Long Phù

Chương 2294: Ai là mạnh nhất (2)

Chương 2294: Ai là mạnh nhất (2)
Chỉ có điều, hắn ta cũng không hề đi tiến công Cổ Trần Sa, mà là trực tiếp đánh ra một khe hở nhỏ, bên trong khe hở đó hiển hiện ra một đại điện, mà trong đại điện lại có vô số cao thủ đang yên lặng nghiên cứu, quan sát tất cả mọi chuyện trong Chư Thiên. Chẳng qua thì đội nhóm này chưa từng xuất hiện trong hiện thực, tất cả đều thuộc về bàn tay phía sau màn.
- Chư vị...
Xé mở khe hở này, để lộ đại điện ra ngoài, thiếu niên bạch y lớn tiếng kêu gọi, truyền bá ý niệm đến rất nhiều nơi hẻo lánh bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ, khiến cho rất nhiều cao thủ đều nhìn thấy được rõ ràng.
- Trong đại điện này chính là đoàn đội của Cổ Trần Sa. Nhân vật chủ chốt trong đó chính là Lâu Bái Nguyệt. Bây giờ, ta muốn giết chết Lâu Bái Nguyệt trước mặt chư vị đây, để xem Cổ Trần Sa có chịu ra mặt hay không. Tên Cổ Trần Sa này đã thao túng tuổi thọ và vận mệnh của chúng sinh không biết bao nhiêu năm rồi. Hôm nay, giết chết phe cánh của hắn rồi lại chậm rãi mà đàn áp hắn, để cho tất cả mọi người đều được chứng kiến kết cục cuối cùng của hắn.
Thiếu niên bạch y cười ha hả.
Hắn ta đi vào trong đại điện:
- Lâu Bái Nguyệt, ra đây đi. Nếu không, ta sẽ giết sạch hết tất cả mọi người bên trong đại điện này. Các ngươi đã làm mưa làm gió trong Chư Thiên quá lâu rồi, đã đến lúc các ngươi phải nhận lấy kiếp số và tàn đời rồi đó.
Đúng lúc này, Lâu Bái Nguyệt xuất hiện ở trước mặt của thiếu niên bạch y, trên mặt nàng lộ ra vẻ than vãn:
- Sao ngươi lại cứ phải tự tìm đường chết như thế cơ chứ? Với thực lực của ngươi bây giờ thì hoàn toàn có thể hưởng thụ sự vô cực, có thể xưng vương trong vạn giới. Thế nhưng ngươi lại đi phá vỡ Hư Nghĩ Diện Bản, tự cho là đã lấy được Vĩnh Sinh. Đáng tiếc, đồng thời ngươi cũng đã phá vỡ sự trói buộc, cũng có nghĩa là đã loại bỏ thứ đi tạo ra sự kiêu ngạo chân chính của ngươi.
Ầm ầm!
Trong thiên địa, vô số lực lượng tác động lẫn nhau và nổ tung.
Thiếu niên bạch y chẳng muốn nghe Lâu Bái Nguyệt nhiều lời nữa.
Năm ngón tay của hắn ta mở ra. Trong nháy mắt, một đạo ánh sáng chói lọi xuất hiện, bên trong luồng ánh sáng đó có sáu bóng dáng hiện ra, sáu bóng dáng đó hiển nhiên chính là Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ và Giang Ly. Dường như sáu người này đã sống lại rồi.
Sau đó, sáu nhân vật to lớn và cao ngạo này đi xuyên qua quá khứ, hiện tại và tương lai, một lần nữa ngưng tụ thành một thể rồi biến thành Vô Chi Pháp Tắc.
- Ta thuộc về tương lai, toàn bộ tương lai đều là của ta hết.
Thiếu niên bạch y nói:
- Lâu Bái Nguyệt, hay là ngươi cứ đầu hàng đi. Cổ Trần Sa không xuất hiện, ngươi cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
- Nếu ngươi đã muốn gặp Trần Sa như vậy, thế thì bọn ta sẽ thành toàn cho ngươi. Chỉ có điều, sau khi ngươi gặp được hắn thì nhất định sẽ hối hận.
Thân hình Lâu Bái Nguyệt lóe lên, nhẹ nhàng tránh thoát được một kích này.
Sau đó, dường như khắp cả đại điện đều bị một cổ lực lượng vô hình lôi kéo, sụp đổ, cuối cùng lại biến mất một lần nữa.
Một đòn của thiếu niên bạch y lại vồ hụt. Với thực lực vô thượng của hắn ta bây giờ mà lại không thể làm được chuyện gì cả.
Vèo...
Trong thiên địa, sức mạnh vô cùng vô tận bắt đầu ngưng tụ lại.
Trước mặt của thiếu niên bạch y có thêm một người nữa xuất hiện. Người này rất giản dị và chất phác, cũng không có gì khác với người bình thường cả.
Đó chính là Cổ Trần Sa.
Rất nhiều năm không xuất hiện, gần như đã làm cho mọi người nghĩ rằng Cổ Trần Sa đã ngã xuống rồi, thế mà bây giờ hắn lại thật sự xuất hiện ở đây.
- Đám người Chu Khâm tự mình hủy diệt bản thân và dung hợp để tạo thành một Cự Đản, mà bên trong Cự Đản này lại sinh ra ngươi. Cuối cùng, ngươi giành được sự viên mãn và cũng lấy được một chút lực lượng.
Cổ Trần Sa nhìn thiếu niên bạch y, có chút tán thưởng hắn ta:
- Thậm chí, lực lượng của ngươi còn phá vỡ được Hư Nghĩ Diện Bản của ta nữa. Nhưng thật ra Hư Nghĩ Diện Bản của ta là thứ trợ giúp cho ngươi. Thế nhưng ngươi lại tự hủy đi tương lai của mình, ta cũng không có biện pháp nào cả.
- Cổ Trần Sa, cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện rồi.
Thiếu niên bạch y híp mắt lại:
- Tên hèn hạ nhà ngươi, qua nhiều năm như vậy rồi mà ngươi vẫn cứ luôn đứng vững trên đỉnh phong, thao túng vận mệnh của chúng sinh. Hôm nay, cuối cùng cũng đã đến lúc hạ màn rồi.
- Ta hi vọng có người đến đánh bại ta, đáng tiếc đó không phải là ngươi.
Cổ Trần Sa khoát khoát tay:
- Rời khỏi đây đi. Tiếp tục chờ đợi, chờ cho nhân vật càng lợi hại hơn ngươi xuất thế.
- Cổ Trần Sa, ngươi thật sự cho rằng trên thế giới, trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai đều không ai có thể chiến thắng được ngươi sao?
Thiếu niên bạch y lắc đầu. Bất chợt, hắn ta bỗng nhiên xuất thủ.
Không hề có một chút điềm báo nào cả. Hắn ta biến thành một đạo Phù Văn rồi tiến sâu vào bên trong cơ thể của Cổ Trần Sa, bắt đầu cắn nuốt, chuyển hóa.
- Cổ Trần Sa, thật ra ta đã thông qua Hư Nghĩ Diện Bản này và biết được hết tất cả mọi thứ của ngươi rồi. Ta đang đợi ngươi xuất hiện đây. Bất kể hư hư thật thật gì của ngươi đều nằm hết trong lòng bàn tay của ta cả.
Trong giọng nói của thiếu niên bạch y lại mang theo âm thanh của Cổ Trần Sa, dường như hắn ta đã thật sự bắt đầu dung hợp với Cổ Trần Sa rồi.
Cổ Trần Sa vươn tay ra rồi tóm một cái về phía thân thể của mình. Trong nháy mắt, đạo Phù Văn kia đã bị hắn tóm ra, nhảy nhót không ngừng trong lòng bàn tay của hắn.
Cùng lúc đó, giọng nói đầy hoảng sợ của thiếu niên bạch y cũng truyền đến.
- Không thể nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận