Long Phù

Chương 1668: Hai bên câu thông (1)

Chương 1668: Hai bên câu thông (1)
- Không sai, đúng thật là ta không thống trị đế quốc của mình, nên nếu cứ như vậy thì nhất định sẽ không có Tế Tự Chi Lực để dùng. Tuy nhiên, có một điều mà ngươi cần hiểu rõ, Tế Thiên Phù Chiếu này cần đến Tế Tự Chi Lực vô cùng thuần khiết, cho dù là ta có nắm trong tay một Đại Thiên Thế Giới, tỷ như nắm giữ sinh linh trong Huyền Hoàng Đại Thiên Thế Giới đi chăng nữa thì sau khi tế tự, tất cả đều không có tác dụng gì vì độ tinh khiết không đủ. Chỉ còn cách nắm giữ Trung Thổ Thần Châu thì mới có thể thúc giục Tề Thiên Phù Chiếu hoàn toàn rồi vận chuyển diệu pháp trong đó.
Không phải là Võ Đương Không không muốn thành lập đế quốc.
Nếu lấy tu vi và căn cơ hiện tại của nàng ta thì có thể chiếm cứ được một vùng trong Thiên Giới, ví dụ như khu vực tương tự như Phần Tận Đại Lục, sau đó tụ tập con người, giáo hóa dân chúng, từ từ định ra mưu kế thì ắt có thể đạt được tín ngưỡng thật lớn, giống như Cảnh Khâu điều hành Thần Thánh Tát Mã Đế Quốc bên trong Mạc Hoang vậy.
Nhưng nàng ta không có sự kiên nhẫn đó, và cũng không có thời gian.
Điều hành đế quốc, khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, chưa nói đến một trăm năm, kể cả với thời gian hơn một ngàn năm cũng không có khả năng làm được.
Hơn nữa Trung Thổ Thần Châu lại có giá trị nhất, còn Tứ Hoang Đại Địa đều đã bị chiếm cứ. Nếu nàng ta ở bên ngoài tìm kiếm đại lục rồi một lần nữa xây dựng quốc gia, thành lập tế tự thì thật sự không hề cam lòng.
Dân chúng ở Trung Thổ Thần Châu có giá trị cao nhất, tiếp theo chính là Tứ Hoang Chi Địa.
Bởi vì Tứ Hoang Chi Địa và Trung Thổ Thần Châu ở gần nhau nên từ xưa đến nay con dân Thần Châu đến Tứ Hoang Chi Địa sinh sống rất đông, vì thế huyết mạch Thần Châu cũng chảy xuôi đến bên trong Tứ Hoang, khiến cho bên trong cơ thể của con người ở Tứ Hoang nhân cũng có huyết mạch của con dân Thần Châu. Cho nên dân chúng Tứ Hoang tụ tập lại và thành lập đế quốc, thu được Tế Tự Chi Lực cực kỳ hùng hồn, phẩm chất cao gần với Thần Châu.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tiên Đạo Huyền Môn ở trong Đông Hoang.
Hồng Hoang Lão Nhân nói lại một lần nữa:
- Ta biết ngoại trừ nguyên nhân này ra, nương nương còn có một nguyên nhân khác nữa, không cách nào thúc giục Tế Thiên Phù Chiếu phát ra thực lực mạnh nhất, đó chính là do Tế Thiên Phù Chiếu bị Thiên Phù Đại Đế thay đổi một vài thứ, bản nguyên đã bị vặn vẹo.
- Ngươi có biện pháp gì để khôi phục?
Ánh mắt của Võ Đương Không chợt lóe, nàng ta gặp vấn đề với Tế Thiên Phù Chiếu không phải chuyện bí mật gì, rất nhiều lão cổ đổng đều biết, nếu không có vấn đề gì thì dựa vào thủ đoạn và năng lực từ Phù này của nàng ta, nàng ta đã sớm tự lập thành một phái, cần gì phải gia nhập liên minh này? Lục đục với những lão cổ đổng kia chứ?
Dựa vào Tế Thiên Phù Chiếu là đã lập tức có thể trấn áp số mệnh, thậm chí là hàng phục mấy lão cổ đổng đó.
Hồng Hoang Lão Nhân nói:
- Thật ra rất đơn giản, chỉ cần nương nương thức tỉnh bản nguyên của mình, trở thành Minh Phi của Thiên Đế là có thể cảm nhận được nơi ở của Thiên Đế. Sau đó cầu nguyện, mượn sức mạnh của Thiên Đế để tiêu trừ phong ấn. Bên cạnh đó, nương nương chỉ cần đánh thức bản nguyên của mình, tư chất tuyệt đối không dưới mức Thiên Vương, còn có thể ngang hàng với Thiên Vương. Thiên đình trong tương lai, nương nương thân là hậu cung của Thiên Đế nên nhất định sẽ nắm giữ quyền hành rất lớn, rất được Thiên Đế tín nhiệm.
- Làm sao để thức tỉnh bản nguyên?
Trong lòng Võ Đương Không kích động mãnh liệt, nàng ta biết cơ hội của mình đang ở ngay trước mắt.
- Vẫn là Tế Tự Chi Lực.
Hồng Hoang lão nhân nói:
- Tấn Môn Thiên Vương nắm giữ Hồng Hoang Long Môn, tiếp cận tế tự của Tam Thiên Chân Thần, đây là lực lượng rất lớn. Thật ra nương nương có thể hợp tác cùng với Tấn Môn Thiên Vương, mượn sự cúng tế của Tam Thiên Chân Thần này khiến cho mình lập tức đột phá cực hạn nào đó, thức tỉnh được bản nguyên Minh Phi của Thiên Đế.
- Nói nửa ngày, ngươi tới đây làm thuyết khách chứ không phải đến để đầu nhập vào ta.
Sắc mặt của Võ Đương Không phát lạnh:
- Chỉ sợ là trong lòng tên Tấn Môn Thiên Vương kia có quỷ, muốn lấy được Tế Thiên Phù Chiếu của ta, sau đó càng tiến thêm một bước. Trong thời loạn thế trước mắt, muôn vàn chuyện xấu xảy ra, cho dù là sự tồn tại trung thành và tận tâm với Thiên Đình đi nữa thì thật ra hắn ta cũng đang quan sát biến hóa tương lai. Nếu như Thiên Đế xuất thế thì chưa chắc bọn họ sẽ chân chính tâm phục khẩu phục, mà là muốn thay thế. Nếu không có sự tồn tại của Cổ Đạp Tiên thì những người này vẫn sẽ thành thật. Nhưng hiện tại, vài phần trung thành của bọn họ cũng thật sự không tốt.
Võ Đương Không không phải kẻ ngốc, sao có thể tin tưởng lời của Hồng Hoang Lão Nhân chứ.
Hồng Hoang lão nhân nói:
- Điều này ta cũng nhìn ra được, cho nên ta thật lòng đứng trên góc nhìn của nương nương mà xem xét. Trong tương lai, Thiên Đình Tấn Môn Thiên Vương vốn là một thế lực quan lớn, nhưng nương nương mới là người có quan hệ thân mật nhất với Thiên Đế. Nói thật ra, chỉ cần Thiên Đế mất hứng thì lúc nào cũng có thể đề bạt một Thiên Vương mới lên, quản lý Hồng Hoang Long Môn, cũng chính là Tấn Môn Thiên Vương, mà mấy vị Tấn Môn Thiên Vương cũ sẽ bị tước đoạt bản nguyên rồi giáng chức xuống thế gian, cũng không phải không thể.
- Ngươi nói nhiều như vậy, ta vẫn không nhìn thấy thành ý của ngươi.
Võ Đương Không vẫn không hề nhúc nhích như cũ, không thấy thỏ thì chưa thả ưng (*).
(*) ý chỉ mục tiêu cụ thể chưa xuất hiện thì chưa hành động.
- Thuộc hạ bái kiến nương nương.
Hồng Hoang Lão Nhân thế mà lại quỳ rạp xuống đất, quỳ lễ về phía Võ Đương Không.
Nhất thời, một cỗ Tế Tự Chi Lực thật lớn lại lần nữa phóng lên trời, ngưng tụ về phía Võ Đương Không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận