Long Phù

Chương 2188: Vĩnh viễn không bao giờ rút lui (2)

Chương 2188: Vĩnh viễn không bao giờ rút lui (2)
Ở trên đỉnh đầu hắn, sự tính toán của Phù Văn kia đã càng ngày càng hoàn chỉnh hơn, thậm chí Cựu Thế Giới cũng không thể ngăn cản được hắn thôi diễn võ đạo.
Phù Lục này chính là căn cơ của Võ Chi Bản Nguyên, Võ Chi Chân Đế và Võ Chi Thần Thông mà tất cả Võ Đạo Ý Chí của hắn đã ngưng tụ lại được.
- Võ Đạo Phù Lục cấp bậc Vô Bất Hủ đã được ngưng tụ thành công rồi.
Võ Thánh mở hai mắt ra rồi nhìn đạo Phù Lục trên đỉnh đầu mình kia, tất cả tinh khí thần đều được rót vào trong đó.
Trong lúc nhất thời, sức mạnh thuộc cấp bậc Vô Bất Hủ bắt đầu khuếch tán rồi lan ra từ bên trong Phù Lục, sau đó truyền vào trong người hắn.
Chỉ có điều, vào thời khắc này, dường như khí tức khi hắn tấn thăng lên làm Vô Bất Hủ đã thu hút sự chú ý của một sự tồn tại vĩ đại nào đó rồi.
Ầm ầm!
Xung quanh hắn xuất hiện rất nhiều lôi đình và tia chớp. Những lôi đình và tia chớp này cũng không phải là sấm sét thật sự mà là từng đạo từng đạo kiếp số.
- Quả nhiên, mình thăng cấp thành cảnh giới Vô Bất Hủ ở bên trong Cựu Thế Giới thì ý chí của Cựu Thế Giới sẽ giáng kiếp số xuống ngay. Đây chính là thiên kiếp. Chẳng qua là mình đã dùng võ đạo đánh tan tất cả mọi thứ, cho dù có là Cựu Thế Giới thì cũng sẽ bị mình đánh sụp thôi.
Võ Thánh đứng thẳng lên, nắm chặt hai nắm tay lại.
Thân hình cao lớn kia của Võ Thánh cứ như thể là bờ lưng vững chắc có thể chống đỡ tất cả mọi thứ trong thiên địa. Hắn cứ giống như một cây trụ trời mạnh mẽ đánh ra hàng ngàn hàng tỉ quyền, mỗi một quyền đều sẽ đánh cho tất cả kiếp số vỡ tan tành.
Mặc kệ là kiếp số gì hay biến hóa ra sao, nhân quả thế nào, còn có cả vận mệnh, tạo vật, Bất Hủ gì gì đó, tất cả đều vỡ thành bột phấn dưới quyền pháp của hắn, không hề chống đỡ nổi dù chỉ là một chút.
- Không tệ. Võ Thánh, chìm trong sự không hoàn thiện, cũ và mới luân phiên nhau, kiếp nạn ập đến, ngươi tiếp một chiêu của ta đi...
Trong chớp mắt, tất cả kiếp số đều dừng lại, thay vào đó là một bóng dáng con người được ngưng tụ lại và hiện ra. Đây chính là cái bóng của Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên. Vào lúc này, Cổ Đạp Tiên đang đạp chân trên hư không, ban đầu là chắp hai tay ra sau lưng, mang theo khí thế áp bức mà tiến đến. Quyền của hắn cũng đã xuất hiện từ trong hư không đến với hiện thật, biến những thứ không thể thành có thể, hóa những thứ chân chính trong hiện thực trở thành lý tưởng hư vô.
Quyền pháp cướp lấy tất cả tạo hóa, tất cả sinh cơ, tất cả linh hồn, tất những thứ Hữu Vô trong thiên địa.
- Được!
Võ Thánh nhìn khí thế của một quyền này, hắn căn bản không hề sợ hãi một chút nào, sâu trong nội tâm của hắn đã nằm trong trạng thái "vĩnh viễn an tĩnh, luôn luôn là ta" rồi. Hắn không phải là đám người Chu Dương hay Ngụy Gia kia, đầu cơ trục lợi mà trở thành cảnh giới Vô Bất Hủ. Hắn chính là bá chủ chí tôn chân chính trong võ đạo, dựa vào sức mạnh của chính mình mà khai sáng ra một võ đạo hưng thịnh.
Võ Thánh cũng thúc đẩy hàng ngàn, hàng tỉ, hàng vạn quyền pháp ra ngoài, trực tiếp tiến đến trước mặt Cổ Đạp Tiên.
Trong khi hai nguồn sức mạnh lớn chiến đấu với nhau, chỉ trong chớp mắt, toàn bộ không gian ở nơi này đều biến mất hoàn toàn.
Phù Lục trên đỉnh đầu Võ Thánh bị đánh tan chỉ trong một kích và biến thành một đạo lưu quang, không biết đã bay đi nơi nào, nhưng thân thể của hắn vẫn đứng thẳng tắp ở nơi đó, không hề khom lại một chút nào, cứ như thể bất kỳ lực lượng nào cũng không thể ép cho sống lưng của hắn phải gập xuống vậy.
Sau một quyền này, cái bóng của Cổ Đạp Tiên kia cũng tiêu tan, dường như kiếp số cuối cùng đã trôi qua như thế đấy.
Kiếp số qua đi, Cổ Trần Sa xuất hiện.
Hắn nhìn Võ Thánh:
- Chúc mừng, cuối cùng ngươi cũng đã bước chân vào cảnh giới Vô Bất Hủ rồi.
- Đáng tiếc, ta vất vả khổ sở mà ngưng tụ ra Võ Đạo Chí Cao Phù Lục kia, thế mà lại nát tan trong kiếp số mất rồi, chỉ còn sót lại một chút tinh hoa võ đạo mà cũng không biết đã chảy xuôi đến đâu nữa.
Võ Thánh thở dài nói.
- Đây là do Cựu Thế Giới Ý Chí đang giở trò thôi, Võ Đạo Phù Lục kia của ngươi cũng không hề tầm thường đâu, trong đó đã ngưng tụ một vài thứ của bản nguyên võ đạo đó. Cho dù có là một người bình thường mà giành được nó thì hắn cũng sẽ có thể một bước lên trời, còn lợi hơn so với chiếc hồ lô mà Pháp Vô Tiên ngưng tụ ra lúc trước kia gấp nhiều lần nữa đó. Điều còn lại chỉ là xem xem ai mới có thể chiếm được nó thôi.
Cổ Trần Sa nói:
- Chỉ có điều, thật ra đây cũng là một cơ hội đối với ngươi đó. Võ Đạo Phù Lục này mà rơi vào trong tay người khác thì người kia nhất định phải là người có đại khí số. Thông qua việc quan sát đủ loại kinh nghiệm mà người này thôi thúc Võ Đạo Phù Lục, ngươi sẽ có thể làm cho cảnh giới Vô Bất Hủ của mình thăng lên cao hơn.
- Nói cũng rất có lý.
Trong chớp mắt, Võ Thánh đã hiểu ra:
- Có chính là không, không chính là có, giữa có và không đều đang chuyển hóa lẫn nhau. Ta mất đi Võ Đạo Phù Lục, nhưng trên thực tế lại là giành lấy Võ Đạo Phù Lục chân chính. Ta chỉ cần chuyển hóa một vài ý chí nào đó trong tâm linh là sẽ có thể khiến cho tất cả toan tính của Cựu Thế Giới Ý Chí phải thất bại hoàn toàn.
- Cựu Thế Giới Ý Chí cũng không hề tính toán thất bại.
Cổ Trần Sa nói:
- Chí ít thì Võ Đạo Phù Lục này của ngươi sẽ rơi lên trên người của một nhân vật chính được tuyển chọn, mà nhân vật chính được chọn ra này sở hữu sức mạnh có thể khiến hắn trở thành cảnh giới Vô Bất Hủ một cách nhanh chóng.
Võ Thánh thăng cấp thành cảnh giới Vô Bất Hủ thì quả thật Võ Đạo Phù Lục mà hắn ngưng tụ ra kia còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thần khí đệ nhất chư thiên do Pháp Vô Tiên hóa thành lúc ban đầu kia, cũng chính là Thôn Phệ Hồ Lô cấp bậc Vô Bất Hủ.
Cho dù là người bình thường mà đạt được nó thì e rằng chuyện thăng cấp đến cảnh giới Vô Bất Hủ cũng không phải là một chuyện gì khó khăn cả.
Có thể nói, bây giờ, bảo bối Phù Lục này của Võ Thánh cũng đã là thần khí đệ nhất trong chư thiên rồi. Đến cuối cùng thì thần khí này sẽ rơi vào nhà nào, chính bản thân Võ Thánh cũng không biết, bởi vì hắn đã mất đi bảo bối này trong kiếp số rồi, thậm chí Cổ Trần Sa cũng không biết bảo bối này sẽ rơi vào trong tay của ai nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận