Long Phù

Chương 1090: Bí mật tâm linh (2)

Chương 1090: Bí mật tâm linh (2)
Có điều, nguyện lực này vô cùng thuần túy, cơ hồ không có tạp chất, có thể nhìn ra được, tâm tư của cá này vô cùng thuần khiết.
- Vạn vật đều có thể làm giả, nhưng lòng người thì không thể. Đây là chỗ kỳ diệu.
Cổ Trần Sa nói:
- Ta đã quan sát nguyện lực của chúng sinh Tiểu Thần Châu, đối với tâm tư của mọi người có thể nói là nhìn cái rõ ngay, cho tới hiện tại, tu vi đã có tấn thăng nhất định. Vương Thanh Chủ này tất nhiên không phục, nhưng lại không có cách nào, nguyện lực của hắn không thuần túy cũng là nhiên, nếu đổi thành môn phái khác, chiết xuất tình tự tiêu cực trong nguyện lực của hắn cũng phải tiêu phí không ít tâm huyết, mất nhiều hơn được, mà Nguyện Vọng Thụ thì không sao cả, tình tự tiêu cực này cũng sẽ bị hấp thu, chỉ có điều tinh luyện ra một số phù lục bảo bối tràn ngập nguyền rủa, sau này dùng để công kích kẻ địch cũng có hiệu quả, thậm chí tụ tập lâu, có thể làm ô nhiễm Tiểu Thiên Thế Giới. Ví dụ như Chúng Ma Tâm Ngục Lôi Cầu mà Ma tộc đang tụ tập, muốn tụ tập cảm xúc hủy diệt trong tâm linh của chúng ma, dưới một lôi phá diệt Thương Sinh Chi Nguyện của chúng ta.
Cổ Trần Sa cái gì cũng tính toán ra hết.
- Để ta đi gõ Vương Thanh Chủ một chút!
Thân thể Kim Tùy Ba khẽ động, đột nhiên hạ xuống một chỗ ở trung tâm Tiểu Thần Châu, Vương Thanh Chủ chính là đang đọc kinh văn ở đó.
Cổ Trần Sa cũng không ngăn cản.
Qua nửa canh giờ, cũng không biết Kim Tùy Ba cưỡng bức dụ dỗ Vương Thanh Chủ thế nào, đột nhiên nguyện lực mà Vương Thanh Chủ phát ra thuần túy hơn rất nhiều, không còn tình tự tiêu cực tồn tại, hơn nữa cũng lớn hơn rất nhiều, không còn bằng thùng nước mà bằng vại nước rồi.
Rõ ràng Thương Sinh Hóa Long Tháp bị cỗ nguyện lực này xộc vào, cũng vang ken két, không phải thanh âm giải thể, mà là dáng dấp của vui mừng.
- Một tu sĩ nhị thập lục biến nhị thập lục biến Vạn Pháp Quy Nhất, nguyện lực, biển như thế cơ à? Vậy nguyện lực của cường giả Thần cấp sẽ đạt tới loại trình độ nào?
Cổ Trần Sa nghiền ngẫm quan sát, đáng tiếc là, cho dù cường giả Thần cấp bị trấn áp, hắn cũng sẽ không tự động phát ra nguyện lực, muốn cường giả Thần cấp tâm phục khẩu phục là không thể!
Kim Tùy Ba bay trở về.
- Ngươi nói gì với hắn vậy?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Hồi bẩm Vương gia, ta đầu tiên là triển lãm tư chất Thiên Sinh Thánh Nhân của mình, chấn nhiếp tâm linh của hắn, sau đó nói với hắn, Vương gia đã có được Thánh Long Khí, thậm chí nắm giữ Thánh Long Tâm Pháp, có thể đề thăng tư chất của người ta tới cảnh giới Thiên Sinh Thánh Nhân, hơn nữa ta ở trong Tiểu Thần Châu, đã thực hành chế độ quản lý, đó chính là chế độ cống hiến. Dựa theo trình độ cống hiến nguyện lực, thiết kế chế độ điểm công đức. Ai cống hiến nhiều nguyện lực, điểm công đức của người đó lại càng lớn, ngoài ra, luyện đan, luyện dược, gieo trồng, độ hóa sinh linh, vân vân cũng đều coi như là điểm công đức. Sau này sẽ luận công ban thưởng, công đức càng nhiều, phần thưởng có được lại càng lớn, nếu đủ công đức, còn có thể đổi lấy đồ khác. Cho dù là Thánh Long Khí cũng không phải không thể, sau khi hắn nghe vậy cũng muốn đổi.
Kim Tùy Ba nói:
- Đây là một số ý tưởng của thuộc hạ, hy vọng được thành toàn.
- Tốt lắm, không tồi, phải thực hành như vậy, không có quy củ thì không thành quy cách. Cho mỗi người hy vọng, mục tiêu, dụ dỗ thì dùng lợi, thuyết phục thì dùng nghĩa mới là đường ngay.
Cổ Trần Sa tất nhiên cũng đồng ý, hắn cũng đã sớm nghĩ tới việc này, chỉ có điều một mực không có thời gian để thực hành mà thôi:
- Ngươi cứ phóng tay mà làm, kinh doanh Tiểu Thần Châu này, tương lai tự do sử dụng.
- Thuộc hạ nhất định sẽ không phụ sứ mệnh.
Kim Tùy Ba tấn thăng tư chất Thiên Sinh Thánh Nhân, chí đắc ý mãn, đang muốn phóng tay phóng chân làm một phen nghiệp lớn:
- Thuộc hạ thấy sau khi trong Tiểu Thần Châu này chỉnh đốn một phen, nguyện lực sinh ra ít nhất cũng nhiều hơn gấp đôi hiện tại, Vương gia cứ nhìn thuộc hạ kinh doanh.
- Như vậy rất tốt.
Cổ Trần Sa cảm thấy không có gì phải dặn dò nữa:
- Hóa thân của ta vẫn tọa trấn nơi này, có điều chân thân thì phải tới kinh thành cũ xem đám người Cổ Đạn Kiếm, Võ Đương Không, Huyền An, Pháp Vô Tiên rốt cuộc là muốn đối phó chúng ta thế nào.
- Loạn thần tặc tử, lòng muông dạ thú.
Trên mặt Kim Tùy Ba hiện ra sát cơ.
Cổ Trần Sa gật đầu, toàn bộ pháp lực hóa thân hợp nhất với Thương Sinh Hóa Long Tháp, mà chân thân thì rời khỏi Tiểu Thần Châu, tới kinh thành cũ.
Thương Sinh Hóa Long Tháp này cũng không tính là bảo bối lợi hại gì, chỉ là một tòa tháp trấn áp hắn lâm thời xây dựng ra, có điều theo sự vận chuyển của Tiểu Thần Châu, nơi này có ước chừng hơn hai mươi vạn tu sĩ ngưng luyện, nguyện lực tụ tập, còn có hóa thân của Cổ Trần Sa không ngừng luyện chế, cũng dần dần thể hiện ra huyền diệu.
Tiểu Thần Châu vẫn đang không ngừng hấp thu các loại lực lượng và sinh linh, còn có tu sĩ, cuối cùng trở thành quái vật lớn.
Cổ Trần Sa một đường đi tới kinh thành cũ, hắn tất nhiên lại biến hóa thành Võ Đương Hưng.
Võ Đương Hưng Chân chính thì bị hắn giam cầm trong Thương Sinh Chi Nguyện, đôi khi thỉnh thoảng lại thả ra cho đi làm việc.
Võ Đương Hưng đã bị tẩy não.
Trong phòng nghị sự của Minh Không Thương Hội ở kinh thành cũ, Cổ Trần Sa hạ xuống, liền nhìn thấy Cổ Đạn Kiếm đã sớm chờ ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận