Long Phù

Chương 1831: Gia tộc mới (1)

Chương 1831: Gia tộc mới (1)
Những thứ đáng được xem trọng nhất trước mắt đó chính là Quần Tinh Bản Thể trên trời rơi hết xuống thế gian. Những người chiếm được Quần Tinh Bản Thể đều là cao thủ cả. Cổ Trần Sa nhẩm tính một lát là đã đoán ra, chỉ mỗi cao thủ thuộc cảnh giới Thiên Nguyên thôi thì e rằng cũng đã có tới hàng nghìn hoặc thậm chí hàng vạn người.
Cảnh giới Thiên Nguyên ở bất kỳ thời đại nào thì cũng đều được cho là những nhân vật cực kì tuyệt đỉnh.
Cho dù là bên trong Vô Long Nội Các của triều đình ở hiện tại thì cũng chỉ có mấy nhân vật đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên thôi, như bản thân Cổ Trần Sa, còn có Lâu Bái Nguyệt, Gia Cát Nha, Văn Hồng, Cổ Hình Kiếm. Ngoài những người này ra, cứ cho là lão tứ Cổ Hoa Sa thì cũng vẫn chưa đạt tới cảnh giới này.
Nhưng mà, tu vi hiện tại của lão tứ Cổ Hoa Sa cũng sắp đến gần với cảnh giới Thiên Nguyên rồi, do đó mà bước vào cảnh giới này cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Tuy nhiên, nếu như trong nhân gian đột nhiên xuất hiện đến hàng ngàn, hàng vạn Tinh Thần Chi Chủ thuộc cảnh giới Thiên Nguyên, vậy căn bản không thể nào kiểm soát được cục diện, Thương Sinh Đại Soái cũng thua kém không bằng ai cả.
Vì vậy, trong mắt Cổ Trần Sa, vận mệnh quốc gia của Vĩnh Triều vẫn được xem như đang yên ổn, cứ theo đó mà từ từ cải cách, vận số còn có thể tăng lên, chưa đến mức sụp đổ. Nhưng sau khi bản thể mà những Tinh Thần Chi Chủ này hóa thân ra phủ xuống, ngay lập tức, trong vận mệnh quốc gia sẽ có vô số Nghiệt Long Khí Số làm cho tương lai đất nước gặp phải sóng gió bấp bênh trong phút chốc, cuối cùng dẫn đến tiêu vong.
- Khó quá, khó quá, khó quá! Nếu như chỉ đơn giản là mấy Tinh Thần Chi Chủ này rơi xuống nhân gian thôi, thế chẳng có gì phải lo rồi. Tuy nhiên, thêm vào đó là Thiên Đế, Địa Hoàng, còn có mấy nhân vật như Long Tường Thiên được sinh ra nữa chứ. Hơn nữa, ta còn phải giữ gìn sự yên ổn cho cả một triều đình, giữ cho lòng người không đến nỗi hỗn loạn lên rồi tạo ra một tai họa với quy mô lớn. Điều này đối với ta mà nói chính là thử thách và số kiếp cực đại mà.
Cổ Trần Sa thở dài một tiếng.
Nếu như chỉ có đơn đọc một mình hắn, thế thì cứ cho là làm kẻ thù của cả một thiên hạ thì hắn cũng sẽ không có bất kì trở ngại hay kiêng nể gì. Nhưng hiện tại, hắn phải bảo vệ chúng sinh, ổn định cục diện. Vậy quá khó rồi đấy.
Một người dễ hành động, nhưng chúng sinh lại khó bảo vệ.
Tuy nhiên đây cũng là một phần trong tu hành thôi. Dù có là một kẻ tài giỏi cũng khó có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao nhất, duy chỉ có bảo hộ chúng sinh, giáo hóa bọn họ thì mới có thể khai sáng ra một nền văn minh bất diệt được.
Một người bất diệt sao bằng với chúng sinh bất diệt chứ?
- Nếu như ta đoán không nhầm, Gia Cát Nha và Thường Vũ Khúc sẽ có số kiếp trước tiên.
Cổ Trần Sa lại suy tính lần nữa:
- Nhưng mà, nếu như bọn hắn chiến thắng số kiếp này, vậy sẽ có thể thôn tính bản thể Tinh Thần, đột phá được bản mệnh, hoàn toàn phá vỡ số kiếp của bản thân sau đó giành được chiến tích tối cao.
Cổ Trần Sa đoán chắc mấy người Gia Cát Nha sẽ gặp phải số kiếp, thậm chí là Lâu Bái Nguyệt cũng sẽ gặp phải. Thế nhưng hắn không hề chuẩn bị giúp đỡ bọn người Gia Cát Nha hóa giải số kiếp này. Vì nếu như hóa giải được, sợ rằng hiệu quả sẽ hoàn toàn ngược lại, trong tương lai sẽ có nhiều số kiếp ghê gớm hơn nữa được sinh ra. Hon nữa, nếu như bọn người Gia Cát Nha và Lâu Bái Nguyệt không gặp phải số kiếp thì cũng sẽ không tiến bộ được đâu.
Đây chính là mệnh cách của bọn hắn. Cần phải chiến thắng một số lượng lớn số kiếp thì mới có thể nghiền nát mệnh cách, phá tan vận mệnh, đạt tới được cảnh giới vô hạn, thoát ly ra khỏi sự kiểm soát thật sự của Thiên Đạo, trở thành sự tồn tại vô cực vô lượng, vô sở vô cầu.
Lại nói, Cổ Trần Sa cũng có số kiếp của mình. Có thể nói, trận chiến cuối cùng của hắn vẫn còn chưa hoàn toàn ập đến, nhiều sinh mệnh cường đại đang từng giờ từng khắc tính kế trên người hắn ta. Vì thế mà hắn phải duy trì cảnh giác và chuẩn bị chiến đấu bất kì lúc nào.
Hắn tiếp tục đi quanh Tứ Hoang và Thần Châu, xem xét sự biến hóa ở nơi này.
Lúc này đây, triều đình đã hoàn toàn bắt đầu đổi mới. Tất cả các sinh linh đang trú ngự tại Thần Châu và Tứ Hoang đều cần phải cống hiến một phần sức mạnh của mình, tìm kiếm công đức để đổi lấy quyền được sống ở Thần Châu và Tứ Hoang, còn có chi phí sinh hoạt nữa.
Nếu như ngay cả điều này còn không chịu đồng ý, vậy Cổ Trần Sa cũng tuyệt đối không khách khí nữa, hắn sẽ trục xuất những kẻ này ra ngoài.
Cho dù là người bình thường mà muốn kiếm lấy những thứ đó cũng rất đơn giản. Mỗi ngày đều phải thành tâm cúng tế, dâng hiến Tâm Linh Chi Lực của bản thân. Hơn nữa, Tâm Linh Chi Lực càng thuần túy thì càng có thể tinh chế thành vật chất bất diệt. Nếu như cúng tế mà lòng mang oán hận, chẳng những không đạt được công đức mà sẽ còn trở thành nghiệp chướng.
Một chiêu này, Cổ Trần Sa có thể làm cho lòng người nơi thiên hạ từng bước bị vây trong quỹ đạo, lập lại trật tự. Hơn nữa, sau khi bình định lòng người, hắn sẽ dần dần thủ tiêu hết những giao dịch liên quan đến trao đổi, giao dịch tiền tệ trong thiên hạ, tất cả đều dùng công đức để mua bán trực tiếp.
Việc này giống như Đại Vĩnh Triều Thiên Phù vào những năm đầu, Thiên Phù Đại Đế cấm chế thiên hạ dùng hoàng kim để giao dịch, bắt buộc phải dùng tiền tệ do quốc gia ban hành.
Người bình thường, mỗi ngày đều cúng tế nên nảy sinh ra Tâm Linh Chi Lực rồi dung nhập vào trong Tế Tự Chi Trì. Sau đó sẽ do triều đình dùng để tinh chế ra các loại vật chất bất diệt, dung nhập vào trong thế giới, làm tăng thêm sức mạnh cho thế giới, từ đó mà làm cho thế giới càng thêm kiên cố, đồng thời mở rộng ra hơn. Điều này đã làm cho thế giới được tuần hoàn và duy trì sự sống được một cách hoàn mỹ.
Có dâng hiến cho thế giới, tự khắc sẽ có được công đức.
Cổ Trần Sa bắt đầu dựng nên cho mình một nền văn minh hoàn hảo và bất diệt, vĩnh hằng, bất hủ, vĩnh viễn, thậm chí còn vô hạn và hoàn toàn vượt lên cả văn minh Tiên Đạo và văn minh khoa học kĩ thuật tiền sử.
Đây chính là tư tưởng văn minh, là văn minh của chúng sinh.
Nhưng mà, muốn thi hành chính sách này khẳng định sẽ phải gặp những trở ngại cực lớn.
Lúc này chính là thời đại của máu tươi và lửa đỏ.
Nhất định phải tiến hành đàn áp và giết hại hàng loạt.
Tuy nhiên, Cổ Trần Sa chưa hề nghĩ tới chuyện chém giết chúng sinh. Hắn cảm thấy, cho dù là kẻ không tuân thủ theo quản giáo thì cũng chỉ cần phế bỏ sức mạnh rồi biến bọn họ thành người bình thường thôi, sau đó đưa bọn họ bước vào sống trong một thế giới thấp hơn là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận