Long Phù

Chương 1478: Chém đứt bàn tay (2)

Chương 1478: Chém đứt bàn tay (2)
Còn Võ Đương Không bây giờ vẫn chưa vô địch là vì Cổ Trần Sa đã hạn chế Tế Thiên Phù Chiếu của nàng ta, dẫn đến việc nàng ta không thể lợi dụng được Phù Chiếu để tăng sức mạnh lên một cách vô tư, nếu không thì Võ Đương Không bây giờ đã đạt đến một cảnh giới cực cao rồi.
- Tất cả sức mạnh Tế Tự Nguyện Vọng mà chúng ta tích tụ được cũng chỉ đủ để miếng kim bài này hoạt động khoảng mười lần thôi.
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Lần này ta biết Cự Linh Thần sẽ ra tay nên âm thầm quan sát. Quả nhiên hắn ta che giấu kĩ nhất, thế nhưng lần này vẫn bị chúng ta đánh bại, mất mất một bàn tay, hao tổn cực nhiều nguyên khí.
- Pháp Vô Tiên, ngươi thấy thế nào?
Bàn tay của Cổ Trần Sa vẫn nắm cán ô của Vô Tận Chi Tán.
- Lần này là ta giải cứu ngươi đấy, tuy rằng lần này ngươi không tuân thủ quy tắc của chúng ta, âm thầm gọi Cự Linh Thần đến để đánh lén ta nhưng cũng may mà ta đã có chuẩn bị từ trước, nếu không thì cho dù ngươi được Cự Linh Thần cứu đi thì cũng chỉ thảm hơn việc rơi vào tay ta thôi. Đừng nghĩ Cự Linh Thần là loại tốt đẹp gì.
- Cổ Trần Sa, không ngờ ngươi lại xảo trá như vậy, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Pháp Vô Tiên ở trong Vô Tận Chi Tán, sự thù hận của hắn ta nổi lên cuồn cuộn.
- Ta xảo trá sao? Vốn dĩ ta muốn đánh với ngươi một trận đường đường chính chính nhưng đáng tiếc là ngươi không phải đối thủ của ta, kêu gọi Cự Linh Thần đến để đánh lén ta thì bị sự đề phòng của ta ngăn lại. Bây giờ Cự Linh Thần đã rút rồi, ta và ngươi đánh thêm một trận nữa.
Lúc này, sức mạnh của Cổ Trần Sa hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Vào khoảnh khắc mà Cự Linh Thần rút lui, Pháp Vô Tiên dường như đã mất đi tất cả niềm tin rồi.
Mất đi niềm tin, sức mạnh đương nhiên cũng sẽ rút lui như sóng thủy triều vậy.
Như vậy, sức mạnh của Cổ Trần Sa bắt đầu thâm nhập vào, sắp hàng phục Pháp Vô Tiên một cách triệt để.
Cổ Trần Sa không hề làm trái lại lời hứa, từ đầu đến cuối, hắn vẫn dùng sức mạnh của chính mình để đối phó với Pháp Vô Tiên. Ngược lại, Pháp Vô Tiên đã gọi Cự Linh Thần đến.
Lâu Bái Nguyệt tay cầm lệnh bài "như trẫm giá lâm", nàng không hề ra tay. Mục đích của nàng là đối phó với Cự Linh Thần, không hề nhúng tay vào cuộc chiến giữa Pháp Vô Tiên và Cổ Trần Sa.
Bây giờ nàng nhìn sức mạnh của Cổ Trần Sa đang dần luyện hóa cả Vô Tận Chi Tán, chèn ép ý chí của Pháp Vô Tiên nên bất giác gật đầu.
Đúng lúc này, Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt dường như đều cảm nhận được gì đó, họ nhìn lên bầu trời.
Đây là nơi sâu trong dòng chảy thời gian, theo lẽ thường thì sẽ không thể có ai đến được. Thế nhưng lúc này, dòng chảy thời gian ở nơi xa tự dưng bị nứt ra, một tia sáng len vào rồi trở nên lớn dần, trở thành một vầng sáng. Trong vầng sáng đó, một người đã xuất hiện.
Người này chính là Pháp Thánh.
Pháp Thánh vừa xuất hiện đã thở dài một hơi.
- Pháp Thánh, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện rồi, ta còn tưởng ngươi không xuất hiện, kệ cho ta đưa Pháp Vô Tiên đi nữa chứ.
Cổ Trần Sa vẫn cầm Vô Tận Chi Tán trên tay, không hề buông ra. Hắn cũng biết Pháp Thánh đến cuối thì sẽ xuất hiện thôi.
- Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, các ngươi muốn thế nào thì mới chịu bỏ qua cho Pháp Vô Tiên đây?
Pháp Thánh nói với giọng than thở, buồn rầu.
- Đơn giản lắm, Pháp Thánh, nếu ngươi có thể từ bỏ kế hoạch Linh Ma gì đó của ngươi, từ bỏ ý đồ tiêu diệt nhân loại, đầu quân cho Tĩnh Tiên Ty ta như Võ Thánh, cùng bọn ta tiêu diệt tất cả các ma đầu, giúp loài người phát triển, xây dựng nên một thế giới vĩnh hằng thực thụ.
Cổ Trần Sa nói.
- Vĩnh hằng, hoàn mỹ, không lụi bại, ai ai cũng như nhau, ngươi không thấy lý tưởng này mới thực sự xứng đáng để chúng ta phấn đấu sao?
- Không sai, ta cũng nghĩ như vậy, vậy nên ta mới thực hiện kế hoạch Linh Ma, nếu không thì ma tính và linh tính sẽ mãi mãi dính líu với nhau, cứ cách một khoảng thời gian là kiếp số lại kết thúc.
Pháp Thánh nói.
- Chuyện tiêu diệt ma đầu ta cũng sẽ làm, thế nhưng tâm tính của nhân loại thực ra lại chứa tâm ma, ác ma mạnh mẽ nhất. Nếu không tiêu diệt hết nhân loại thì sự vô tri, tham lam được giấu sâu trong lòng loài người sẽ tiếp tục phát triển. Cuối cùng chúng sẽ sinh ra vô số ma đầu, loài người không được tiêu diệt hết thì ma đầu sẽ không bị tiêu diệt hết. Với cảnh giới của ngươi chắc chắn cũng không khó để hiểu những gì ta nói. Đừng cứ thấy Tĩnh Tiên Ty các ngươi được vạn người ngưỡng mộ, thế nhưng lòng người trong thiên hạ biến hóa khôn lường. Có lẽ chỉ cần một chút lay động thôi cũng có thể khiến họ thay đổi. Khi đó các ngươi sẽ trở thành kẻ tội đồ của muôn người, khi đó các ngươi mới hiểu được sắc thái của lòng người.
- Các sắc thái của lòng người là lẽ tự nhiên, nhưng mà chúng ta hoàn toàn có thể khống chế được.
Cổ Trần Sa cười.
- Bây giờ chúng ta đừng nói những thứ không tồn tại này. Một câu thôi, Pháp Thánh, nếu ngươi không làm theo Võ Thành vậy thì hôm nay Pháp Vô Tiên chắc chắn sẽ bị ta trấn áp, luyện hóa. Cho dù là ngươi cũng không cản được đâu. Cự Linh Thần đánh lén, đã bị bọn ta chém đứt một bàn tay, mang vết thương rồi rời đi rồi. Tu vi của Pháp Thánh ngươi còn không bằng Cự Linh Thần, ngươi thực sự có thể ngăn ta luyện hóa Pháp Vô Tiên được sao?
- Không được.
Pháp Thánh trả lời rất dứt khoát.
- Tĩnh Tiên Ty ngươi bây giờ đã thành công rực rỡ rồi. Có các sức mạnh mà Thiên Phù Đại Đế để lại, thậm chí cho dù là Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa cũng phải chịu thua dưới tay ngươi, đương nhiên là ta không có cách nào để cứu Pháp Vô Tiên rồi. Thế nhưng ngươi mà luyện hóa Pháp Vô Tiên thì sẽ để lại một mối lo cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận