Long Phù

Chương 933: Cứu thánh (1)

Chương 933: Cứu thánh (1)
Thường Vũ Trụ chính là một trong những tối cường giả trong Thánh Nhân, Thánh Nhân hiện tại như Lệ Vạn Long, Huyền Hoàng Long Đế, Chưởng giáo Thiên Địa Huyền Môn, đều không bằng hắn.
Thậm chí tuy Thường Vị Ương tham ngộ Dị số chi đạo, nhưng sức chiến đấu vẫn không bằng loại Thánh Nhân lão bài như Thường Vũ Trụ.
Năm đó Thường Vũ Trụ có thần dũng vạn thế không phá, phản ra khỏi Thiên Địa Huyền Môn, môn phái của thế lực đứng đầu này không ngờ không làm gì được, bởi vậy có thể thấy được sự lợi hại của người này, quả thực đã tới trình độ xé trời, điên đảo càn khôn.
Vũ Trụ Lôi Trì này cũng là Tiên Thiên Linh Bảo hắn đoạt được.
Hiện tại, Cổ Trần Sa thôi động Thiên Đạo Pháp rót vào Vũ Trụ Lôi Trì, không ngờ liền có vị đạo kéo Thường Vũ Trụ ra khỏi sự dung hợp của thiên đạo.
Điều này quả thực chính là năng lực nghịch thiên.
Đương nhiên, cái này có khả năng là đặc tính của Thiên Đạo Pháp, hiện tại Thường Vũ Trụ vẫn chỉ là hiển linh mà thôi. Muốn thực sự sống lại, sợ rằng Cổ Trần Sa phải tu luyện đến cảnh giới giống như Tam Đại Thiên Tôn mới có khả năng.
Có điều, cũng chỉ là có khả năng mà thôi, không thể chắc chắn một trăm phần trăm, chỉ là khiến người ta nhìn thấy hy vọng.
Sau khi Thường Vũ Trụ hiển linh, nhìn thấy Trần Sa tu thành phẩm chất Thiên Đạo Pháp, lập tức liền minh bạch là có chuyện gì, pháp lực của Cổ Trần Sa không đủ, cảnh giới quá thấp, không thể khiến hắn tồn tại thêm một số thời gian, kết quả là, hắn lập tức trực tiếp rót ký ức và cảm ngộ, vô số công pháp cả đời mình vào trong thức hải của Cổ Trần Sa.
Với ký ức bao la của hắn, nếu là cao thủ khác, sợ rằng trong nháy mắt sẽ bị trùng kích mà mất đi ý thức vốn có, nhưng Cổ Trần Sa lại không sao cả, phẩm chất Thiên Đạo Pháp của hắn không biết có thể dung nạp bao nhiêu ký ức.
Sau khi cho Cổ Trần Sa tất cả ký ức của mình, Thường Vũ Trụ dần dần biến mất, Vũ Trụ Lôi Trì lại khôi phục hình dáng vốn có. Sau khi Một màn này xuất hiện, đám người Thường Vị Ương đều chấn động.
Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, qua hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.
- Không ngờ, phẩm chất Thiên Đạo Pháp lại có thể khiến cho Thánh Nhân đã hợp đạo quay về.
Trên mặt Văn Hồng lộ ra vẻ kinh hỉ:
- Xem ra giá trị của hắn sau này là rất lớn.
- Bất kể có thế nào, Vũ Trụ Huyền Môn ta cũng phải toàn lực tài bồi hắn.
Thường Vị Ương nói một cách chém đinh chặt sắt:
- Cha ta không ngờ truyền thụ cho hắn toàn bộ tu vi ký ức kinh nghiệm, Vũ Trụ Huyền Môn đối với hắn mà nói đã không còn là bí mật.
- Đúng là lợi hại, thành tựu tương lai của tiểu tử này nhất định sẽ vượt qua chúng ta rất nhiều, cứ nhìn xem hiện tại hắn biến hóa tu luyện thế nào?
Thiên Huyền vẫn đang nghiên cứu.
Lúc này Cổ Trần Sa đã hóa thành một đoàn pháp lực thuần túy nhất, không ngừng biến hóa, mấp máy, giống như đang tiêu hóa kinh nghiệm và ký ức mà Thường Vũ Trụ truyền cho hắn.
Vô số tin tức lăn qua lăn lại trong pháp lực của hắn.
Pháp lực của hắn dần dần trình hiện ra màu sắc hỗn độn.
- Chẳng lẽ, hắn muốn biến hóa pháp lực của mình thành hỗn độn? Sao có thể như vậy được? Pháp lực phẩm chất Thiên Đạo Pháp ngờ có thể bắt chước ra hỗn độn?
Văn Hồng đang nhìn chằm chằm, trong lòng cũng thầm suy tính.
Cuối cùng Cổ Trần Sa hóa thành một khối cầu tương tự với hỗn độn, không ngừng xoay tròn, ở trong khối cầu, hiện ra các loại pháp bảo, có Trảm Tiên Tru Thần Hồ Lô, có Vũ Trụ Lôi Trì, có Thương Sinh Chi Nguyện, có Thiên Yêu Thụ vân vân.
Tốc độ của những biến hóa này càng lúc càng nhanh, khiến người ta không kịp nhìn, cuối cùng lại quy về hỗn độn.
Không ngừng suy tính, không ngừng biến hóa, không ngừng mấp máy, không ngừng lấp lánh như vậy, ước chừng suy tính ở đây một tháng.
Tới cuối cùng, ầm một tiếng, Cổ Trần Sa lại biến hóa thành bản thân mình.
Cảnh giới của hắn không đề thăng, vẫn là Đạo cảnh thập nhị biến Pháp Thiên Tượng Địa, nhưng sự quen thuộc đối với pháp lực, tác động đối với thiên đạo, cảm ngộ đối với kiếp số, vận dụng đối với pháp thuật, tu hành đối với sau này, đều không phải là một tháng trước có khả năng so sánh.
Biến hóa pháp lực của hắn đã hoàn toàn vượt qua Vạn Vật Trường Hà, trở về bản nguyên, cơ hồ có thể biến hóa ra Hỗn độn chi khí.
Chấn vỡ vạn vật, hóa thành hỗn độn.
Lực sát thương của hắn hiện tại nếu biến hóa ra Trảm Tiên Tru Thần Phi Đao, uy lực chắc lớn hơn một tháng trước ước chừng gấp đôi, các loại thuật biến hóa cũng là đã tốt còn tốt hơn nữa.
Lần này hắn là có được truyền thừa hoàn chỉnh của Thường Vũ Trụ, từ Thường Vũ Trụ lúc nhỏ từng bước tu hành, từng bước cảm ngộ, cuối cùng tới Thánh Nhân, thậm chí là quá trình hợp đạo cuối cùng, đều khắc sâu vào trong ký ức của hắn, bị hắn triệt để tiêu hóa.
Hắn từng có được ký ức rải rác của Thất Tinh Chi Chủ Khương Công Vọng, cũng có được một bộ phận rất nhỏ ký ức của Hình Khung Thị, càng có được ký ức rải rác của rất nhiều thánh hiền Yêu tộc, tuy tri thức nhiều, nhưng không hoàn chỉnh, không có một mạch lạc thủy chung xuyên qua trục thời gian.
Mà hiện tại, toàn bộ ký ức của Thường Vũ Trụ dung nhập vào trong cảm ngộ của hắn, chẳng khác nào là cho hắn một nòng cốt, khiến hắn xâu chuỗi cảm ngộ vụn vặt của tất cả Thánh Nhân lại, hợp thành mạch lạc chỉnh thể.
Cùng lúc đó, tất cả bí pháp của Thiên Địa Huyền Môn, tất cả công pháp của Vũ Trụ Huyền Môn, hắn đã nắm được hết trong lòng bàn tay.
Thường Vũ Trụ chính là cao tầng trong Thiên Địa Huyền Môn, tất nhiên đã học được tất cả bí pháp, lại tự mình khai sáng công pháp của Vũ Trụ Huyền Môn, sở học cả đời có thể nói là rất pha tạp, hơn nữa khai tông lập phái, từ chỗ nhỏ nhất, bắt đầu từ từ, có một bộ lý luận hệ thống.
Cổ Trần Sa không ngừng suy tính, vận chuyển, lấy đây làm nòng cốt, giống như trục bánh xe, Thương Sinh Cách Thiên Thương Sinh Bổ Thiên, Thương Sinh Cách Thiên lại, bù đắp lẫn nhau, sự kết hợp của Đại Đồ Thần Pháp và Thiên Tử Phong Thần Thuật càng chặt chẽ hơn.
Giết!
Một đạo tinh mang xuyên qua vạn cổ, diệt sát xuân thu.
Cổ Trần Sa từ trong Vũ Trụ Lôi Trì trực tiếp bay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận