận mạnh hơn sao.
Một đại thần nội các đến khởi tấu.
- Ở đây thần đã viết một bản tấu chương, có vài đề xuất.
Tên đại thần nội các này là một người trung niên, hắn ta trông rất hiền hòa nho nhã nhưng tu vi thì là Thần cấp!
Cao thủ Thần cấp.
Hơn nữa là cảnh giới Đạo Cảnh 31 biến "Nhất Niệm Thông Thiên". Chỉ còn một bước nữa thôi là hắn ta có thể hóa thành Thánh Nhân, chỉ là tư chất vẫn chưa đủ để đột phá thôi.
- Lần này bổn tọa đã đến Trung Thổ Thần Châu, trung tâm của vạn giới, nhìn thấy triều đình Đại Vĩnh đang sinh sống trên đó. Đúng là khiến người ta nhìn mà phải kinh ngạc, số người của Vĩnh Triều vậy mà lại chỉ bằng một phần mười số người của ta mà thôi. Thế nhưng khí vận của bọn họ lại gấp chúng ta hơn mười lần. Tư chất tổng thể của bọn họ vượt xa cả số người của ta.
Phần Vạn Giới nói với giọng hơi chói.
- Trung Thổ Thần Châu quả nhiên là trung tâm của vạn giới. Cho dù Phần Tận Đại Lục ta cực kỳ phì nhiêu nhưng cũng không thể so sánh với Trung Thổ Thần Châu được. Vậy nên chúng ta nhất định phải chiếm lấy Trung Thổ Thần Châu. Kiếp nạn sắp tới, ai có thể chiếm được Trung Thổ Thần Châu thì người đó có thể giành được quyền ưu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận