Long Phù

Chương 891: Vĩnh viễn không quay về (1)

Chương 891: Vĩnh viễn không quay về (1)
Thương Sinh Đại Soái tay cầm đao ba mũi hai lưỡi, chỉ cần một con đứng ở đây, liền có khí khái bễ nghễ thiên hạ, coi anh hùng thị như vô vật.
- Pháp lực của Thương Sinh Đại Soái này mạnh quá, không biết có thể một mình đấu lại Võ Đương Không không?
Lâu Bái Nguyệt hỏi.
- Một con thì sợ rằng không được, tuy đều luyện thành Vạn Vật Trường Hà, nhưng dẫu sao Võ Đương Không cũng có rất nhiều kỳ ngộ, pháp lực hùng hồn, hơn nữa còn tu thành Thiên Tử Phong Thần Thuật, nhưng nếu mười con Thương Sinh Đại Soái cùng tiến lên, nàng chỉ cần dựa vào pháp lực của mình, không cần Tế Thiên Phù Chiếu và pháp bảo khác, cũng sẽ bị triệt để trấn áp. Về phần ba trăm sáu mươi Thương Sinh Đại Soái toàn bộ động thủ, uy lực khó có thể tưởng tượng.
Trong lòng Cổ Trần Sa cũng có vài phần đắc ý.
Hiện tại thực lực của hắn đã có thành tựu chân chính, tiếp theo có thể thi triển các loại kế hoạch, căn cơ hùng hậu, có thể đối phó với lần ma tai bùng nổ tiếp theo.
Ở trung tâm Nghiệt Châu, trong Ma vực phía dưới phong ấn Vô Để Nghiệt Hải đã bị sụp đổ, ma đầu tụ tập càng lúc càng nhiều, tùy thời đều có khả năng bùng nổ, cũng may Đấu Thập Cửu ở trong Ma vực vì muốn hiến tế, không biết đã giết chết bao nhiêu ma đầu, đánh cho Ma Thần bị thương, điều này khiến một số cao thủ cấp Ma Thần cũng có chút cảnh giác, từ trên trình độ nào đó mà nói đã trì hoãn sự bùng nổ của trì hoãn.
Về phần vì sao ma tai lại bùng nổ, Cổ Trần Sa cũng biết, đây là sự xung đột giữa ma tính và linh tính, nhân loại vẫn là vạn vật chi linh, nhân loại cường đại, đại biểu cho lực lượng linh tính tăng cường, như vậy sẽ mất đi cân bằng, ma tính sẽ bùng nổ, chèn ép linh tính xuống, khiến cho trật tự và hỗn loạn của vũ trụ rơi vào một loại cân bằng.
Mà ma tính xao động, trong minh minh sẽ khiến một số đại năng vô thượng của Ma tộc cảm thấy, lúc này, bọn họ sẽ thuận theo ma tính, thôi động ma tai bùng nổ, từ đó đạt được ma tính thậm chí là sự gia trì của Thiên đạo chi lực, tu vi thâm hậu hơn, đồng thời cũng gia tăng thọ mệnh.
Từ xưa tới nay, linh tính và ma tính chính là xung đột như vậy
Khi lực lượng của ma tính áp chế linh tính, sinh linh đồ thán, thế gian sẽ xuất hiện Thiên Mệnh Chi Tử, cứu thế chủ, lúc đó, rất nhiều người thuận theo thiên mệnh cũng sẽ đạt được phần thưởng của thiên đạo trong minh minh, thậm chí kéo dài thọ mệnh.
Cổ Trần Sa coi như là rất hiểu hành vi của Tam Đại Thiên Tôn, khi ma đầu làm việc tàn sát bừa bãi, bọn họ sẽ phụ trợ Thiên tử, thành lập trật tự, lúc lực lượng nhân gian quá cường thịnh, Tam Đại Thiên Tôn cũng sẽ phái ra đệ tử để họa hại thiên hạ, tất cả đều để đạt được phần thưởng thiên đạo trong minh minh, từ đó mà kéo dài thọ mệnh của mình.
Từ trên trình độ nào đó mà nói, tuy Tam Đại Thiên Tôn là dị số, nhưng cũng là nô tài của thiên đạo, đương nhiên chuyện gì cũng phải phân ra hai mặt mà xem xét, thiên đạo cũng phải thỏa hiệp với bọn họ, không lập tức diệt sát.
Giống như một Hoàng đế, cũng không thể tùy ý giết đại thần lung tung, mà nếu là dân đen, vậy thì cứ giết.
Nói cách khác, ở trong mắt thiên đạo, Tam Đại Thiên Tôn được xem như là đại thần không thể tùy ý giết chóc, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi, nếu đại thần làm quá đáng, chọc giận điểm mấu chốt, Hoàng đế cũng giết không nương tay.
- Là một cá nhân, ta tất nhiên hy vọng Nhân tộc hưng thịnh, đột phá giới hạn nào đó, tính linh đại thịnh, vĩnh viễn áp chế ma tính.
Cổ Trần Sa suy nghĩ một lúc:
- Phụ hoàng cũng như vậy, loại linh tính và ma tính tranh đấu, âm dương vấn vít từ xưa tới nay này đã tới lúc kết thúc rồi, nhưng mà muốn kết thúc tất cả, sợ rằng là vô cùng gian nan, nhưng con đường này, vẫn phải đi tiếp, ta không thể trở thành Tam Đại Thiên Tôn, rõ ràng là dị số, cuối cùng vẫn thỏa hiệp. Đương nhiên, nếu bọn họ không thỏa hiệp, sợ rằng sớm đã chết rồi.
Đột nhiên, Cổ Trần Sa phát hiện, cường giả đứng đầu, thần, thánh, dị số, Thiên Tôn, quan hệ của những tồn tại cường đại này với thiên đạo, thật sự giống như quan hệ của đại thần quý tộc trong triều đình với Hoàng đế, đều tự có lợi ích của mình, đều tự có tính toán của mình, nhưng xem như là giữ gìn một chỉnh thể cân bằng, tuy dị số là tạo phản, nhưng cũng có thể bị chiêu an.
- Thú vị, thú vị, dùng nhỏ nhìn lớn, vũ trụ thiên địa cũng là một triều đình lớn. Từ xưa đến nay, Thiên tử không làm mà trị, không phải là noi theo thiên đạo à? Xem ra, lý giải triều đình, cũng là lý giải thiên đạo.
Thân thể Cổ Trần Sa khẽ động, đã rời khỏi Thương Sinh Chi Nguyện, đi tới bên rìa đất phong của mình, cũng chính là lãnh thổ sơn mạch rộng lớn phạm vi mấy chục vạn dặm vừa đánh hạ được.
Tuy mình xây dựng ra một đại lộ rộng lớn, trực tiếp thông tới Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, nhưng trong đây có vô số sơn mạch, muốn khai phá vẫn không phải là một chuyện dễ dàng, bên trong vẫn ẩn tàng vô số độc trùng mãnh thú, Ma Viên, còn có một số Yêu tộc không biết tên.
Cổ Trần Sa lại không thanh trừ, tuy với tu vi đã đạt tới phẩm chất Thiên Đạo Pháp của hắn hiện tại mà nói, hoàn toàn có thể bình định sông nước phạm vi mấy chục vạn dặm này, nhưng hắn cố ý giữ lại dùng để ma luyện đệ tử.
Tai hoạ ngầm chân chính của sơn mạch ngoài đất phong này đã được tiêu trừ, vô số Mạo hiểm giả, cường giả giang hồ, thậm chí một số đệ tử thế gia đều tới đây tiến vào sơn mạch, ý đồ tìm kiếm bảo tàng, có cho thậm chí mua đất của Cổ Trần Sa, kiến tạo phòng ốc và cửa hàng.
Thổ địa nơi này hiện tại toàn bộ thuộc về Cổ Trần Sa, là đất phong tư nhân của hắn, không thuộc về triều đình, thậm chí không thuộc về Tĩnh Tiên Ti.
Pháp luật triều đình quy định, ở trong Man Hoang, phàm là lãnh thổ mà hoàng tử đánh hạ được đều thuộc về hắn.
Sau này dân cư càng lúc càng nhiều, thổ địa cũng sẽ càng lúc càng đáng giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận