Long Phù

Chương 1796: Liệt Nhật biến mất (1)

Chương 1796: Liệt Nhật biến mất (1)
Trong lúc nói chuyện Cổ Trần Sa không hề có chút khách khí nào. Hắn chính là muốn hung hăng làm nhục Long Tường Thiên, chèn ép lòng tự tin của hắn ta rồi gieo vào trong lòng hắn ta một loại hạt giống thất bại. Sau khi chôn vùi loại hạt giống thất bại này xuống thì nó sẽ sinh ra tính chèn ép có mấu chốt nhất đối với vận số của Long Tường Thiên, khiến cho vận số này chuyển dời đến trên cơ thể hắn.
Loại người như Long Tường Thiên từ khi xuất đạo đến nay đều vô cùng thuận buồm xuôi gió, bất luận gặp phải chuyện gì thì cũng có thể gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an, cho nên hắn ta tin tưởng bản thân sẽ không thất bại, chính là một người thật sự bất khả chiến bại. Tuy nhiên, một khi người như vậy thất bại thì sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu, từ đó về sau, vận số sẽ không bao giờ thuộc về hắn ta nữa.
Ví dụ như Cổ Thiên Sa cũng giống như vậy. Từ khi xuất đạo đến nay, hắn cũng là vô địch thiên hạ nhưng đáng tiếc là lần đó, sau khi bị Cổ Trần Sa cướp đi một phần mười bản nguyên trong nháy mắt thì hắn dường như chưa gượng dậy nổi, khắp nơi đều kinh ngạc, một đường đi xuống dốc.
Vốn dĩ vận số của Long Tường Thiên còn cường hoành hơn so với Cổ Thiên Sa, hiện tại không đến mức sẽ suy bại, thế nhưng sẽ không thể chịu nổi việc bị Cổ Trần Sa rút củi dưới đáy nồi (*). Cổ Trần Sa trợ giúp Long Tường Thiên âm thầm đối kháng Địa Hoàng, lại còn bí mật truyền thụ cho hắn ta Vô Long Tâm Pháp, lại để cho hắn ta luyện hóa Cự Thạch Trường Thành. Về mặt lý thuyết mà nói, thật ra đây chính là đang tiêu hao vận số của Long Tường Thiên, đổ thêm dầu vào lửa (*) khiến cho hắn ta khi đạt đến đỉnh phong thì tất nhiên sẽ không có cách nào tiếp tục. Kể từ đó, số mệnh của hắn ta bắt đầu bị giảm sút.
- Long Tường Thiên, Cổ Thiên Sa không hề nói sai, ngươi thật sự là quá ngu xuẩn rồi. Ngươi cho là mình có thể luyện hóa Cự Thạch Trường Thành, lại còn cho rằng ta sẽ không phát giác, vậy thì ngươi cũng quá coi thường ta, quá coi thường Thần Châu Chi Chủ rồi, ngươi đã quá coi thường anh hùng trong thiên hạ.
Cổ Trần Sa tiếp tục giễu cợt:
- Ta đưa cho ngươi tất cả mọi thứ, nếu như không phải ta trợ giúp ngươi thì ngươi đã sớm bị Địa Hoàng trấn áp. Ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát được sự trấn áp của Địa Hoàng sao? Ngươi cho rằng ngươi thông minh sao? Trên thực tế ngươi chỉ là một kẻ ngu muội, tự cho là mình có vận số vô địch nên không cần bất kỳ trí thông minh nào sao? Ta thật sự không thể tưởng tượng được tại sao trên đời lại có loại người ngu xuẩn như ngươi được sinh ra, hiện tại ngươi thoáng một phát đã tổn thất một phần ba bản nguyên, tu vi cũng giảm mạnh. Tiếp theo, ta chính là muốn hoàn toàn luyện hóa ngươi để ngươi trở thành thần công của ta.
- Cổ Trần Sa, ngươi...
Long Tường Thiên nghe xong một loạt những lời này thì quả thật tức giận đến mức nói không nên lời. Hắn ta tức sùi bọt mép, chỉ hận không thể lập tức trực tiếp giết chết Cổ Trần Sa nhưng hiện tại hắn ta biết rõ bản thân mình căn bản không làm gì được Cổ Trần Sa, thậm chí hắn ta còn cảm giác được một phần ba bản nguyên đã mất đi của mình dường như đã hoàn toàn mất đi liên hệ với hắn ta, nói cách khác, một phần ba bản nguyên này căn bản không về được.
Phốc!
Hắn ta lại tức giận đến mức phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ cơ thể đều rơi vào trạng thái suy sụp. Cổ Trần Sa có thể nhìn thấy phạm vi vận số trên cơ thể người này đang suy giảm nghiêm trọng, những vận số kia đều chuyển dời đến phía trên cơ thể hắn theo sự suy giảm.
Vận số của bản thân đột nhiên gia tăng giống như có một loại hương vị muốn siêu thoát vạn vật, phá đạo thành không. Vô Long Tâm Pháp kia đã nhận được luồng vận số được chuyển dời từ kia đến rồi cô đọng thành một đoàn mà biến hóa không ngừng, từ văn tự biến thành hư không, Hỗn Độn, Vũ Trụ, Tinh Hà, Sơn Hà, Thiên Giới, Vương Tọa, cuối cùng mông lung trở thành một tồn tại cùng loại với Thiên Đạo.
Đây chính là sự lợi hại của Cổ Trần Sa.
Vô Long Tâm Pháp của hắn thậm chí có thể hấp thu vận số của người khác.
Thực lực của Long Tường Thiên bị tổn hại rất lớn, vận số bị tổn hao nhiều, tiếp theo chỉ sợ khó có thể thành công được. Long Tường Thiên này vẫn còn bảy mươi phần trăm bản nguyên ở trên thân thể nên Cổ Trần Sa tuyệt đối không thể để cho người khác đạt được vận số này.
Ngoài ra, vận số của Long Tường Thiên khổng lồ quá mức, cho dù hắn ta xuống dốc thì cũng chưa hẳn không có chỗ trống để chuyển mình. Nếu như sau khi hắn ta đạt được kỳ ngộ nào đó thì vẫn có khả năng có thể xoay ngược thời gian.
Cho nên, Cổ Trần Sa tuyệt đối sẽ không bao giờ để cho Long Tường Thiên lại có thể trở mình.
- Cổ Trần Sa, ngươi khá lắm, lại dám tính toán ta, ta đời đời kiếp kiếp sẽ không đội trời chung với ngươi!
Long Tường Thiên thề với trời:
- Cổ Thiên Sa, hiện tại có lẽ chúng ta nên chính thức liên thủ lại với nhau. Nếu không liên thủ thì chỉ sợ hôm nay chúng ta chỉ còn đường chết mà thôi.
- Long Tường Thiên, sớm biết như thế thì ban đầu cần gì phải làm vậy!
Cổ Thiên Sa có oán khí rất lớn đối với Long Tường Thiên:
- Nếu không phải do ngươi hung hăng càn quấy như vậy khiến hắn nhất định phải trấn áp chúng ta thì làm sao chúng ta lại rơi vào tình cảnh như thế này. Ngươi đúng là có tầm nhìn hạn hẹp của một tiểu bối, tự bản thân cho rằng mình là vô địch thiên hạ, hiện tại thì thế nào? Thật ra ngươi vẫn luôn ở trong lòng bàn tay Cổ Trần Sa, so với chúng ta lại còn không bằng. Hiện tại ngươi đã biết bản thân ngu muội như thế nào rồi đấy, kỳ thật ta muốn nói cho ngươi biết, ta căn bản sẽ không liên thủ với ngươi, người như ngươi thật sự không đáng tin. Cổ Huyền Sa, chúng ta đi.
Nhưng vào lúc này.
Cơ thể Cổ Thiên Sa hơi chuyển động rồi kết hợp thành một thể với Cổ Huyền Sa, toàn thân đều tỏa ra quang mang chói lọi, một luồng nguyên khí bao trùm lấy thân hình lão ta. Thiên Giới Ý Chí bắt đầu điên cuồng khởi động giống như chuẩn bị rời khỏi đây.
Lão ta không chuẩn bị đối chiến với Cổ Trần Sa, lại càng không chuẩn bị liên hợp với Long Tường Thiên bởi vì lão ta biết rõ loại người như Long Tường Thiên này căn bản không hề đáng tin cậy, nói không chừng trong lúc chiến đấu, Long Tường Thiên sẽ nuốt chửng lão ta, cuối cùng không những giúp cho hắn ta khôi phục mà lại còn tiến thêm một bước.
Hiện tại lão ta buông tha cho Long Tường Thiên, lại còn để cho người này đi đối kháng với Cổ Trần Sa.
Hơn nữa, lão ta biết rõ rằng hiện tại cho dù có liên thủ với Long Tường Thiên thì cũng không làm gì được Cổ Trần Sa, nhất là hiện tại Cổ Trần Sa đã cắn nuốt một phần ba bản nguyên của mỗi người bọn họ. Một khi những bản nguyên này tụ tập lại thì có thể đủ để đẩy Cổ Trần Sa tăng lên một cảnh giới cực kỳ đáng sợ, là người mạnh nhất ở giữa thiên địa.
- Muốn chạy sao?
Cổ Trần Sa nhìn thấy hào quang lấp loé là đã biết rõ Cổ Thiên Sa và Cổ Huyền Sa muốn chạy trốn, nhưng hắn cũng không hề đuổi theo và ngăn cản bởi vì hắn nhắm ngay vào Long Tường Thiên.
Long Tường Thiên đã nhìn thấy Cổ Thiên Sa và Cổ Huyền Sa chạy trốn, nhưng hắn ta lại không dám chạy trốn theo bởi vì hắn ta biết rõ Cổ Trần Sa đang nhắm thẳng vào hắn ta.
Nếu như hắn ta chuyển động một chút thì Cổ Trần Sa sẽ đánh giết hắn ta rồi xé nát hắn ta thành mảnh.
Trong nháy mắt, Cổ Thiên Sa và Cổ Huyền Sa đã biến mất, chỉ còn lại hai người Cổ Trần Sa và Long Tường Thiên bên trong Thiên Giới Liệt Nhật.
- Long Tường Thiên, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, chính là đầu quân cho ta. Nếu như ngươi thật lòng thật dạ thì ta ngược lại có thể tha cho ngươi một mạng, ngươi thấy như thế nào? Nếu như ngươi vẫn chấp mê bất ngộ (*), vậy thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt (*), ta chỉ có thể tiêu diệt ngươi rồi hoàn toàn cướp lấy bản nguyên của ngươi khiến cho ngươi tự tiêu diệt Chân Linh của chính mình. Kể từ đó về sau, ngay cả linh hồn ngươi cũng không thể bảo vệ không được rồi trực tiếp biến mất ở giữa thiên địa, ngươi cũng không có cách nào tiến hành phục sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận