Long Phù

Chương 247: Cổ Độc Tông (1)

Chương 247: Cổ Độc Tông (1)
Rèn luyện trứng Huyền Vũ ngược lại có chỗ tốt, cùng tinh khí của Huyền Vũ Thần Thú lui tới câu thông, chẳng những không hao tổn, ngược lại sẽ chiết xuất nồng độ huyết dịch. Bất quá rèn luyện Đại Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận là tiêu hao thuần túy, không chiếm được phản hồi, nhưng binh khí áo giáp đều có diệu dụng, có thể tăng lên sức chiến đấu, không thể không cô đọng.
- Ánh sáng nhật nguyệt, vạn pháp chi mang, tiên thiên quy đạo, âm dương tự trường...
Cổ Trần Sa lại bắt đầu bế quan tu luyện, mỗi ngày hắn diễn tập võ học, rèn luyện ba bảo bối, dùng vô số Thiên Lộ, đồng thời đọc rất nhiều điển tịch, suy tính Chuyết Quyền, cứ như vậy đã qua một tháng.
Oanh bay cỏ dài, mặt trời đỏ giữa trời, hoàn cảnh bắt đầu nóng bức đứng lên, mùa xuân đã đến khâu cuối cùng, mùa hạ lại liền sắp đi tới.
- Vương gia, Vương gia.
Hôm nay hắn ở trong nhập định bị người gọi tỉnh, là Tam Hương ở cửa ra vào kêu gọi.
Đùng đùng!
Hắn đứng dậy, gân cốt hơi giãn ra, không khí xung quanh liên tục nổ vang, khí lưu xoay tròn, uy mãnh làm cho người sợ hãi.
- Tu vi có tiến bộ nhảy vọt.
Cổ Trần Sa rất thoả mãn, một tháng này bế quan tu hành, dù chưa đột phá đến Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt, nhưng tri thức võ học lại càng thông hiểu đạo lí, linh khí toàn thân dần dần thẩm thấu biểu bì, đột phá tam biến là chuyện sớm hay muộn rồi.
Trừ cái đó ra, Hàng Ma Chi Nhận, Đại Long Khải cũng đều phát triển, mặc dù chưa lột xác, nhưng cường đại hơn trước khi bế quan bốn năm thành.
Đương nhiên, biến hóa lớn nhất là trứng Huyền Vũ.
Da đá trên trứng bong ra từng mảng, bắt đầu mềm hoá, xuất hiện bản chất giống như ngọc, hơn nữa trứng còn lớn lên, so với ban đầu, trưởng thành tầm một phần ba, loáng thoáng có thể chứng kiến sâu trong trứng, có một con rùa đang ngọ nguậy hô hấp.
Huyền Vũ bảo bảo phát ra khí tức có thể nói chấn nhiếp bốn phương, loáng thoáng truyền ra ngoài, vách tường trên thành trì trở nên óng ánh, nếu thời gian dài như vậy, toàn bộ thành trì sẽ ngọc hóa.
Cái này là thần lực của Huyền Vũ.
Huyền Vũ, Thần Thú trời sinh, thiên thu vạn tái, một trong Tứ Tượng.
Những ngày này Cổ Trần Sa ấp trứng Huyền Vũ, lại thông qua trứng Huyền Vũ đến cảm ứng toàn bộ Huyền Vũ Xuất Hải Cục, lý giải chín kiện pháp bảo rất khắc sâu.
Chín kiện pháp bảo kia hấp thu khí tức của Huyền Vũ bảo bảo, lại ảnh hưởng phong thủy của toàn bộ thành trì vận chuyển, khiến cho tốc độ chảy của phong thủy tăng tốc, năng lực tụ linh tối thiểu gia tăng lên chín lần, bởi như vậy, trứng Huyền Vũ có thể được càng nhiều linh khí thoải mái.
Hỗ trợ lẫn nhau, thành trì như sống lại.
- Vào đi.
Cổ Trần Sa thu hồi suy nghĩ, để cho Tam Hương tiến vào thư phòng:
- Có chuyện gì sao?
- Vương gia, thời tiết trở nóng, trong thái ấp khắp nơi là muỗi, mặt đất cũng đầy bò cạp và rết, những nô lệ Man tộc kia bắt đầu tử vong, hiệu buôn cũng giảm bớt, hiện tại tất cả mọi người họp trao đổi, đặc biệt đến xin chỉ thị của Vương gia.
Mai Hương nói.
- Đi, dẫn ta xuống.
Cổ Trần Sa nhớ lại, hoàn cảnh sinh tồn ở Man Hoang cực kỳ ác liệt, thời tiết hơi chút nóng lên, các loại muỗi đi ra bay múa, trên mặt đất cũng đầy rết, bò cạp, rất nhiều độc trùng không biết tên rậm rạp chằng chịt, nhưng những ngày này hắn ở trong thành bảo tu hành, nên không có muỗi xuất hiện, không khỏi quên mất việc này.
Hắn đi xuống, tiến về đại sảnh hội nghị, trên đường đi phát hiện mặt đất khô mát, căn bản không có bất luận loài bò sát gì, bầu trời cũng không có muỗi bay múa, ánh mắt không khỏi nghi hoặc.
- Trong thành bảo không có rắn, côn trùng, chuột, kiến, không biết vì sao, dùng thành trì làm trung tâm tầm hơn mười trượng, sẽ không có độc trùng nào dám đi vào.
Tam Hương nói.
- Thì ra là thế, khó trách ta cảm thấy an ổn, xem ra là khí tức của Huyền Vũ Thần Thú, bất luận độc trùng gì cũng không dám tới gần?
Trong nội tâm Cổ Trần Sa biết rõ, bước nhanh vào đại sảnh hội nghị, đã nhìn thấy Thạch Trung Thiện, Thạch Trung Thiết, còn có Nghĩa Minh, Tiểu Nghĩa Tử, mặt khác còn có thiếu niên mười ba mười bốn tuổi và hai thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi.
Một nam hai nữ kia chính là hai đệ đệ muội muội của Long Vũ Vân.
Tiểu nam hài tên Long Tại Phi, hai thiếu nữ một cái tên Long Vũ Hà, một cái tên Long Vũ Hồng.
Bọn hắn trông thấy Cổ Trần Sa tới, vội vàng quỳ xuống:
- Bái kiến ân công.
- Mau mau đứng lên.
Cổ Trần Sa nói:
- Về sau các ngươi và ta đều là người một nhà, lại cần khách sáo.
Hắn nhìn Long Tại Phi, tinh khí mười phần, toàn thân tản mát ra khí tức giống như biển cả, rõ ràng đã tu thành Đạo cảnh nhất biến Phục Khí Tích Cốc, không khỏi sợ hãi:
- Long Tại Phi, ngươi tu thành Đạo cảnh?
- Ân công, sư phụ dạy ta rất nhiều thứ, gần đây có chỗ đột phá, sư phụ nói ta kích hoạt được huyết mạch của Hải Thần và Long Thần.
Long Tại Phi đứng dậy cung kính nói, hắn đã biết là Vương gia trước mắt giải cứu hắn từ trong ma chưởng ra, toàn bộ Long Kiếm Đảo đều quy thuận Trần Quận Vương, hơn nữa hắn cũng bái Nghĩa Minh làm sư.
- Chủ nhân, Long Tại Phi đích thật là kỳ tài cái thế.
Nghĩa Minh nói:
- Ta cho hắn dùng một ít Thiên Lộ, lại dùng tiên thiên cương khí đả thông kinh mạch toàn thân, dạy dỗ hắn quyền pháp, hắn liền thông hiểu đạo lí, trực tiếp kích hoạt huyết mạch trong cơ thể, ở trong một tháng, thành công đột phá Đạo cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận