Long Phù

Chương 2159: Đáng ghét (1)

Chương 2159: Đáng ghét (1)
- Đáng ghét. Các ngươi lại dám coi thường ta, đám súc sinh các ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày ta để cho các ngươi nhìn ta với cặp mắt khác xưa.
Lâm Tiểu Phàm đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng nỗi nhục trong lòng hắn ta vĩnh viễn không thể nào nguôi ngoai mà lại đang lớn lên không ngừng. Hắn ta còn nảy sinh ra sự thù hận mãnh liệt nhất đối với đám người Lâu Bái Nguyệt.
Nếu như đám người Lâu Bái Nguyệt đối phó với hắn ta thì sự thù hận của hắn ta cũng không mạnh liệt tới như vậy.
Nhưng bây giờ đám người của Tân Thế Giới kia lại dám xem thường hắn ta, còn cho rằng hắn ta thậm chí không đáng để đối phó. Chuyện này đã làm cho lòng tự trọng của hắn ta bị tổn thương.
Lâm Tiểu Phàm là một tồn tại tâm cao khí ngạo nhất nên mặc dù hắn ta tạm thời bái Ôn Đình Ngọc làm đại ca nhưng trên thực tế hắn ta lại đang tìm cơ hội thích hợp để chiếm đoạt vị đại ca này. Hắn ta cũng không có bất kỳ sự kính nể nào đối với vị đại ca này.
Hắn ta vừa sinh ra đã là kỳ tài ngút trời, sau đó lĩnh ngộ được bí mật cao nhất của Áo Thuật trong bóng tối nên xưa nay không phải chịu thiệt thòi gì. Mà hắn ta cũng không sợ kẻ địch mạnh, kẻ địch càng mạnh thì lại càng có thể kích thích ý chí chiến đấu của hắn ta. Nhưng bây giờ kẻ địch lại không hề để ý đến hắn ta nên hắn ta cũng không còn cách nào khác. Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ và tổn thương nhất.
Tuy nhiên chuyện tốt nhất chính là hiện tại hắn ta đã thoát khỏi nguy hiểm.
- Ta vẫn phải trở lại Áo Thuật Đế Quốc bởi vì mô khối của Tứ Giới Hợp Nhất vẫn còn ở đó.
Đột nhiên, Lâm Tiểu Phàm trở nên thông minh hơn:
- Trương Tự Nhiên bị Cổ Hoa Sa cắn nuốt rồi hai người bọn họ chạy trốn, Triệu Giang Sơn thì bị phong ấn nên hiện tại mô khối của Tứ Giới Hợp Nhất đang không có người chủ trì. Nếu như ta đi trước một bước trong việc luyện hóa thì lập tức có thể thu được Tứ Giới Bản Nguyên, đã như vậy thì ta có thể nhanh chóng trở thành Tứ Giới Chi Chủ mà kiếm lời, kiếm bộn rồi.
Vừa nghĩ tới đây, hắn ta vội vàng chạy tới nơi mà Triệu Giang Sơn thành lập Tứ Giới Mô Khối.
Nhưng vào lúc này, có một người đã xuất hiện tại mô khối của Tứ Giới Hợp Nhất. Người này vẫn còn là một người trẻ tuổi, tuy nhiên lại không có dáng vẻ của một công tử bột mà trên người hắn ta mặc chiến giáp, trong tay cầm Phương Thiên Họa Kích (*), uy vũ và dũng mạnh giống như một Vĩnh Hằng Chiến Thần.
Một tay hắn ta cầm Phương Thiên Họa Kích, một tay vuốt ve mô khối của Tứ Giới Hợp Nhất, trên mặt xuất hiện nụ cười mừng rỡ:
- Không ngờ rằng ở đây sẽ lại có đồ tốt như thế này. Tứ Giới Bản Nguyên cũng hội tụ ở đây nên rất nhanh sẽ có thể ngưng tụ thành căn cơ của Cựu Thế Giới. Nếu như ta thu được căn cơ của Cựu Thế Giới này thì ta nhất định có thể đi trước một bước, ngày càng tiến xa hơn trên con đường trở thành chủ giác thật sự của Cựu Thế Giới mà hoàn toàn bỏ xa tất cả những người cũng là Khí Số Chi Tử.
- Người này lại là một chủ giác khác được Cựu Thế Giới tuyển chọn.
Lâm Tiểu Phàm khiếp sợ bởi vì hắn ta biết rất rõ rằng những chủ giác được Cựu Thế Giới tuyển chọn rốt cuộc có thể mạnh mẽ tới mức nào nên căn bản hắn ta không phải là đối thủ. Lúc trước hắn ta gặp Ôn Đình Ngọc, dường như chỉ trong nháy mắt đã bị đối phương hàng phục.
- Đáng ghét, lại bị người khác nhanh chân đến trước, lẽ nào ta không còn một cơ hội nhỏ nhoi nào sao?
Vào lúc này, Lâm Tiểu Phàm hết sức căm hận chính bản thân mình, cũng căm hận vạn vật, lại càng căm hận đám người Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt.
Tuy nhiên sâu trong nội tâm hắn ta biết rằng nếu như gặp phải tình huống như thế này thì nên lặng lẽ rời khỏi nơi này. Đây mới là lựa chọn đúng đắn.
Nếu như gặp phải chủ giác của Cựu Thế Giới thì hắn ta hoàn toàn không có khả năng chiến thắng bởi vì người có khí số nghịch thiên như vậy, cho dù là nhất thời thắng lợi thì qua mấy ngày cũng phải quay đầu trở lại mà hoàn toàn bị áp chế.
Lần trước hắn ta đối đầu với Ôn Đình Ngọc cũng như vậy.
- Đáng tiếc, vốn dĩ ta có thể tìm kiếm cơ hội để nuốt chửng tên Ôn Đình Ngọc kia rồi thu được khí số của chủ giác được tuyển chọn bởi Cựu Thế Giới của hắn ta. Nhờ vậy mà ta lại có thể tranh cướp mô khối của Tứ Giới Hợp Nhất để lập tức có thể hoàn toàn đạt được chính đạo vô thượng, thậm chí còn có thể trở thành chủ giác thật sự của Cựu Thế Giới.
Lâm Tiểu Phàm cũng biết rằng hiện tại chủ giác của Cựu Thế Giới chính là một hoàng vị, rất nhiều chủ giác được tuyển chọn đều là hoàng tử. Những hoàng tử này tranh đấu lẫn nhau rồi sau cùng quyết định người cuối cùng chính là Hoàng Đế nhưng kỳ lạ là Cổ Trần Sa dường như cũng không để ý mà cũng không ngăn cản.
Trong lòng Lâm Tiểu Phàm đang có rất nhiều suy nghĩ nhưng hắn ta muốn rời khỏi nơi này ngay bây giờ.
- Ai!
Dường như người trẻ tuổi đang cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay kia đột nhiên phát hiện ra cái gì đó.
- Hỏng bét rồi.
Trong lòng Lâm Tiểu Phàm căng thẳng, muốn chạy trốn cũng không thể chạy trốn được mà chỉ nhìn thấy Phương Thiên Họa Kích kia cắt phá trời cao, diệt hết không gian thời gian rồi mãnh liệt đáp xuống nên bất kể là hắn ta có dùng phương pháp gì thì cũng không thể tránh né được.
- Mỗi một chủ giác được tuyển chọn này đều là những kẻ biến thái.
Lâm Tiểu Phàm mắng một câu rồi hắn ta hét dài một tiếng:
- Vị đại ca này, ta không có ác ý.
Phương Thiên Họa Kích ở phía tây đỉnh đầu hắn ta dừng lại mà cũng không hề hạ xuống.
Chủ giác dự bị này nhìn Lâm Tiểu Phàm:
- Không tồi, không tồi, ngươi chính là người được Áo Thuật Vũ Trụ chiếu cố nên đúng là có một ít thần thông, mà cũng đã tu luyện tới mức độ chí cao vô thượng trong cảnh giới Thiên Đạo. Tuy nhiên ngươi vẫn còn kém hơn ta rất nhiều lần bởi vì bố cục của ngươi quá nhỏ. Đã như vậy, ngươi hãy làm nô lệ của ta, xem ta như chủ nhân của ngươi thì trong tương lai nhất định sẽ có lợi cho ngươi.
- Xin hỏi tôn tính đại danh.
Trong lòng Lâm Tiểu Phàm thầm mắng chửi nhưng cũng không thể làm gì được, Mặc dù hắn ta có ngàn vạn phép thuật nhưng hắn ta biết rằng một khi mình triển khai ra thì sẽ bị Phương Thiên Họa Kích này chém giết.
- Phương Mạc Vấn.
Quần áo trên người thiếu niên đang cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích này bay phần phật, một tay nắm lấy mô khối của Tứ Giới Hợp Nhất, tay còn lại thì cầm Phương Thiên Họa Kích đang lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Tiểu Phàm.
- Quỳ xuống đi, ta sẽ thiết lập cho ngươi một khế ước nô lệ.
- Đừng hòng!
Vào lúc này, Lâm Tiểu Phàm biết mình đã không thể nhẫn nhịn được nữa. Hắn ta tuyệt đối không thể ký kết khế ước nô lệ được, nếu không chính hắn ta sẽ hoàn toàn không có cách nào được giải thoát bởi vì hắn ta là người đã phát minh ra Vĩnh Hằng Tâm Linh Nô Dịch Thuật nên hắn ta biết rất rõ sự lợi hại của Vĩnh Hằng Nô Dịch.
- Nếu không muốn làm nô lệ của ta, vậy thì đi chết đi.
Phương Thiên Họa Kích bay xuống, Phương Mạc Vấn này nhìn Lâm Tiểu Phàm giống như đang nhìn nhìn một con giun, con dế.
- Mạc Vấn huynh sao lại nổi giận như vậy?
Đúng lúc này, một đạo kiếm chỉ từ trong hư không xuất hiện rồi trực tiếp ám sát tới phía bên trên Phương Thiên Họa Kích mà đập vỡ Phương Thiên Họa Kích này, sau đó lại có thêm một thiếu niên tay cầm kiếm xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận