Long Phù

Chương 1742: Toàn bộ Vô Tận (1)

Chương 1742: Toàn bộ Vô Tận (1)
Vô Tận 36 Bảo, hiện tại Cổ Trần Sa đã có được hai mươi hai kiện. Lúc đầu, hắn đã lấy được Vô Tận Chi Tán từ trên người Pháp Vô Tiên, sau đó còn lấy được bảy kiện Vô Tận Chi Bảo mà Đại Phần Thiên Vương nắm giữ, như vậy đã có tám kiện, sau đó còn lấy được Vô Tận Chi Đỉnh của Văn Hồng, tổng lại đã có chín kiện.
Sau đó, hắn còn thu được toàn bộ mười hai kiện Vô Tận Chi Bảo của Tam Công Bát Hầu và Phương Lâm. Kể từ đó, hắn đã có hai mươi mốt kiện, hơn nữa gần đây còn lấy được Vô Tận Chi Tâm, chính vì vậy nên hắn đã có hai mươi hai kiện Vô Tận Chi Bảo.
Vì vậy, bên ngoài chỉ còn lại mười bốn kiện Vô Tận Chi Bảo.
Kể cả Vô Tận Chi Hà của Cảnh Khâu và Vô Tận Chi Kiếm, Vô Tận Chi Đao của Cổ Đạn Kiếm, Cổ Thường Kiếm cũng đã xuất thế. Cho nên tiếp theo chỉ còn có mười một kiện Vô Tận Chi Bảo vẫn còn chưa xuất hiện.
Cổ Trần Sa muốn thu nạp toàn bộ mười bốn kiện Vô Tận Chi Bảo này rồi dung hợp vào bên trong cơ thể mình. 36 Bảo hợp làm một thể trở thành điểm mấu chốt để khống chế Thiên Giới.
Dưới cái nhìn của Cổ Trần Sa thì ba thứ là Thiên Đế Bảo Tọa, Thần Châu Chi Địa và toàn bộ Thiên Giới đều có mối liên hệ cực lớn.
Tất cả đều ở bên trong Vô Tận 36 Bảo.
Nếu như Thiên Giới ngưng tụ lại thì nó chính là một tồn tại tương tự như chiến hạm của nền văn minh thời tiền sử, cũng không khác gì chiến hạm của nền văn minh thời tiền sử vào thời điểm toàn thịnh. Đương nhiên hiện tại còn cường đại hơn nhiều so với chiến hạm của nền văn minh thời tiền sử.
Dù sao, chiến hạm của nền văn minh thời tiền sử đã gặp phải kiếp số cho nên thực lực đã kém hơn một phần vạn so với lúc ban đầu.
Mà bây giờ Thiên Giới đang ở thời điểm toàn thịnh.
Cổ Trần Sa cũng đã xem Thiên Giới như một pháp bảo.
Ngoại trừ việc hắn muốn thu thập toàn bộ Tứ Hoang thì kế hoạch vĩ đại nhất trong lòng hắn chính là luyện hoá Thiên Giới.
Vào giờ phút này, ánh mắt của hắn đã vượt qua vô số tồn tại vĩ đại.
Vèo!
Hóa thân của hắn đáp xuống bên trong Thần Châu Đại Địa.
Bởi vì, hắn đã tính toán đến Vô Tận Chi Bảo xuất thế. Hắn đã cắn nuốt Vô Tận Chi Tâm, rồi dung hợp tất cả tinh hoa của Vô Tận Chi Bảo vào bên trong Vô Long Tâm Pháp của bản thân. Trong nháy mắt, hắn có thể cảm nhận được rất nhiều tồn tại Vô Tận Chi Bảo vi diệu.
Sau khi đáp xuống "Pháp Châu Thành" ở bên trong Thần Châu Đại Địa, hoá thân này của Cổ Trần Sa vung bàn tay lên, một viên tinh thể vỡ ra rồi đột nhiên có hai người lăn ra từ trong đó.
Một người là Thiên Địa Lão Tổ, người còn lại tất nhiên là Tiên Chủ.
- Hai người các ngươi cảm thấy như thế nào?
Cổ Trần Sa cười hỏi:
- Bây giờ hai người các ngươi vẫn còn chưa chịu hàng phục ta sao? Còn đợi đến bao giờ mới chịu thần phục triều đình đây? Thiên Địa Lão Tổ, sở dĩ hiện tại ta còn không chưa hủy diệt Thiên Địa Huyền Môn, thật ra là vì ta muốn toàn bộ các ngươi đều thần phục, tế tự. Hiện tại ta đang chuẩn bị trực tiếp thu lấy Tứ Hoang, dưới con mắt của các ngươi thì Tứ Hoang Chi Lực là thứ không thể tưởng tượng nổi nhưng trong mắt ta thì lại không đáng kể chút nào. Các ngươi nếu như còn không chịu hàng phục ta, vậy thì đừng trách ta giáng các người thành phàm nhân.
Cổ Trần Sa không hề uy hiếp gì cả, hắn chỉ đang tùy ý cười nói giống như một trò đùa giỡn giữa các bằng hữu.
Thế nhưng Thiên Địa Lão Tổ và Tiên Chủ khi nghe được lời này thì trong lòng bọn họ đều vô cùng sợ hãi. Bọn hắn đã nhìn ra được rằng sức mạnh và cảnh giới của Cổ Trần Sa căn bản không phải là thứ mà bọn họ đủ khả năng chống lại được. Cho dù tu vi của bọn họ là cảnh giới Thiên Thọ thì ở trước mặt Cổ Trần Sa cũng chỉ cảm thấy giống như một đứa bé đối mặt Chân Thần, tùy ý đắn đo.
- Cổ Trần Sa, hiện tại thực lực của ngươi rốt cuộc đã đạt tới loại trình độ nào rồi?
Thiên Địa Lão Tổ đã trầm mặc trong chốc lát rồi đột nhiên hỏi.
- Trình độ này ngươi không thể lý giải được đâu.
Cổ Trần Sa thản nhiên nói:
- Ví dụ như Thái Ất Huyền Môn đi theo ta từ lâu rồi nên hiện tại ta sẽ đưa cho bọn họ một phần đại lễ.
Trong lúc nói chuyện, từng đạo lưu quang tu tập xung quanh Cổ Trần Sa và chỉ sau ba nhịp thở đã ngưng tụ ra một nhân hình. Toàn thân hình nhân này đều phát ra khí tức cường hoành giống như được phục sinh lại sau khi chết.
- Thái Ất Thiên Tôn!
Thiên Địa Lão Tổ bỗng thốt lên.
- Đúng vậy, đó chính là lão tổ tông của Thái Ất Huyền Môn, Thái Ất Thiên Tôn, ta đã phục sinh lão tổ tông của bọn họ.
Cổ Trần Sa nói:
- Thái Ất Thiên Tôn, ngươi đã tiêu hoá được trí nhớ mà ta truyền lại cho ngươi chưa?
- Đa tạ Vương gia.
Sau khi Thái Ất Thiên Tôn được phục sinh, trên mặt lão ta đã sớm xuất hiện vẻ thấu hiểu:
- Vương gia đã che chở Thái Ất Huyền Môn của ta suốt mấy năm qua khiến cho đạo thống càng ngày càng cường thịnh. Hiện tại ta đã hiểu được rằng việc duy trì đạo thống của bọn ta không có bất kỳ ý nghĩa nào, không bằng dung nhập vào bên trong Vĩnh Triều khiến cho Thái Ất Huyền Môn trở thành thiên hạ, trở thành triều đình, trở thành một bộ phận của quốc gia.
- Theo đạo lý thì đúng là như vậy nhưng cũng không có nghĩa là làm Thái Ất Huyền Môn của các ngươi cứ như vậy mà biến mất. Thái Ất Huyền Môn các ngươi có thể ở dưới trướng triều đình mà làm một gia tộc, một tổ chức, một đoàn thể.
Cổ Trần Sa nói:
- Đây là một ít phương pháp của nền văn minh thời tiền sử, có thể dùng để tham khảo.
- Vâng! Ta sẽ đi thu xếp ngay bây giờ để cho Thái Ất Huyền Môn hoàn thành việc chuyển đổi tư tưởng và thực tế bên trên.
Thái Ất Lão Tổ hơi cúi người đối với Cổ Trần Sa, sau đó liếc nhìn Thiên Địa Lão Tổ thật sâu:
Bạn cần đăng nhập để bình luận