Long Phù

Chương 1924: Quỷ dị (2)

Chương 1924: Quỷ dị (2)
Vũ Vương Sa thật sự đã đi một lối tắt khác. Hắn ta ngưng tụ Hồng Trần Chi Lực thành Đạo Quả giống như đang chế tạo ra vũ khí cường đại để đối kháng lại Thiên Đình. Nếu như Hồng Trần Chi Lực được hắn ta nén lại rồi ném vào bên trong Thiên Đình mà đột nhiên nổ tung thì chỉ sợ rất nhiều Tiên Quan ở trong Thiên Đình cũng phải lập tức sa đọa tiến vào bên trong luân hồi.
- Ngược lại, Vũ Vương Sa này còn mạnh hơn Hạ Vạn Sa rất nhiều, lại thật sự nghĩ ra một biện pháp như vậy. Hơn nữa hắn ta còn lĩnh ngộ được biến hóa của bản thân rồi luyện thành pháp môn lấy độc trị độc nào đó. Tên này dường như cũng lĩnh ngộ được Vô Long Tâm Pháp cũng như rất nhiều pháp môn được lưu truyền từ xưa tới nay ở bên trong Thiên Đình rồi cuối cùng tự mình lĩnh ngộ mà mở ra một đồ vật hoàn toàn mới. Tuy nhiên thứ này thoạt nhìn vẫn tương đối nông cạn nên không thể lưu truyền mà chỉ có thể tự mình sử dụng mà thôi.
Hồng Linh Sa khoát tay rồi lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Vũ Vương Sa.
- Ngươi rốt cục cũng xuất hiện rồi sao?
Vũ Vương Sa nhìn thấy Hồng Linh Sa, hắn ta thật sự không hề kinh ngạc bởi vì hắn ta đã sớm có cảm giác.
- Ồ? Ngươi thật sự biết rõ ta sao?
Ngược lại, Hồng Linh Sa còn có chút kinh ngạc.
- Ở bên trong bóng tối, ta đã cảm thấy và lĩnh ngộ được rất nhiều đồ vật. Nếu như ta đoán không sai thì có lẽ ngươi chính là Tân Thiên Hậu, Thiên Đình đóng đô, thực lực của Thiên Đế đạt tới cực hạn. Hắn đã lĩnh ngộ được thứ đồ vật ác độc như Tam Thi Thần nhưng hiện tại Thiên Đình vẫn chưa viên mãn bởi vì thiếu đi Thiên Hậu.
Vũ Vương Sa nói:
- Ngươi lĩnh ngộ Vô Long tâm pháp, nhưng Thiên Đế lại muốn hàng phục ngươi. Mọi việc ngươi đang làm bây giờ thật ra chỉ là cuộc tranh đoạt giữa Cổ Trần Sa và Thiên Đế mà thôi, ngươi sẽ không thể thoát khỏi vận mệnh của mình được đâu.
- Ngươi làm sao mà biết được?
Vẻ mặt của Hồng Linh Sa đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng:
- Ngươi nói những lời này, có tin ta sẽ lập tức giết ngươi hay không?
- Có tin hay không là tùy ngươi, đương nhiên sâu trong lòng ngươi đã tin tưởng rồi.
Vũ Vương Sa nở nụ cười:
- Tuy nhiên, ngươi có muốn thoát khỏi vận mệnh của mình không?
- Đương nhiên ta có thể thoát khỏi vận mệnh của mình. Cổ Trần Sa hay Thiên Đế gì đó cũng không thể khống chế được ta, sớm muộn sẽ có một ngày ta sẽ biến tất cả bọn họ thành nô lệ của ta. Về phần ngươi ở nơi này nói chuyện giật gân thì ta đây cũng chỉ có thể nhanh chóng hàng phục ngươi mà thôi.
Hồng Linh Sa dường như đã muốn động thủ.
- Đợi một chút, ta có thể đầu quân cho ngươi, dù sao ta cũng không gặp phải tổn thất gì.
Vũ Vương Sa nói:
- Ta nhận thấy ngươi có thể thoát khỏi sự dây dưa giữa Thiên Đế và Cổ Trần Sa mà tự lập nên một mảnh thiên địa.
- Vậy sao? Ngược lại ngươi còn cảm thấy rất cởi mở. Đã như vậy thì ta cũng không muốn làm khó ngươi, trước hết ngươi cứ tế tự ta, trở thành một Hộ Pháp Thần bên trong quang diễm của ta.
Thật ra Hồng Linh Sa cũng không tin được lời nói của Vũ Vương Sa trước mắt này. Nàng ta ném Tự Do Hoa trên đỉnh đầu đi rồi vung lên một phát, quét cả Vũ Vương Sa vào trong đó.
Vũ Vương Sa này thật sự không dám phản kháng mà trực tiếp bắt đầu tế tự.
Hồng Linh Sa liên tiếp hàng phục được hai đại bản nguyên biến dị của Hạ Vạn Sa và Vũ Vạn Sa, thực lực cũng tăng trưởng thoát thai hoán cốt. Nàng ta biết rõ mình bây giờ cho dù có giao thủ với Cổ Đạo Tiên kia thì cũng sẽ không hề rơi vào thế hạ phong, nhưng hiện tại nàng ta cũng không vội.
Nếu như hai người Hạ Vạn Sa và Vũ Vạn Sa này cướp đoạt bản nguyên biến dị của bọn họ rồi dung nhập vào bản thân thì sức mạnh của Hồng Linh Sa sẽ tăng vọt lên cực kỳ nhanh chóng. Thế nhưng đây là làm cùng một lần, còn không bằng hàng phục hai người này rồi lại để cho hai người bọn họ tế tự thì tốt hơn. Tuy nhiên, để khiến cho hai người này vừa tế tự vừa có thể liên tục tăng trưởng thì cần phải có thời gian. Hơn nữa Hồng Linh Sa cảm thấy Vũ Vương Sa này nhất định có vấn đề, hiện tại mặc dù đã hàng phục được hắn ta nhưng chỉ sợ vừa có động tĩnh thì sẽ làm phản, cho nên nàng ta muốn thúc giục Vô Long Tâm Pháp của bản thân để hoàn toàn hàng phục người này.
- Nhân tâm dễ dàng thay đổi, là thứ khó hàng phục nhất. Trong khoảng thời gian ngắn tất nhiên sẽ hết lòng hết dạ đối với ngươi nhưng chỉ cần hoàn cảnh trạng thái biến đổi thì nói không chừng sẽ lập tức phản bội ngươi.
Trong lòng Hồng Linh Sa suy nghĩ:
- Vô Long Tâm Pháp cũng không thể bị hàng phục, bằng không Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa kia còn cao thâm hơn ta rất nhiều. Tại sao còn có rất nhiều cao thủ của Vĩnh Giới do hắn thành lập tiến vào bên trong Nhân Gian Giới? Chẳng lẽ hàng phục nhân tâm cuối cùng không phải là chính đạo sao? Nếu như Cổ Trần Sa muốn ra tay thì chỉ sợ toàn bộ Nhân Gian Giới đều sẽ rơi vào tay giặc, nhưng hắn cũng không hề làm như vậy. Chẳng lẽ hắn lĩnh ngộ được thêm biến hóa thâm sâu hơn của Vô Long Tâm Pháp? Bất kể như thế nào thì hiện tại ta cũng đã hàng phục được rất nhiều người, đạt được bản nguyên biến dị rồi tập hợp bọn họ lại cùng một chỗ rồi sau đó sắc phong bọn họ trở thành Hộ Pháp Chi Thần của ta. Ta lợi dụng Tế Tự Chi Lực của bọn họ để luyện ra thêm một số bất hủ, cuối cùng trùng kích cảnh giới Bất Hủ, đạt tới trình độ ngang hàng với Cổ Trần Sa và Thiên Đế bình khởi bình tọa, trở thành cảnh giới Vĩnh Bất Hủ.
Ngay khi nàng ta tiếp tục di chuyển, mấy đạo quang mang đột nhiên rơi xuống trước mặt nàng ta.
- Sở Vụ Sa.
- Nhiếp Tuần Sa.
- Khúc Hòa Sa.
- Chân Tín Sa.
- La Tâm Sa.
- Kim Tàng Sa.
- Đến đây bái kiến, đầu quân cho ngươi.
Một số người đoạt được bản nguyên biến dị thật sự lần lượt đi ra rồi tập hợp thành đoàn thể đến bái kiến trước mặt Hồng Linh Sa. Bọn họ luôn mồm nói rằng đến đây để đầu quân.
- Hả?
Hồng Linh Sa vô cùng nghi hoặc, trong lòng lập tức dâng lên một sự cảnh giác:
- Các ngươi rốt cuộc là bị ai sai khiến đến đây để đầu quân cho ta?
- Chúng ta không hề bị ai sai khiến cả mà chỉ là cảm thấy một số nguy hiểm. Cho dù chúng ta không đến đây đầu quân cho ngươi thì ngươi cũng sẽ tìm đến từng người chúng ta để hàng phục có đúng hay không? Thay vì như vậy thì không bằng trực tiếp đến đây đầu quân cho ngươi, sẽ miễn việc trong thời điểm chúng ta tranh đấu lại bị người khác chiếm được lợi ích.
Trong số bọn họ, một nam tử đang mặc kim sắc trường bào, Kim Tàng Sa nói.
(*): 冥顽 不灵 (gian ngoan mất linh): ngu tối chậm chạp; gàn bướng; cố chấp; ngang bướng; bướng bỉnh.
(*): 三足鼎立 (Thế chân vạc/ Thế tam chân vạc): thế ba người hoặc ba nhóm cùng hoạt động theo một hướng. Thế của một lực lượng thứ ba để củng cố hoặc trung lập hóa hai lực lượng khác, tạo sự ổn định vững chắc.
(*): 鹿死谁手 (hươu chết về tay ai): chưa biết ai thắng ai, chưa biết ai được ai thua (ví với việc tranh giành thiên hạ, chưa biết ai thua ai thắng).
Bạn cần đăng nhập để bình luận