Long Phù

Chương 87: Cao thủ chân chính (1)

Chương 87: Cao thủ chân chính (1)
Chiêu Nhật Nguyệt Sát này không ra thì thôi, vừa ra liền kinh thiên động địa, lại hao tổn bản thân, không thể dùng để tu hành, bình thường cũng không thể luyện tập, nếu muốn quen thuộc chiêu này, chỉ có ở trong não hải không ngừng minh tưởng mô phỏng tu luyện.
Hống!
Hắn mới chạy trốn được mấy chục tức, thanh âm gào thét phẫn nộ từ trong hoa viên truyền ra, tựa hồ Vương gia của Đại Uy Vương Triều kia trở về, phát hiện mười tám cây lệnh kỳ tiêu thất, hắn phát cuồng rồi.
- Không thể chạy, hiện tại ta bị thương quá nặng, cũng không thể chạy xa, dứt khoát ẩn núp, trốn vào trong không gian tế đàn thương dưỡng xong lại nói.
Cổ Trần Sa trốn ở trong góc Thần Miếu, tiến vào không gian tế đàn.
Hiện tại trong không gian chất đầy tài phú, hoàng kim châu báu, áo giáp, đan dược, lệnh kỳ, còn có thi thể.
Cổ Trần Sa cũng không quan tâm những chuyện đó, trước dùng hơn mười giọt Thiên Lộ, sau đó vận dụng Nhật Nguyệt Luyện luyện hóa Thiên Lộ, như dòng nước ấm lan tràn toàn thân, rất nhiều thương thế được chữa trị.
Thiên Lộ không chỉ tăng cường lực lượng, còn có thể trị thương bài độc, người bình thường sắp tử vong, dùng Thiên Lộ thậm chí có thể treo mệnh, thẳng đến dược lực tiêu thất mới chết, trên lý thuyết có nhiều Thiên Lộ, là có thể làm người ở trong thời gian dài bất tử.
Bất quá Thiên Lộ chỉ có tế thiên mới có thể lấy được, từ xưa đến nay nắm giữ ở trong tay Cổ Thiên Tử, rất ít lưu truyền ra ngoài, dân gian chẳng qua là truyền thuyết.
Thiên Tử Phong Thần Thuật phối hợp Thiên Lộ tu luyện, mới là phương pháp tốt nhất.
Qua một canh giờ, Cổ Trần Sa mới thanh tỉnh lại, thương thế toàn thân hoàn toàn khôi phục, tinh lực no đủ, nhưng hắn không có vội đi ra ngoài, bên ngoài là tình huống gì hoàn toàn không biết, lúc này đề phòng sâm nghiêm, cao thủ Tà Giáo và Man tộc tụ tập, hắn đi ra ngoài chỉ có một con đường chết.
- Xem trước trên người Tà Ma này có vật gì.
Cổ Trần Sa thấy không trung trôi nổi huyết cầu, liền đốt Thi Thảo tế tự.
Ông...
Trên tế đàn phát ra minh hưởng, lại xuất hiện trên trăm giọt Thiên Lộ.
- Được lắm, Tà Ma ta giết chết này, lại tương đương với Hắc Sát Biên Bức.
Hắn vội vàng dùng hồ lô thu lấy Thiên Lộ, quan sát một chút, phát hiện mình có chừng hai trăm giọt rồi.
Sau đó hắn bắt đầu kiểm tra thi thể, chỉ chốc lát đã từ trong đó tìm ra được thánh chỉ.
- Lại là thánh chỉ sắc phong Bá Tước của Đại Uy Vương Triều, Đại Uy Vương Triều khuấy gió nổi mưa, đến cùng muốn làm gì. Gia hỏa này tên Âm Dương Tú Sĩ, đúng rồi, ta nghe Long Vũ Vân nói qua, gia hỏa này là đạo tặc hái hoa, chuyên môn tu luyện thuật hoan hỉ thải bổ, tông môn của hắn đã bị triều đình tiêu diệt.
Trong lòng Cổ Trần Sa vẫn rất vui sướng, lại tìm tòi, tìm ra một cuốn da màu hồng, phía trên là tư thế nam nữ luyện công, gọi là Hoan Hỉ Âm Dương Công.
Trừ lần đó ra, còn có một cái bình tử kim, trong bình có ba viên đan dược màu hồng, không biết dùng làm gì, nhưng thoạt nhìn rất trân quý, bằng không lão ma đầu Âm Dương Tú Sĩ này cũng sẽ không cất giấu ở trong người.
- Trước giết Hắc Sát Biên Bức, lại giết Âm Dương Tú Sĩ, diệt trừ hai lão ma đầu này, triều đình tính toán công lao, coi như thế cục lại thối nát, cũng không đến mức bị phạt.
Cổ Trần Sa cầm lên thánh chỉ chuẩn bị tế tự, đột nhiên phát hiện, khí thế trên mười tám cây lệnh kỳ kia lại còn vượt qua thánh chỉ này.
- Lẽ nào mười tám cây lệnh kỳ này lại giống như thượng phương bảo kiếm, hoặc Pháp Khí dùng để tế thiên nào đó?
Cổ Trần Sa âm thầm kinh ngạc, hắn rất mẫn cảm với Thiên Tử chi khí, bằng vào trực giác, mười tám cây lệnh kỳ này còn vượt qua thánh chỉ.
Thiên Tử chi khí dày đặc hơn thánh chỉ, chỉ có thể là vật tế thiên, ở trong thái miếu của Đại Vĩnh Vương Triều có rất nhiều bảo bối, mỗi lần tế thiên đều lấy ra làm nghi thức, tế thiên xong sẽ thu hồi lại cất vào kho.
Những thứ này đều là đồ vật cực kỳ thần thánh.
- Mười tám cây lệnh kỳ kia tựa hồ là bảo bối, dùng tế tự có chút đáng tiếc. Mặc kệ, trước tế tự thánh chỉ lại nói, nhìn xem được chỗ tốt gì.
Cổ Trần Sa thiêu đốt thánh chỉ, ý chí minh tưởng, câu thông Thiên Đạo.
Thánh chỉ bốc cháy, Thiên Tử chi khí dung nhập tế đàn, Cổ Trần Sa cũng không học được chiêu thức gì, chẳng qua cảm giác bốn vách tường tế đàn tựa hồ ngưng luyện một chút, mơ mơ hồ hồ, giống như ngắm hoa trong màn sương, có thể nhìn thấy tình huống ở thế giới hiện thật, nhưng chỉ cảm giác mà thôi, muốn nhìn rõ ràng trên cơ bản là không có khả năng.
- Thiên Tử chi khí không đủ.
Cổ Trần Sa nói:
- Có thể thấy tình huống bên ngoài thật quá trọng yếu với ta! Cho dù mười tám cây lệnh kỳ này là bảo bối cũng không đáng kể.
Thế là hắn thả mười tám cây lệnh kỳ lên tế đàn, bắt đầu tế tự.
Ầm ầm!
Toàn bộ tế đàn run rẩy, tựa hồ bị Thiên Tử chi khí cường đại lay động, không gian sản sinh biến hóa, bắt đầu khuếch trương ra phía ngoài, màng mỏng không gian trở nên trong suốt, biến thành vách tường thủy tinh, để cho Cổ Trần Sa có thể thấy rõ bên ngoài.
Bên ngoài vẫn là trong góc của Thần Miếu, rất nhiều giáo đồ đi tới đi lui, thậm chí còn có thể nghe được tiếng bước chân của bọn họ.
Tình huống hiện tại chính là Cổ Trần Sa trốn ở trong thủy tinh cầu to lớn, có thể thấy bên ngoài, người bên ngoài lại không nhìn thấy tế đàn biến thành thủy tinh cầu, bởi vì song phương không ở cùng một không gian.
Trừ khi tu luyện đến Đạo cảnh đỉnh phong, có thể đánh vỡ bí ẩn thời không, xé rách hư không, mở mang động thiên, mới có thể cảm ứng được dị dạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận