Long Phù

Chương 1720: Uy năng của hệ thống (1)

Chương 1720: Uy năng của hệ thống (1)
Nền văn minh thời tiền sử đến cuối cùng sẽ có tiền đồ xán lạn như thế nào, ngược lại Cổ Trần Sa có thể suy tính ra được.
Lúc trước, nền văn minh này trải rộng khắp các đại vũ trụ, vô số thời không, sáng lập ra số lượng lịch sử và văn hóa hằng sa huy hoàng sáng lạn. Hiện tại Vĩnh Triều Tĩnh Tiên Ty và nền văn minh tiền sử không biết bao nhiêu đã mấy tỷ năm lịch sử, hay là vẫn còn ngây thơ như một hài nhi vẫn còn chưa biết đi.
Vô số Khôi Lỗi cường đại được chế tạo ra từ nền văn minh máy móc khoa học kỹ thuật, vượt xa Thương Sinh Đại Soái. Ngoài ra, một số nhân vật đầu não còn tự biến mình thành những tồn tại lại càng cường đại hơn nữa, vượt qua cả Thiên Vương.
Tuy nhiên, những nhân vật đầu não này liên hợp lại và muốn khiêu chiến quyền hành của Thiên Đạo nhưng cuối cùng lại một lần nữa bị thế giới quy về Hỗn Độn, lại lần nữa sáng lập ra nền văn minh Tu Chân Tiên Đạo.
Ngay lúc này, dường như Thiên Đạo đang làm thí nghiệm ở bên trong Luân Hồi lần này.
Trong lòng Cổ Trần Sa biết rất rõ lý do tại sao Tiên Chủ lại tuyệt vọng như vậy. Điều này cũng là bởi vì nàng ta đã thấy rằng sự tồn tại bất khả chiến bại của nền văn minh thời tiền sử kia đều bị tan vỡ dưới sự khống chế của Thiên Đạo. Cho dù Cổ Trần Sa trước mắt cường thịnh đến đâu thì cũng sẽ không cường đại hơn nền văn minh thời tiền sử, cho nên nàng ta cảm thấy Cổ Trần Sa, Cổ Đạp Tiên đều không có bất kỳ hy vọng nào.
Tuy nhiên Cổ Trần Sa cũng không phải quan tâm.
Theo quan điểm của hắn, nền văn minh thời tiền sử vô cùng cường hoành nhưng lại đi nhầm đường chết.
Hiện tại thực lực mà hắn tích góp đều không bằng nền văn minh thời tiền sử nhưng hắn đã đi đúng hướng rồi. Chính là dùng để chắt lọc sức mạnh trong nhân tâm rồi tiến hành nắm giữ Thiên Đạo. Trong mắt hắn thì Thiên Đạo thật ra cũng chỉ là một loại công cụ có thể khống chế mà thôi, công cụ này lại có một loại cơ chế có thể tự mình chữa trị nhưng lại không hề tồn tại cảm xúc. Cổ Trần Sa chỉ cần nắm được điểm mấu chốt của một số chuyện thì hắn có thể rót cảm xúc vào bên trong Thiên Đạo khiến cho Thiên Đạo suy yếu. Đây chính là một sự suy yếu thật sự.
Cái này gọi là thiên nhược hữu tình thiên diệc lão (*).
- Hiện tại ngươi đã không còn đường lui nữa nên ta tạm thời phong ấn ngươi lại. Ngươi ở bên trong Thủy Tinh Cầu Thể này chắc cũng đã hiểu rõ rằng nền văn minh thời tiền sử tuy cường đại nhưng sự thất bại của hắn là có lý do cả. Sau khi ta lấy được nền văn minh thời tiền sử thì có thể rất dễ dàng tìm ra sơ hở của Thiên Đạo.
Tay Cổ Trần Sa bắt lấy Thủy Tinh Cầu Thể, nhìn thấy Tiên Chủ đang giãy giụa ở bên trong đó nhưng cũng không cho là đúng:
- Hiện tại ta muốn ổn định lại Đông Hoang rồi đi vào sâu trong Hỗn Độn cổ xưa để tìm được di tích của nền văn minh thời tiền sử chưa bị Thiên Đạo phá huỷ. Ta sẽ bỏ hệ thống này vào trong túi.
Trong lúc nói chuyện, hắn lại đi bộ lần nữa, đã bay đến một địa điểm cốt lõi khác của Thiên Địa Huyền Môn.
Địa điểm cốt lõi này chính là một pháp bảo trái tim khổng lồ đang vặn vẹo không ngừng. Pháp bảo này chính là Vô Tận Chi Tâm.
Cổ Trần Sa lại tới đây, chủ yếu chính là muốn nhét toàn bộ bảo vật này vào trong túi, sau đó khiến cho Vô Tận Chi Bảo lại càng tiến thêm một bước viên mãn. Sau khi đã có Vô Tận Chi Tâm, Cổ Trần Sa chỉ cần làm phép ở bên trong Vô Long Hồ Lô là có thể khiến cho những Vô Tận Chi Bảo khác lần lượt quy thuận, không tự chủ được mà gia nhập vào bên trong.
Giờ phút này, Thiên Địa Lão Tổ đang ngồi xuống trước mặt Vô Tận Chi Tâm này. Đại Thiên Chi Lực trên người lão ta bắt đầu khởi động không ngừng giống như muốn ngưng tụ thành một thứ đồ vật mang tính mấu chốt.
- Đúng vậy, Thiên Địa Lão Tổ, ngươi thật sự muốn tự mình ngưng tụ ra hạch tâm.
Cổ Trần Sa nói:
- Nhìn ngươi mới thật sự là thâm tàng bất lộ. Trong tương lai có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Nguyên, ngươi tất nhiên đã được Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa phục sinh nhưng rõ ràng lại có thể thoát khỏi sự kiềm chế của lão ta. Chuyện này đúng là một kỳ tích.
- Cổ Trần Sa!
Thiên Địa lão tổ mãnh liệt mở to mắt:
- Ngươi vẫn còn ở đây nên ta đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy. Liên minh Đông Hoang này cũng chưa vững chắc, đều là ẩn chứa mưu mô, rắp tâm hại người. Thế nhưng ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm, ngươi muốn đạt được Vô Tận Chi Tâm này thì chỉ sợ cũng không hề dễ dàng như vậy.
- Ngược lại ta muốn xem xem như thế nào là không dễ dàng.
Cổ Trần Sa vuốt vuốt Thủy Tinh Cầu Thể trên tay mình rồi nhìn Tiên Chủ an tĩnh ở trong đó mà nói với Tiên Chủ:
- Tiên Chủ, lúc ngươi kết thành liên minh với Thiên Địa Lão Tổ, ngươi có cảm thấy Thiên Địa Lão Tổ lại ôm cái gì vào đùi không? Tại sao lại dám nói chuyện với ta như vậy?
- Thiên Địa Lão Tổ thâm bất khả trắc (*) nên tất nhiên sẽ có đòn sát thủ.
Tiên Chủ yên lặng theo dõi biến hóa, nàng ta biết rõ bản thân mình có giãy giụa cũng không làm nên chuyện gì, căn bản chạy không thoát khỏi sự truy đuổi của Cổ Trần Sa. Chình vì vậy nàng ta cũng chỉ có thể tạm thời lựa chọn cách giả vờ yếu thế.
Tuy nhiên nàng ta không hề thần phục cũng không hề tế tự Cổ Trần Sa.
- Tiên Chủ, ngươi nên biết sau này thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về ai.
Thiên Địa Lão Tổ đứng thẳng lên:
- Cổ Trần Sa, ngươi muốn cướp lấy Vô Tận Chi Tâm. Đây là điều mà lão tử Cổ Đạp Tiên cũng không thể làm được. Năm đó Cổ Đạp Tiên giết chết Huyền Tâm, thật ra cũng là để khiến cho Vô Tận Chi Tâm xuất thế nhưng vẫn không được như mong muốn. Hôm nay ngươi có thể làm được chuyện này không?
- Ngây thơ.
Cổ Trần Sa lắc đầu:
Bạn cần đăng nhập để bình luận