Long Phù

Chương 2215: Không có ai sống mãi (Hạ) (1)

Chương 2215: Không có ai sống mãi (Hạ) (1)
Lần trước Cổ Trần Sa đã làm nổ tung Vận Mệnh Trường Hà, sau đó một số cao thủ cảnh giới Vô Bất Hủ lập tức xuất hiện. Theo thời gian trôi qua, cao thủ cảnh giới Vô Bất Hủ sẽ càng ngày càng nhiều.
- Tình huống bây giờ là ở bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ, việc tu hành đã vô cùng dễ dàng. Một người bình thường muốn tu luyện tới Đạo Cảnh thì chỉ cần hấp thu Thiên Địa Linh Khí là hắn ta có thể có được tuổi thọ mấy trăm năm rồi sau đó sẽ tiến bộ không ngừng. Trong vòng mấy năm là có thể tu luyện tới cảnh giới Kim Đan mà nắm giữ tuổi thọ ngàn năm, sau đó bước vào cảnh giới Pháp Lực rồi một đường thăng cấp lên Thần Cấp, Thánh Nhân để nắm giữ tuổi thọ vạn năm. Chuyện này cũng rất đơn giản, sau đó đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn cũng sẽ cực kỳ thuận lợi, mà một khi đạt đến cảnh giới Thiên Thọ thì về căn bản cũng đã có thể thành bất tử. Nếu như đạt đến cảnh giới Thiên Nguyên thì chỉ cần không bị ngoại lực giết chết là có thể sống mãi. Ngược lại chuyện này lại cực kỳ không hợp lý, cuối cùng cũng không có cách nào khiến người ta tiến bộ. Hiện tại ta sẽ lập tức quy định một tuyến thời gian cụ thể cho Chư Thiên Vạn Giới và Đa Nguyên Vũ Trụ. Đồng thời, cho dù là cảnh giới Vô Bất Hủ thì cũng có thể tự quy định tuổi thọ của chính mình. Một khi tuổi thọ hoàn toàn tiêu vong thì cũng sẽ phục sinh trở lại.
Cổ Trần Sa quan sát Vạn Giới với sắc mặt vô cùng bình thường.
Sau đó, trên bàn tay của hắn xuất hiện rất nhiều đường nét. Chúng xâm nhập vào bên trong vô số hư không và tất cả vũ trụ nên cho dù là Tân Thế Giới, Cựu Thế Giới hay Phi Tân Cựu Thế Giới thì cũng không thể chạy thoát khỏi số phận bị bao phủ bởi đường nét này.
Sau đó, ở bên trong ý chí của tất cả chúng sinh hay không phải là chúng sinh cũng đều nghe được một giọng nói.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
- Đa Nguyên Vũ Trụ, không có ai sống mãi, tất thảy trong thiên địa đều khốn khổ vì tuổi thọ...
Tất cả người tu hành cũng không biết chuyện gì đang xảy ra mà bọn họ chỉ cảm thấy có một giọng nói xuất hiện ở sâu trong nội tâm của mình. Giọng nói này lập tức vang vọng một hồi rồi sau đó lại trở nên yên tĩnh khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy đây chỉ là ảo giác.
Tại một Tông Môn nằm ở sâu bên trong Cựu Thế Giới có rất nhiều người đang tu luyện thì đột nhiên chưởng giáo và tất cả trưởng lão kia đều ngây người:
- Mọi người, các ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không? Các ngươi có nghe được giọng nói nào không?
- Chưởng giáo, chúng ta cũng nghe được nên không phải ảo giác đâu.
Toàn bộ trưởng lão đều châu đầu ghé tai lại mà kinh ngạc mãi không thôi.
- Hiện tại các ngươi có phát hiện ra điều gì khác thường không?
Chưởng giáo hỏi những người khác.
- Chúng ta không hề phát hiện ra chuyện gì khác thường cả. Giọng nói vừa này đã biến mất ngay lập tức.
Một thiếu niên có khí số vô cùng mạnh mẽ là Thánh Tử của toàn bộ môn phái nên khí thế của hắn ta vô cùng bức người nhưng hiện tại cũng đang khiếp sợ không thôi.
Đột nhiên, hắn ta động tâm linh một cái, dường như hô hoán ra một thứ đồ vật.
Ở trước mặt hắn ta xuất hiện một bảng giả lập, phía trên xuất hiện tin tức của chính hắn ta.
- Diệp Thần, Cổ Đông Sơn Thánh Tử, tu luyện đẳng cấp Tam, tuổi thọ một trăm năm, tuổi thọ còn lại là tám mươi năm...
- Đây là vật gì vậy?
Diệp Thần nhìn bảng giả lập xuất hiện ở trước mặt mình, mặt trên lại có tin tức chuẩn xác của bản thân, thậm chí còn có cả tuổi thọ của hắn ta nữa. Một trăm năm sao?
- Chuyện gì thế này, ta đã tu luyện tới cảnh giới Đạo Cảnh Biến 18 "Đại Đạo Kim Đan", trong cơ thể đã ngưng tụ ra Kim Đan nên nói thế nào cũng phải có tuổi thọ ngàn năm, tại sao bây giờ lại thu nhỏ lại gấp mười lần rồi? Đây là chuyện không thể nào, ai đã làm ra vật này để lừa dối ta chứ?
Diệp Thần căn bản không hề tin tưởng, tại sao đột nhiên xuất hiện một bảng giả lập mà trên đó ghi chép số liệu mặt ở ngay trước mặt mình.
- Cái gì?
Vào lúc này, chưởng giáo vô cùng kinh ngạc:
- Ta đã tu luyện tới cảnh giới Thiên Nguyên, đã là cảnh giới bất tử bất diệt nhưng tại sao, tại sao, hiện tại mặt trên lại biểu thị tuổi thọ của ta chỉ có mười ngàn năm mà ta đã sống mười ngàn tuổi rồi. Điều này cho thấy ta chỉ có thể sống thêm hai canh giờ nữa.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Một số trưởng lão đều vô cùng khiếp sợ bởi vì bọn họ cũng nhìn thấy bảng giả lập của chính mình, mặt trên đều ghi chép tuổi thọ của bọn họ rốt cuộc là bao lâu.
Chưởng giáo cao nhất của toàn bộ Cổ Đông Sơn đã là cảnh giới Thiên Nguyên. Hắn ta trấn áp một phương, đã sống một vạn năm nên có thể nhìn thấy hết những thăng trầm của nhân thế. Đương nhiên, sự ngưng tụ và hình thành của Cựu Thế Giới cũng không kéo dài tới một vạn năm nhưng có điều đây lại là thời gian của toàn bộ Đa Nguyên Vũ Trụ. Ở bên trong Cựu Thế Giới có khá nhiều Thứ Nguyên nên thời gian trôi qua cũng không giống tổng thời gian của Đa Nguyên Vũ Trụ.
Có thể tổng thời gian của Đa Nguyên Vũ Trụ mới trôi qua có một ngày thì một số Thứ Nguyên đã trôi qua mấy trăm ngàn năm, thậm chí là hơn trăm triệu năm.
- Chưởng giáo, ta cũng không biết là đại năng gì đang đùa giỡn chúng ta bởi vì ta cảm thấy đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Một số trưởng lão lần lượt nói:
- Dựa theo những điều được ghi chép trên bảng giả lập của từng người chúng ta thì tuổi thọ của chúng ta đang giảm mạnh. Ví dụ như ta đã tu luyện tới cảnh giới Thần Cấp thì làm sao cũng có thể sống được mấy ngàn năm, nhưng hiện tại trên kia cũng chỉ có tuổi thọ mấy trăm năm, không biết tuổi thọ của người bình thường là bao nhiêu? Tuổi thọ của Diệp Thần cũng chỉ một trăm năm, vậy thì tuổi thọ của người bình thường kia không phải chỉ có mấy chục thôi sao? Thậm chí còn có thể thấp hơn? Ta cảm thấy đây chính là một chuyện đùa.
- Ta cảm thấy việc này cũng không hề đơn giản như vậy.
Những trưởng lão này đều đang nghiên cứu, một số thì suy tính xem tại sao bảng giả lập này lại xuất hiện ở đây.
Thời gian cứ trôi qua như thế mà bọn họ cũng không nghiên cứu ra kết quả gì.
- Được rồi, với tu vi của chúng ta thì sợ rằng cho dù có nghiên cứu về việc này thì cũng không thể nghiên cứu ra được điều gì.
Chưởng giáo nói:
- Ta vẫn nên đi tìm Thứ Nguyên Chi Chủ của chúng ta một chút. tu vi của hắn ta đã tới cảnh giới Thiên Đạo nên Bất Hủ Chi Lực bên trong cơ thể đã là cảnh giới Bất Hủ tầng thứ bảy Chân Bất Hủ nên hắn ta nhất định sẽ biết đầu đuôi câu chuyện.
Trong lúc nói chuyện, vị chưởng giáo này nhìn bảng giả lập của mình một cái, mặt trên cho thấy tuổi thọ của hắn ta chỉ còn có thời gian là mười nhịp thở nữa mà thôi.
- Nói cách khác sau mười nhịp thở thì ta sẽ chết sao?
Chưởng giáo lắc đầu một cái:
- Đừng đùa, làm sao có khả năng này.
Trên mặt hắn ta xuất hiện một nụ cười khinh bỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận