Long Phù

Chương 1570: Cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật (2)

Chương 1570: Cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật (2)
Cổ Trần Sa dẫn đầu bọn họ, ngày đêm tu hành tế tự, niệm động kinh văn.
Coi đây là trung tâm, Thanh Minh bên trong Hồng Hoang Long Môn xuất hiện. Thanh Minh Chi Khí này bắt đầu khuếch tán ra phía ngoài, ngay lập tức khiến cho chỗ sâu trong Hồng Hoang Long Môn xuất hiện sinh cơ cùng Tịnh Thổ.
- Hồng Hoang Tịnh Thổ, Bổ Thiên Chi Dân, ngay sau khi Thiên Đạo sụp đổ, ta còn có thể Bổ Thiên nữa, Hồng Hoang Long Môn này lại càng không thành vấn đề. Sau khi Bổ Thiên, hiện tại Bổ Long Môn để luyện tập.
Cổ Trần Sa thét dài một tiếng, ý niệm thông suốt rồi truyền khắp tứ phương, phong vân cuồn cuộn, Càn Khôn đóng đô.
Chỗ sâu trong Hồng Hoang Long Môn bị Cổ Trần Sa mở ra một mảnh Tịnh Thổ, không thể ngăn chặn tốc độ bành trướng nhanh chóng ra bên ngoài. Một tháng sau, số lượng Bổ Thiên Chi Dân đã gần lên tới một nghìn tỷ.
Với số lượng khổng lồ như vậy, cho dù là Cổ Trần Sa hiện tại cũng có chút khó có thể khống chế được.
Tuy nhiên, hắn cũng không hoàn toàn tự mình khống chế điều này, mà thay vào đó đề bạt Bổ Thiên Tiểu Lại, Bổ Thiên Chi Quan, Bổ Thiên Tướng Quân, Bổ Thiên Thần Tướng, Bổ Thiên Đại Soái, Bổ Thiên Hầu, Bổ Thiên Chi Vương bên trong số lượng một nghìn tỷ Bổ Thiên Chi Dân. Điều này được thành lập sau khi noi theo Thương Sinh Đại Soái và Thương Sinh Hầu mà hắn tạo ra. Đương nhiên đây chỉ là tạm thời.
Cuối cùng, ở chỗ sâu trong Hồng Hoang Long Môn có chút ý chí đã được đánh thức.
Cổ Trần Sa và Thanh Minh còn ở trong chỗ sâu của Hồng Hoang Long Môn khiến cho Hồng Hoang Long Môn rốt cục cũng được khôi phục một ít.
Hàng nghìn tỷ Bổ Thiên Chi Dân, mỗi thời mỗi khắc đều sinh ra Tế Tự Chi Lực có thể nói là vô cùng mênh mông. Sau đó khuếch tán không ngừng, đại lục được sinh ra rồi lại tạo ra Thế Giới Sơn Hà Đại Địa ở trong chỗ sâu của Hồng Hoang Long Môn.
Ban đầu, khắp toàn bộ Hồng Hoang Long Môn đều là bệnh tật, nhưng đến lúc Cổ Trần Sa trợ giúp hắn ta trị liệu một phương thiên địa thì chỉ cần lại tiếp tục như vậy, từ từ điều dưỡng là có thể khỏi hẳn.
Vèo!
Ngay lúc Cổ Trần Sa cảm nhận được ý chí của Hồng Hoang Long Môn thức tỉnh lại có chút giống như một người bệnh hôn mê đã lâu bây giờ đã tỉnh táo lại.
Nhưng ngay lúc này có một luồng ma khí đột nhiên trào lên, vô số ma đầu xuất hiện điên cuồng công kích về phía rất nhiều đại lục mà Cổ Trần Sa sáng lập ra, chém giết Bổ Thiên Chi Dân, phá hư tế tự.
Một khối ma chưởng cực lớn từ trong không khung vươn đến, xé rách quốc độ. Trong nháy mắt, một mảng đại lục lớn liền biến thành một đống nát bấy, trọn vẹn hàng trăm tỷ Bổ Thiên Chi Dân cứ như vậy bị chôn vùi thành tro bụi.
- Cự Linh Thần, rốt cục ngươi cũng không thể ngồi yên.
Cổ Trần Sa phi thân lên rồi hóa thành một đạo kim sắc cự chưởng, ngăn cản lại ma chưởng này.
Sau đó, ma chưởng kia biến đổi rồi biến thành một cá nhân.
Người này là một thanh niên, mặt như Quan Ngọc, dáng người thon thả và cực kỳ cân xứng, dường như là người hoàn mỹ nhất, không hề có khuyết điểm nào trên người. Mái tóc dài của hắn ta xõa bên vai, người mặc một bộ cẩm y, trên người đã có khí tức của học giả Thánh Nhân Đại Nho, cũng có cả khí tức của võ giả Kiếm Hào Chiến Thần, còn có cả khí tức của Ma Thần Tiên Nhân Đại Đạo.
Tất cả khí tức đều tụ tập lại trên cơ thể hắn ta, hắn ta có thể hóa thành bất kỳ tồn tại khí chất nào.
Đây chính là Cự Linh Thần.
Bản thể của Cự Linh Thần.
Cuối cùng cũng xuất hiện ở trước mặt Cổ Trần Sa.
- Cự Linh Thần, đây chính là bản thể của ngươi sao?
Cổ Trần Sa nhìn Cự Linh Thần ở trước mặt:
- Đây giống như là lần đầu tiên ngươi xuất hiện ở trước mặt của ta, dùng bản thể hàng lâm cũng không thể ngồi yên được sao? Nếu ta đuổi ngươi ra ngoài và rời khỏi Hồng Hoang Long Môn, vậy thì ngươi thật sự đúng là chó nhà có đám (*), có thể tùy ý bị ta bắt giữ.
- Cổ Trần Sa, ta thật sự đã đánh giá thấp ngươi, sớm biết như vậy thì ta đã nhân lúc ngươi còn chưa phát triển mà trực tiếp vận dụng tất cả thủ đoạn và mưu kế để bóp chết ngươi.
Cự Linh Thần nhìn đám người Bổ Thiên Chi Dân đang ngày càng, trong thần sắc xuất hiện từng tia sát ý:
- Hồng Hoang Long Môn là của ta, vậy mà ngươi cũng muốn nhúng tay vào, thế thì ta làm sao có thể cho phép ngươi làm thế được chứ?
- Thừa lúc ta chưa lớn lên liền giết chết ta?
Cổ Trần Sa đối mặt với kẻ thù cũng để lộ ra sát ý:
- Ngươi có lẽ đã quên hoàng thượng từng tha cho ngươi một mạng chó, chính là để cho ngươi trở thành công cụ luyện tập mài giũa của ta mà thôi.
- Tên ngu xuẩn Cổ Đạp Tiên kia sao?
Cự Linh Thần cười lớn:
- Bản thân hắn cũng thật ngu xuẩn, lại dám đi khiêu chiến Thiên Đạo, ý đồ hoàn thành hành động vĩ đại nào đó. Kết quả lại bị mắc kẹt trong vũng bùn, không có cách nào khống chế được cục diện. Nếu như ta mà là hắn thì ta đã sớm tiêu diệt Thiên Đạo để sáng tạo ra một tương lai hoàn toàn mới, có thể thấy được hắn ngu xuẩn tới mức nào. Ngươi thật sự cho rằng hắn đã buông tha ta sao? Trên thực tế là hắn không giết được ta, trên đời này người hiểu rõ hắn nhất chính là ta, trong tay ta nắm giữ nhược điểm trí mạng của hắn. Cho nên ta giết mẫu thân của ngươi, hắn cũng không thể gây khó dễ gì cho ta. Hôm nay ngươi xâm nhập vào bên trong Hồng Hoang Long Môn cũng chỉ có một con đường chết. Vốn dĩ ta còn muốn nuôi dưỡng ngươi, cho ngươi cùng với Cổ Thiên Sa kia cùng lưỡng bại câu thương (*), sau đó khi cắn nuốt rồi nuôi dưỡng lẫn nhau xong thì lại ra tay, hiện tại xem ra kế hoạch dường như phải thay đổi rồi.
(*) Nhất tâm đa dụng: làm nhiều việc cùng một lúc.
(*): 丧家之犬 (chó nhà có đám, chó chết chủ): mất nơi nương tựa, phải lang thang đây đó.
(*): 兩敗俱傷 (lưỡng bại câu thương) có nghĩa là cả hai bên cùng bị thiệt hại; cả hai cùng bị thua thiệt; hai hổ cắn nhau, con què con bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận