Long Phù

Chương 1238: Liên thủ (2)

Chương 1238: Liên thủ (2)
- Đệ tử khấu kiến Phúc Thọ Thần đại nhân.
Cổ Trần Sa ở trên đường, đã được Phúc Thọ Thần thu làm đệ tử, hắn cũng biết thời biết thế mà thuận theo.
Tổng bộ của Vạn Tiên Liên Minh ở ngoài rìa Đông Hoang, là một mảng núi tuyết, núi tuyết này kéo dài không nhìn thấy điểm cuối, băng thiên tuyết địa, khí hậu ác liệt, cuồng phong gào thét, tầng băng mãi không tan, chỗ mỏng nhất cũng dày tới mấy ngàn dặm, tầng băng dày nhất thì không biết là bao nhiêu dặm.
Núi tuyết này tên là Thâm Hàn Tuyết Vực.
Trong lời đồn, không biết bao nhiêu núi tuyết kéo dài, vô số băng tuyết phong bạo che phủ chín tầng trời, địa vực rộng rãi, cơ hồ có thể so với hải dương.
Vượt qua Thâm Hàn Tuyết Vực này, chính là một nơi khác, nhưng rất ít tu sĩ có thể đi qua.
Bình thường mà nói, cho dù là tu thành pháp lực, từ Thần Châu đến Đông Hoang, cũng cần thời gian mấy ngày, vượt qua toàn bộ Đông Hoang, vậy chỉ sợ phải mất nửa năm, thậm chí là hơn một năm.
Ngẫm lại, toàn bộ đất Đông Hoang, có vô số Tiên Đạo Huyền Môn chiếm cứ, bảy mươi hai tông môn thái cổ cũng dựng trại đóng quân ở trong đó. Đều kinh doanh quốc gia của mình, ví dụ như loại quái vật lớn như Thái Ất Huyền Môn, trong quốc gia mình kinh doanh không ngờ có mấy chục ức nhân khẩu.
Bởi vậy có thể thấy được Đông Hoang rộng lớn thế nào.
Muốn triệt để xuyên qua Đông Hoang, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.
Tới bên rìa Đông Hoang, lại đi về hướng đông, sẽ thấy Thâm Hàn Tuyết Vực này, nhìn một cái, trong thiên địa khắp nơi đều là băng tuyết, bão táp, gào thét mà qua, khí hậu cực kỳ ác liệt.
Hơn nữa, truyền thuyết Thâm Hàn Tuyết Vực này còn lớn hơn Đông Hoang, cho dù tu thành pháp lực, muốn xuyên qua, cũng là chuyện không thể.
Chỉ có tu thành Thần cấp, mới có thể xuyên qua Thâm Hàn Tuyết Vực, tới một nơi khác.
- Lạnh quá!
Cổ Trần Sa cùng Phúc Thọ Thần hạ xuống trong một mảng băng thiên tuyết địa, đã vào sâu trong núi tuyết, đây là một bình đài trên núi, trên bầu trời không có lúc nào là không có cuồng phong bạo tuyết, sức gió rất lớn, cơ hồ có thể thổi bay cả phòng ốc, cho nên trong không trung khắp nơi đều là băng tuyết bị gió cuốn lên, có khối băng to nhìn một ngọn núi nhỏ, xoay tròn trong không trung, va chạm, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng nổ vang trời, tạo thành kỳ cảnh bất khả tư nghị.
Trong đây đừng nói là người thường không thể sinh tồn, cho dù tu sĩ tu thành Tiên thiên cương khí cũng chắc chắn sẽ phải chết. Thậm chí là tu sĩ tu thành Nguyên Thần trên cơ bản cũng không thể xâm nhập tuyết vực, nếu không sẽ rất dễ bị gió cuốn đi.
Chỉ có tu thành Kim Đan, mới có thể tiến vào tuyết vực thăm dò, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
Hiện tại Cổ Trần Sa là thể hiện ra tu vi Đạo cảnh Nhất Tâm Thiên Dụng, hắn tất nhiên phải thể hiện ra vẻ không thích ứng.
Nhiệt độ không khí nơi này rất thấp, cho dù là tu thành Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, nháy mắt cũng bị đông cứng thành cương thi, vĩnh viễn bị đóng băng.
- Thâm Hàn Tuyết Vực này cực kỳ ác liệt, ngươi đương nhiên không chịu nổi, có điều ta đã mở ra thế giới của Vạn Tiên Liên Minh, ngươi có thể đi vào, Vạn Tiên Sư đại nhân đang dùng pháp lực vô thượng bố cục một thế giới lâm thời trong Thâm Hàn Tuyết Vực này, làm tổng bộ của Vạn Tiên Liên Minh.
Phúc Thọ Thần là muốn tài bồi Cổ Trần Sa, tay hắn xé một cái, lập tức một cánh cửa truyền tống xuất hiện, sau đó tay áo chấn động, liền quấn Cổ Trần Sa vào trong đó.
Sau đó Cổ Trần Sa liền thấy một đại thế giới rất lớn, thế giới này trong suốt, thậm chí có thể nhìn thấy quốc độ băng tuyết bên ngoài, mà ở trong thế giới này, khắp nơi đều xanh um tươi tốt, non xanh nước biếc.
Cổ Trần Sa hoảng sợ phát hiện, thế giới này giống hệt Trung Thổ Thần Châu, địa hình, sông núi, thậm chí là kênh đào, kinh thành cũ, Nghiệt Châu, Giang Châu.
Hơn nữa kích cỡ cũng giống.
Cổ Trần Sa ở trên biển sửa đổi Huyễn Kỳ Quần Đảo thành Tiểu Thần Châu, là bản thu nhỏ trăm lần. Mà hiện tại Thần Châu do Vạn Tiên Sư sáng lập này không ngờ tương đương với Trung Thổ Thần Châu, hơn nữa vận chuyển cũng tương tự, bởi vậy có thể thấy được, tu vi của Vạn Tiên Sư cơ hồ đã đạt tới một cảnh giới chí cao vô thượng không thể tưởng tượng.
Nhất là, Thần Châu Đại Lục này chính là bồng bềnh trong một không gian song song, mọi người tới bên rìa Thần Châu Đại Lục, có thể nhìn thấy một bên vách của Thâm Hàn Tuyết Vực.
Trong thế giới này, rất nhiều tu sĩ bay tới bay lui, đều thành lập căn cứ ở trong đó, dùng để giao dịch, câu thông. Cổ Trần Sa còn nhìn thấy, ở trong đây, có rất nhiều cửa truyền tống được thành lập.
Cửa truyền tống thông tới rất nhiều nơi.
Không ngừng có tu sĩ từ trong cửa truyền tống đi ra, sau đó tiến vào trong cửa truyền tống khác.
- Không ngờ Vạn Tiên Sư có thể thành lập cửa truyền tống không gian ổn định, hắn rốt cuộc là loại tồn tại gì vậy?
Cổ Trần Sa nhíu mày.
Hắn cũng một mực muốn thành lập truyền tống trận, cửa truyền tống, đáng tiếc là, truyền tống trận này cần tiêu hao rất lớn, hơn nữa còn dễ bị người ta phá hoại, còn nữa chính là rất không ổn định, tất nhiên hiện tại sau khi Tĩnh Tiên Ti thành tựu Trung Thiên Thế Giới, thành lập truyền tống trận cũng không phải là không thể, nhưng vẫn là mất nhiều hơn được.
Hơn nữa hiện tại Tĩnh Tiên Ti và Thiên Công Viện đều chế tạo phi hành khí làm phương tiện giao thông, đối với diện tích của quốc thổ Vĩnh triều mà nói, Phù Không Phi Chu cỡ lớn đã đủ để vận chuyển và nhân viên qua lại, cửa truyền tống và truyền tống trận thật sự là không cần thiết.
Trừ phi là quốc thổ Vĩnh triều lại mở rộng thêm mấy lần, lúc đó, muốn đảm bảo tin tức quốc gia thông suốt, nhất định phải có cửa truyền tống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận