Long Phù

Chương 420: Mưu trí vô song (2)

Chương 420: Mưu trí vô song (2)
Kim Đan, chính là tính mạng của người tu hành.
- Đã không có Kim Đan, ngươi có bản lĩnh gì.
Cổ Trần Sa hai tay kết ấn, vòng xoáy khổng lồ đột nhiên hình thành.
Long Môn phun ra nuốt vào.
Ông...
Cốc Hoạ không cách nào chống cự, liền bị Long Môn hấp thu vào trong đó.
Cổ Trần Sa cũng không có giết chết người này.
Kế hoạch của hắn lần này chu toàn, mang theo Huyền Vũ bảo bảo rời đi, chính là vì bắt sống Cốc Hoạ. Từ trên người của hắn, đạt được rất nhiều bí mật của Đại Uy Vương Triều.
Hơn nữa, trên người Bảo Minh Nhi có rất nhiều Thiên Long Tụ Linh Kỳ, địa vị Cốc Hoạ còn cao hơn Bảo Minh Nhi, sẽ có nhiều thứ này, trừ việc này ra, còn có rất nhiều Pháp bảo, càng có thể phát tài lớn hơn.
Cho dù là Tiên đạo bảy mươi hai Huyền Môn chính tông, trong môn phái có đệ tử Đại Đạo Kim Đan cũng chiêu cáo thiên hạ, đại tiệc khách mới.
Cốc Hoạ là kỳ tài cái thế, tu thành Đại Đạo Kim Đan, tuyệt đối là tuấn tài số một số hai trong Đại Uy Vương Triều, biết rõ đấy bí mật nhiều hơn Bảo Minh Nhi cũng không kỳ lạ.
Trừ việc này ra, nếu như bắt giữ người này, càng có thể từ trên người hắn đạt được tin tức của Bảo Minh Nhi, do đó có thể tiến thêm một bước làm chuẩn bị hàng phục Bảo Minh Nhi.
- Lần này ta tính toán không có thất bại, Huyền Vũ bảo bảo quả nhiên lợi hại, đáng tiếc còn chưa trưởng thành, gặp được đại năng như Văn Hồng khó tránh khỏi bị bắt, khá tốt có Nhật Nguyệt Tế Đàn, che giấu trong đó, cho dù là Thần cũng không bắt được.
Cổ Trần Sa hóa giải tràng nguy cơ này, đột nhiên bay lên mặt biển, trông thấy hạm đội vững vàng, biết rõ lúc này giao thủ không hề dài, chỉ là việc kéo dài vài chục giây mà thôi.
Trên Hoang Sa Đại Hạm, đám người Long Tại Phi vẫn còn bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, chuẩn bị địch nhân đến chém giết sẽ đối phó, cũng không ngờ vừa chuẩn bị đại chiến thì Cổ Trần Sa xuất hiện.
- Vương gia!
Mấy người vội vàng quỳ gối.
- Tất cả đứng lên đi, chuyện đã giải quyết.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Hạm đội tiếp tục tiến lên, trên đường đi cẩn thận chút, Lỗ Lỗ Cáp, ngươi phân ra Nguyên Thần tuần hành dưới đáy biển, những người khác quan sát khắp nơi, ta muốn bế quan.
- Vâng!
Mọi người lập tức làm việc theo kế hoạch.
Cổ Trần Sa tiến vào mật thất tĩnh tọa, Long Môn phun ra nuốt vào, cũng phun Cốc Hoạ ra ngoài.
Thời điểm phun ra, trên người Cốc Hoạ có thêm một ít phù văn như xiềng xích phong toả hắn, hắn không thể động đậy, kỳ thật hiện tại có phong toả hay không, Cốc Hoạ mất đi Kim Đan còn không bằng Đạo cảnh sáu biến.
- Cốc Hoạ, uổng cho ngươi là kỳ tài cái thế, vẫn trúng mưu kế của ta, cao thủ vô thượng Đạo cảnh mười tám biến bại bởi nhân vật bảy biến như ta, như thế nào? Trên thế giới này, cũng không phải tư chất tốt, tu vi mạnh là có thể chúa tể tất cả, ngươi hiện tại có gì muốn nói hay không?
Cổ Trần Sa vừa rồi thu Cốc Hoạ vào Long Môn, hắn đã lục soát người đối phương một lần.
Trên người người này có một vòng tay, cũng là vật Thượng cổ, trong đó có không gian chứa đồ.
Đây là trữ vật chi khí của hắn.
Vong tay làm bằng xương cốt, trắng noãn như ngọc, trong đó ngôi sao loé sáng, cực kỳ trầm trọng.
Thời điểm Cổ Trần Sa đang hỏi chuyện, trên tay còn vuốt vuốt vòng tay.
- Ta không phải bại bởi ngươi, ngươi cũng không cần cao ngạo trước mặt ta.
Cốc Hoạ ngược lại rất trấn định:
- Ta biết rõ ngươi có Huyền Vũ Thần Thú, nhưng nó còn nhỏ, rất nhiều đại năng nhớ thương, ngươi chưa hẳn dám mang đi ra, không thể ngờ ngươi dám can đảm mang theo Thần Thú đến đánh lén ta, vòng tay này là Tinh Long Hoàn do Huyền Hoàng Long Đế ban cho ta, trong đó có cấm chế của Huyền Hoàng Long Đế, ngươi không thể nào mở ra.
- Ta giết ngươi, chẳng phải sẽ mở ra?
Cổ Trần Sa cười nói.
- Ngươi giết không được ta, tuy rằng ngươi đã thắng, cướp đi Kim Đan của ta, thậm chí bắt giam ta, nhưng ta đã sớm thi triển Nhiên Đăng Chi Pháp, nó đốt trong chủ miếu của Đại Uy Vương Triều, còn sót lại một tia Nguyên Thần, chỉ cần ta vừa chết, trí nhớ sẽ trùng sinh trong đèn, khi đó, đại năng Đại Uy Vương Triều sẽ biết rõ, chạy tới giết ngươi không nói, ta cũng có thể được trợ giúp của bọn họ, cô đọng thân thể một lần nữa, tuy rằng tu vi mất đi, nhưng tư chất vẫn còn, kinh nghiệm vẫn còn, sẽ nhanh chóng tu luyện trở về.
- Còn có bí thuật kỳ diệu như thế?
Kỳ thật Cổ Trần Sa đọc thuộc lòng điển tịch, cũng biết, chỉ cần thế hệ tu vi cao thâm, có thể phân ra Nguyên Thần, có thể giữ được căn cơ, tăng thêm sau lưng có cao nhân trợ giúp, rất khó bị giết chết.
Đạo cảnh tu luyện tới cảnh giới cao thâm, đặc biệt là Bất Tử Chi Thân, cho dù bị người bầm thây vạn đoạn, vẫn có thể tụ tập lại, cho dù chỉ còn một giọt máu tươi cũng có thể trọng sinh.
- Chúng ta có thể làm giao dịch.
Cốc Hoạ không có chút giác ngộ bị bỏ tù, hắn lại muốn đàm phán với Cổ Trần Sa:
- Nếu như ngươi thả ta, bảo bối trong Tinh Long Hoàn cũng có thể tặng cho ngươi, hơn nữa ta sẽ mang theo thuộc hạ nhượng bộ lui binh, các nước hải ngoại toàn bộ tặng cho ngươi, như thế nào?
- Thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng. Ngươi là cường giả Đại Đạo Kim Đan, thủ đoạn biến hóa vô cùng, lần này bị Huyền Vũ đánh lén, ngươi nhất định có thể đào tẩu.
Cổ Trần Sa cũng biết, tuy rằng Cốc Hoạ nói nhẹ nhàng linh hoạt, có thể trùng sinh, nhưng trên thực tế loại tình huống này cực kỳ hung hiểm, có thể trùng sinh hay không chỉ có hai ba thành nắm chắc, cũng có khả năng đi đời nhà ma. Hơn nữa cho dù là trùng sinh, rất có thể vĩnh viễn không thể tu luyện tới cảnh giới hiện tại.
- Nói như vậy, ngươi muốn ta?
Nội tâm Cốc Hoạ trầm xuống.
- Vậy cũng chưa chắc.
Cổ Trần Sa nói đã cho Cốc Hoạ một tia hy vọng.
- Chỉ cần ngươi hợp tác với ta, ta chẳng những không giết ngươi, ngay cả Kim Đan cũng có thể trả lại cho ngươi, Đại Vĩnh triều chúng ta và Đại Uy Vương Triều cũng không phải địch nhân, việc binh đao gặp nhau chính là hạ hạ sách, chỉ có cùng tồn tại mới là toàn thắng, mới là thượng sách. Việc này ta đã với nói với Bảo Long chủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận