Long Phù

Chương 1165: Sợ tới mức ngắc ngoải (1)

Chương 1165: Sợ tới mức ngắc ngoải (1)
Kim bài Như Trẫm Thân Lâm Thiên Phù Đại Đế lưu lại không giết chết Lôi Cực Nguyên, mà là phong ấn hắn quỳ xuống để răn đe.
Hắn thậm chí vẫn có thể nói chuyện.
Trên người bị phủ lên một lớp vỏ hoàng kim, quỳ gối trên quảng trường bên ngoài triều đường, con ngươi cũng có thể chuyển động, nhưng trừ nói chuyện và chuyển động con ngươi ra, hắn không thể làm gì khác, cũng không có khí thế và uy nghiêm của cao thủ Thần cấp, cho dù là một tiểu hài tử cũng có thể cưỡi lên đỉnh đầu hắn mà tè bậy.
Không nghi ngờ gì nữa, hắn sẽ phải quỳ vĩnh viễn như vậy.
Trước ngực sau lưng hắn có mấy chữ to, phân biệt là tiết độc triều đình, vĩnh viễn quỳ ở đây.
- Phạm Bạch huynh, cứu ta!
Lôi Cực Nguyên kêu to:
- Mau mau đánh phá phong ấn trên thân thể cho ta, thả ta ra, nhục quá, nhục quá.
Phạm Bạch của Phạm gia nhíu mày, hắn vô cùng kinh ngạc, ngàn vạn lần không ngờ, một tấm kim bài mà Thiên Phù Đại Đế lưu lại cũng có uy lực như vậy, hắn không dám ra tay, nếu cũng bị phong ấn, vĩnh viễn quỳ xuống ở đây, mỗi ngày để bách quan triều đình nhìn ngó, truyền bá cho người trong thiên hạ quan sát, đó quả thực là còn khó chịu hơn phải chết.
Cao thủ Thần cấp cũng có tôn nghiêm, thà chết cũng không khuất phục.
Thấy Phạm Bạch không nói gì, Lôi Cực Nguyên lại nói:
- Pháp Tượng Giới huynh! Mau tới giải cứu ta, Pháp Thánh của Pháp gia xuất thế, khẳng định sẽ không sợ Cổ Đạp Tiên! Các đại thế gia chúng ta đồng khí liên chi, từ xưa đến nay cho dù là không thời đại Thiên tử cổ cũng chưa từng bị làm nhục tới vậy.
Pháp Tượng Giới, một cao thủ Thần cấp trong các lão cổ đổng của Pháp gia cũng không dám manh động.
Hắn dường như đang câu thông với Pháp Thánh.
- Pháp Thánh đại nhân, đây là tình huống gì thế?
Hắn thầm kinh hãi, đã có ý thối lui.
Xa xa ở Pháp Châu, trên núi sắt của Pháp gia, Pháp Thánh đang đứng, nhìn tất cả phát sinh trong hoàng cung đô thành ở Man Hoang chi địa xa xa, với tu vi của hắn, sắc mặt cũng cực kỳ ngưng trọng:
- Pháp này ta cũng không thể phá giải, Lôi Cực Nguyên thật sự phải vĩnh viễn quỳ ở đó, nhận hết khuất nhục, Tượng Giới ngươi không được manh động, Pháp gia chúng ta án binh bất động, lần này không chịu tổn thất gì, cũng là Lôi gia mất hết mặt mũi, nếu Thiên Phù Đế dễ bị đánh bại như vậy, vậy cũng không được gọi là Cổ Đạp Tiên, chúng ta cứ từng bước thử điểm mấu chốt của hắn, sớm muộn gì cũng có thể tìm ra sơ hở của hắn, sau đó thì nhất kích tất sát.
Được Pháp Thánh chỉ điểm, Pháp Tượng Giới càng không dám nhúc nhích.
Hắn cũng thà chết chứ không muốn vĩnh viễn phải quỳ ở đây.
- Chư vị Lôi gia, cứu ta!
Đúng vào lúc này, Lôi Cực Nguyên thấy các thế gia đồng minh cũng không dám manh động, không khỏi hướng tới Lôi gia mà cầu cứu, hắn là một trong mười lão tổ tông của Lôi gia, không thể quỳ ở đây được.
Ầm!
Quả nhiên, Lôi gia là không thể thừa nhận được loại nhục nhã này.
Không gian vỡ ra, một bàn tay xuất hiện, bàn tay này mãnh liệt xuất kích, giống như lôi đình, tựa hồ là ngàn vạn tia chớp ngưng tụ thành hình thể, đột nhiên xuất hiện, đáp xuống nơi này.
Bàn tay này chộp tới thân thể đang quỳ của Lôi Cực Nguyên, muốn tóm đi, cho dù phải quỳ thì cũng là quỳ ở trong Tiểu Thiên Thế Giới của Lôi gia, không thể làm mất hết thể diện ở đây.
- Vạn Lôi Liệt Giới Thủ! Đây là Lôi Cực Huyết, một lão tổ tông khác của Lôi gia xuất thủ. Lão tổ này tu vi hùng hồn, khí sát phạt dày đặc, không biết đã bao nhiêu ma đầu và Yêu tộc, Vạn Lôi Liệt Giới Thủ quả thực là kinh thiên địa quỷ thần khiếp, ở trong gia tộc, chuyên môn chinh chiến sát phạt với bên ngoài! Hơn nữa một kích này, còn ẩn chứa uy năng Tiểu Thiên Thế Giới của Lôi gia.
Rất nhiều cao thủ đều nhìn ra.
Lôi Cực Huyết tính cách bạo liệt nhất trong Lôi gia thôi động uy năng của Tiểu Thiên Thế Giới, hàng lâm tới nơi này, muốn bắt lấy Lôi Cực Nguyên.
Bàn tay từ ức vạn sét đánh điện giật tạo thành mãnh liệt tập kích đến, nhưng vừa tiếp xúc đến Lôi Cực Nguyên đang quỳ, đột nhiên, bên trên tượng quỳ đó lại xuất hiện sợi tơ nhiều chi chít, những sợi tơ này quấn tới, bao bọc bàn tay lôi đình, sau đó thẩm thấu vào hư không.
- A! Đừng!
Một trận thanh âm thất kinh từ trong hư không truyền ra, theo sợi tơ màu vàng kéo một cái, mọi người liền nhìn thấy, một người từ trong hư không bị lôi ra.
Người này mặc trường bào màu máu, râu quai nón, hai mắt màu đỏ, sắc mặt như quả táo, ngay cả tóc cũng đỏ, không biết đã giết chóc bao nhiêu sinh linh mới biến thành bộ dạng này.
Cho dù là người hung ác nhất nhìn thấy người này, đều phải sợ tới mức run rẩy.
Đại hán mặc trường bào màu máu này chính là một lão tổ tông của Lôi gia, Lôi Cực Huyết.
Lôi Cực Huyết muốn bắt lấy Lôi Cực Nguyên, đáng tiếc là bản thân cũng tiết độc phong ấn của Thiên Phù Đại Đế, bị sợi tơ màu vàng bọc lấy, lôi ra khỏi Tiểu Thiên Thế Giới.
Cho dù là Lôi Cực Huyết trốn trong Tiểu Thiên Thế Giới, cũng không thoát khỏi kết cục bị phong ấn.
Hơn nữa, lần này, tất cả hóa thân, thủ đoạn lưu lại của Lôi Cực Huyết cũng toàn bộ đều bị lôi ra, không có cá lọt lưới, đây là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt.
Đây đúng là một phong ấn đáng sợ.
Lôi Cực Huyết còn gào thét to hơn Lôi Cực Nguyên, chấn cho mây bay trên trời cũng tan tành, đáng tiếc lại không có tác dụng gì, sợi tơ màu vàng không có tình cảm, cứ như vậy trói chặt toàn thân hắn, vẫn hóa thành một cái kén, mấp máy nửa ngày, thẩm thấu vào thân thể hắn.
Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận