Long Phù

Chương 2168: Nền tảng Bất Hủ (2)

Chương 2168: Nền tảng Bất Hủ (2)
- Đây cũng là chuyện mà chúng ta có thể lợi dụng.
- Lời này có lý, vậy chúng ta hãy đứng lên hành động đi.
Cơ thể bốn người lóe lên rồi cũng biến mất ở bên trong hư không này.
- Tiếp theo, hãy xem xem ai có thể thu được Thiên Đế Đan Dược của ta.
Cổ Trần Sa đã trở về bên trong Tân Thế Giới mà quan sát nơi sâu bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ, vô số số liệu lại lần nữa tụ tập ở bên trong tâm linh của hắn.
Ở bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ, bất kể là ai thăng cấp lên cảnh giới Vô Bất Hủ thì thực lực của Cổ Trần Sa cũng sẽ tăng thêm rất nhiều.
Bởi vì kinh nghiệm về thời điểm thăng cấp lên Vô Bất Hủ sẽ hòa vào bên trong mô khối của hắn rồi làm cho hắn thu hoạch được rất nhiều. Vào giờ phút này, ở sâu bên trong Cửu Huyền Vũ Trụ có một vũ trụ vẫn còn đang dung hợp, ở trên một con phố náo nhiệt đang có vô số ô tô chạy đến chạy đi.
Đây chắc chắn là một vũ trụ khoa học kỹ thuật.
Bởi vì Chu Dương đã nuốt chửng rất nhiều vũ trụ nên Cửu Huyền Vũ Trụ đã thăng cấp thành Siêu Cấp Thế Lực Bá Vũ Trụ. Nhưng có điều rất nhiều vũ trụ đã bị nuốt chửng này đang từ từ dung hợp lại mà cũng không phải trời long đất lở trong nháy mắt. Rất nhiều cư dân ban đầu của vũ trụ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, thậm chí là mấy trăm năm, mấy ngàn năm, thậm chí là mấy triệu năm nữa bọn họ cũng sẽ không thể phát hiện ra bởi vì đối với một vũ trụ mà nói thì sinh linh thật sự là quá nhỏ bé.
Ví dụ như hiện tại có rất nhiều ô tô chạy như bay, đâu đâu trên vũ trụ cũng có nhà cao tầng, thành thị và đường phố. Nơi đây được cái gọi là "Duy Vật Vũ Trụ", là loại Đại Hình Vũ Trụ.
Loại Đại Hình Vũ Trụ này có vô số tinh cầu, vũ trụ mênh mông, còn có các loại Thứ Nguyên. Mà hiện tại thành phố này cũng chỉ là một nơi bé nhỏ trên tinh cầu rất to lớn này mà thôi.
Tinh cầu này được gọi là "Úy Lam Tinh Cầu".
Tinh cầu này chính là một tinh cầu có nền văn minh khoa học kỹ thuật nhưng có điều khoa học kỹ thuật nơi đây cũng không quá phát đạt, vẫn chưa thể tiến vào thời đại tinh tế.
Thành phố này được gọi là "Thượng Giang Thành".
Hiện tại con người và sinh linh trên tinh cầu này căn bản cũng không biết rằng đại vũ trụ mà bản thân mình đang sinh sống lại phát sinh biến hóa như vậy.
- Ngụy Gia ta lại vô dụng như vậy sao? Nữ nhân mình yêu cũng không thể bảo vệ được, Trương Thiên Hào, ta sẽ không để ngươi yên đâu.
Ở ven đường, một thiếu niên say rượu đang ngồi dưới đất mà gào thét không ngừng khiến cho người qua đường lần lượt phải chọn đường vòng để đi qua, trong đó có mấy người nhìn hắn ta với vẻ khinh bỉ:
- Lại là một kẻ ngu si thất tình.
Sắc trời dần dần tối lại, xe trên đường cũng ít lại. Vào lúc này, một chiếc xe hơi đứng ở ven đường, có một vài tên lưu manh cầm côn bổng trong tay đang bước xuống.
Người trẻ tuổi được gọi là Ngụy Gia này dường như đã tỉnh lại sau một lúc say xỉn.
- Các ngươi muốn làm gì?
Hắn ta hoang mang nhìn này mấy tên lưu manh đang cầm côn bổng trong tay này.
- Tiểu tử, ngươi đã đắc tội Hào thiếu của chúng ta, lại còn dám cướp nữ nhân của ngài ấy. Ngươi đây không phải là đang tìm đường chết sao? Hào thiếu là người nào chứ?
Một tên lưu manh cầm đầu có cơ bắp cuồn cuộn, đâu đâu cũng có hình xăm hung hãn. Hắn ta còn đeo một sợi dây chuyền vàng rất lớn, trên mặt xuất hiện một nụ cười gằn:
- Tiểu tử, chớ có trách ta, muốn trách thì hãy trách ngươi không có mắt.
Sau đó, hắn ta đập côn bổng xuống.
Răng rắc.
Người trẻ tuổi tên Ngụy Gia này phát ra tiếng kêu thảm thiết, tay chân đều bị đánh gãy xương.
- Ném hắn ta vào thùng rác ở bên trong hẻm nhỏ đi.
Tên lưu manh cầm đầu ra lệnh.
Mấy tên lưu manh dường như thường xuyên làm chuyện này nên tay chân rất lanh lẹ. Vào lúc này, Ngụy Gia đã ngất đi.
- Đi!
Tên lưu manh lên xe bỏ đi.
Vào lúc này, hư không đột nhiên nứt ra, một viên Đan Dược đi vào bên trong cơ thể Ngụy Gia. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ vết thương của Ngụy Gia đều tự động khôi phục, hơn nữa thân thể còn phát ra sức mạnh to lớn.
Ầm!
Hắn ta nhảy lên, bước chân nhẹ nhàng dẫm lên mặt đất khiến cho phía trên mặt đất lập tức xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.
- Ta... ta bị làm sao thế này...
Ngụy Gia khiếp sợ nhìn hai tay mình.
- Tiểu tử, ngươi đã trở nên phát đạt rồi.
Ở bên trong đan điền của Ngụy Gia có một giọng nói xuất hiện.
(*): 玉石俱焚 (ngọc thạch câu phần): ngọc nát đá tan; ngọc đá đều cháy; tốt hay xấu rồi cũng bị tiêu huỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận