Long Phù

Chương 2279: Tân Chí Tôn (1)

Chương 2279: Tân Chí Tôn (1)
Chu Khâm và Thần Bí Chí Tôn chết cùng lúc.
Lần này thì hai người bọn họ chết thật rồi, tất cả sức mạnh đều tập trung lại một chỗ và biến thành tinh hoa, sau đó rơi xuống sâu thẳm bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ, cũng không biết là ai có thể lấy được chúng.
Nhưng cho dù là bất cứ ai có thể lấy được thứ tinh hoa này thì đều sẽ có cho mình sức mạnh của cả hai người Chu Khâm và gã đeo mặt nạ Thần Bí Chí Tôn, thậm chí còn có thể mạnh hơn cả hai người bọn họ nữa. Dù vậy, thứ tinh hoa này đang ẩn giấu dưới một nơi rất sâu, chỉ là trong khoảnh khắc khi hai người bọn họ cùng nhau chết đi thì nó cũng biến mất, nên không ai có thể tìm thấy và đoạt lấy nó.
Tất cả thế lực lớn đều chỉ có thể nhìn nó biến mất trong hối tiếc, đặc biệt là đám người Hồng Nghĩa, vốn dĩ bọn họ muốn cắn nuốt lẫn nhau, nhưng chuyện xảy ra đến mức này cũng khiến cho mọi người không thể ngờ được.
- Không ổn rồi.
Phương Hàn cũng đã xuất hiện. Cảm giác của hắn ta rất nhạy bén. Tiếp theo đây, nếu ai đoạt được tinh hoa kia thì đều sẽ phải nuốt chửng cả năm người còn lại trong số mệnh.
- Kẻ thù lớn nhất của chúng ta xuất hiện rồi, không ngờ, Chu Khâm lại là người đầu tiên ngã xuống.
Hồng Nghĩa cũng đã lên tiếng:
- Chết tiệt, đúng là đáng chết, tại sao lại phát sinh ra cái việc như vậy chứ. , Kẻ thù lớn nhất của chúng ta giờ đây không còn là Cổ Trần Sa nữa mà lại là tên nào đó đã đoạt được tinh hoa kia, một khi người này tuân theo số mệnh thì nhất định sẽ nuốt sống chúng ta mất.
- Đi tìm, nhất định phải truy tìm cho ra người này.
- Nhưng trước tiên, chúng ta phải giết tên Trần Kỳ kia đã, tu hành tới cả nghìn tỷ năm tuổi thọ, phải tiến bộ hơn thì mới có thể tìm được người đã đoạt được thứ tinh hoa kia.
Trong Bất Khả Tư Nghị Vũ Trụ, kiếp số của Trần Kỳ vẫn đang tiếp diễn.
Tất cả thế lực lớn đang vây quanh và công kích Trần Kỳ, mà hắn ta cũng đã dần dần chùn bước và gục ngã bất cứ lúc nào. Kiếp số lần này của hắn ta quá lớn, bản thân hắn ta chắc cũng không thể lường trước được. Nhưng chỉ cần hắn ta vượt qua kiếp số lần này thì, hắn ta sẽ trở lại vị trí cao nhất, trấn áp tất cả yêu ma quỷ quái, tung hoành muôn đời, nắm giữ thế gian này suốt trăm vạn, ngàn vạn, thậm chí là hàng tỉ năm.
Tuy nhiên vào lúc này, Lưu Bái Nguyệt và những người khác cũng đang âm thầm quan sát.
Một lượng lớn dữ liệu một lần nữa lại tập trung vào trong mô hình mà bọn họ đang vận chuyển, khiến cho tu vi của bọn họ không ngừng tăng lên, một sự tăng trưởng mạnh mẽ vững chắc chứ không phải kiểu tăng trưởng vọt thẳng lên trời.
Trên thực tế, cho dù Trần Kỳ đã được hưởng lợi từ lần xâm lược của Tần Quang, có được cơ duyên may mắn, từ một cường giả sở hữu tuổi thọ mười tỷ năm thăng lên trở thành kẻ bất bại có chín trăm tỷ năm tuổi thọ.
Nhưng đám người Tần Quang thì không cần nói tới, bọn họ đều nhận được cơ duyên cả. Bước tiến của bọn họ không vững vàng, chỉ như tên lửa bay vút lên trời, mặc dù bay rất cao nhưng rồi cũng sẽ rơi xuống đất. Còn đám người Lâu Bái Nguyệt thì ngược lại, bọn họ xây dựng tu vi từng bước một, sức mạnh càng thấp thì lại càng kiên cố.
Dĩ nhiên là tốc độ tiến triển sẽ chậm đi, nhưng lại vững trãi, từ đầu đến cuối luôn đi lên mà không hề sụp đổ. Đây chính là phương pháp của Cổ Trần Sa, là một con đường chân chính.
Kiếp số của Trần Kỳ, trong một khoảng thời gian ngắn cũng không thể biết là thắng hay bại. Liệu hắn ta có ngã xuống và biến thành người khác hay là hắn ta sẽ vượt qua thành công để thăng lên tuổi thọ nghìn tỷ năm, việc này vẫn còn là một ẩn số.
Vào thời khắc này, ở một nơi không quá nổi bật trong Đa Nguyên Vũ Trụ đang xảy ra một sự thay đổi nhỏ bé.
Trong một Tiểu Hình Vũ Trụ không mấy nổi bật, trên một đại lục, đế quốc hỗn chiến trong thời đại phong kiến còn dùng những loại binh khí lạnh. Tiểu Hình Vũ Trụ không mấy nổi trội trong Đa Nguyên Vũ Trụ này dường như có thể bị nuốt chửng và tiêu diệt bất cứ lúc nào, nhưng dường như những sinh linh trong đó không hề biết đến chuyện này.
Bọn họ tuy đều có Hư Nghĩ Diện Bản để nhìn thấy được tuổi thọ của mình, nhưng lại coi nó là điều đương nhiên và không mấy ai mảy may quan tâm đến chức năng của Diện Bản cả.
Vào lúc này, trong kinh thành của một nơi được gọi là "Đại Hi Vương Triều", trong một tửu điếm không mấy bắt mắt, có một nam tử mặc quan phục đang say bét nhè.
- Quái Lực Loạn Thần, những thứ này, Bệ Hạ đừng nên động vào.
Quan viên này là một người trẻ tuổi, trên người hắn ta mang theo một cổ chính khí.
- Bệ hạ cho đám yêu nhân đó vào cung, nghe những thứ yêu pháp gì kia, dựa vào nó để đánh bại kẻ thù, quả là hoang đường. Đám yêu nhân này có yêu pháp thần thông làm hại nước hại dân. Nếu ta có khả năng, nhất định ta sẽ giết hết bọn chúng. Muốn đất nước phát triển thì phải đặt nhân nghĩa lên hàng đầu thưa bệ hạ.
- Hạ Minh, ngươi say rồi, việc của bệ hạ, ngươi không đủ khả năng mà nói đâu. Tuy chúng ta là tân tiến sĩ, là trụ cột của triều đình, nhưng ngươi cũng không thể trực tiếp nói việc đương triều với bệ hạ, khiến cho bệ hạ mất mặt. Nói tới những tu sĩ kia, quả thật bọn chúng rất thần thông quảng đại, một tay che trời. Ngươi nghĩ xem, mấy năm nay Đại Hi Triều chúng ta luôn bị Đại Ngục Triều áp chế chẳng phải là do đằng sau chúng có rất nhiều tu sĩ sao? Ngươi nhớ tới trận chiến tranh mười năm về trước chứ? Triều đình chúng ta có 50 vạn đại quân, nhìn thì có vẻ thắng thế nhưng lại bị đánh bại hoàn toàn bởi một tên tu sĩ của Linh Hư Tông đứng sau Đại Ngục Triều, toàn bộ đều bị đánh sập, dẫn đến việc chúng ta phải bồi thường đất đai cho bên đó.
Ngay lúc này, một quan viên đi vào và khuyên ngăn quan viên trẻ Hạ Minh.
- Hại nước hại dân, hại nước hại dân.
Hạ Minh đập mạnh xuống bàn, khiến cho mọi người trong tửu lâu giật bắn mình.
Nhưng những người trong tửu lâu cũng không dám nói nhiều. Trong tửu lâu này chỉ có đám dân thường tụ tập lại đây, uống rượu kém chất lượng, căn bản là không dám ho he.
Họ thấy thanh niên đang say bét nhè kia là một quan viên, ai mà dám lên tiếng cơ chứ.
- Đi thôi, đi thôi...
Vài tên Dường như là khách giang hồ vội vàng rời khỏi quán.
- Triều đình giờ như lá rụng mùa thu vậy.
Một tên hào khách giang hồ có bộ râu dài lên tiếng.
- Trước mắt, Hoàng Thượng muốn thu nhận tu sĩ, mà người trong Sĩ Lâm lại phản đối kịch liệt, tên Tân Khoa Tiến Sĩ này cũng chỉ là con tốt thí của Sĩ Lâm thôi.
- Ngươi xem trận chiến trong triều đình lúc này đi, Sĩ Lâm hay tu sĩ sẽ thắng?
Một tên giang hồ hỏi:
Bạn cần đăng nhập để bình luận