Long Phù

Chương 2241: Tử chiến (1)

Chương 2241: Tử chiến (1)
Lâu Bái Nguyệt và gần trăm cao thủ Vô Bất Hủ bắt đầu chân chính tôi luyện. Đây là trận chiến sinh tử, một mình Chu Khâm thôi thúc lực lượng không gì sánh bằng, gần như có thể hủy thiên diệt địa.
Tuy nhiên, những người này bây giờ tụ tập lại với nhau tạo thành một đại trận. Trong đại trận ngưng tụ ra hai nhãn cầu.
Hai nhãn cầu này gắt gao ngăn cản công kích của Chu Khâm, sau đó tiến hành phản kích hắn ta. Nhãn cầu này được gọi là Phi Hữu Vô Chi Nhãn. Trong đó ẩn chứa chân lý vô thượng có ý cảnh có thể hòa tan Chu Khâm vào trong đó.
Nhưng khi Chu Khâm nổi giận, thiết quyền liên tục được tung ra, khí thế nuốt vạn vật, nghiền ép Càn Khôn, trấn áp Tạo Hóa. Mỗi một bước chân của hắn ta đều khiến thế giới hồi sinh và bị hủy diệt hàng tỷ lần. Luận về quyền pháp thì không có người nào uy mãnh hơn hắn ta. Dường như lực lượng của hắn ta trên thế giới này là mạnh nhất, lớn nhất.
Ầm ầm!
Ở giữa thiên địa, dường như có vô số sinh linh đều đang nức nở nghẹn ngào trong thiết quyền của hắn ta, thần phục như nô lệ, sẵn sàng làm thuận dân.
Quyền đạo này thông thiên triệt địa.
- Quả nhiên lợi hại.
Lúc này, toàn thân Phúc Thọ Thần gần như cũng bị nát bấy. Hắn ta cũng là cao thủ cảnh giới Vô Bất Hủ. Năm đó ở trong Vô Tận Đại Lục đã lấy được Phúc Lộc Thọ thần vị, có thể nói là Tam Toàn Chi Thần, tích lũy hùng hồn nên đã sớm tu thành cảnh giới Thiên Đạo ở Nhân Gian Giới. Trong mười vạn năm là người sớm nhất thăng cấp lên cảnh giới Vô Bất Hủ, nhưng khi đối mặt với thiết quyền của Chu Khâm thì vẫn cảm thấy cho dù không đánh trúng mình thì quyền ý ấy cũng có thể nghiền nát mình hoàn toàn, không hề có chút lực lượng hoàn thủ nào.
Nhưng hắn ta là cảnh giới Vô Bất Hủ, nếu như một chọi một với Chu Khâm thì gần như là yếu ớt như bã đậu, một hơi thở cũng có thể thổi chết hắn ta.
Cho đến bây giờ, hắn ta cuối cùng cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ của Chu Khâm. Thật ra hắn ta nhìn thấy từ trên người Chu Khâm có một ít bóng dáng của Cổ Trần Sa, cũng bá tuyệt thiên địa như vậy, không ai địch nổi, độc nhất vô nhị, không có đối thủ trên thế gian.
Nhưng trong lòng hắn ta cũng như có ngọn lửa bốc cháy lên hừng hực, chỉ cảm thấy vui sướng tột cùng. Đây chỉ là một trận chiến thôi.
Vù...
Trên người Phúc Thọ Thất xuất hiện rất nhiều ngọn lửa, những ngọn lửa này lớn bằng lòng bàn tay giống như mọi người cùng một lòng, theo ý niệm của mọi người mà di chuyển, có thể biến hóa vô hạn.
Cỗ lực lượng này của hắn ta chính là do chính mình tự lĩnh ngộ ra, trực tiếp dung nhập vào trong đại trận.
Ầm ầm!
Toàn bộ chúng sinh bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ dường như đều cảm nhận được phúc khí, tuổi thọ, bổng lộc và chức quyền của mình đều chấn động một cái. Đây chính là ý cảnh của Phúc Thọ Thần.
Đám người Lâu Bái Nguyệt, Gia Cát Nha, Văn Hồng cũng đều sẵn sàng trận địa đến chờ quân địch. Nhất là Lâu Bái Nguyệt khi đối mặt với thiết quyền cuồn cuộn của Chu Khâm thì thét dài lên một tiếng:
- Đầu lâu!
Ngay lập tức, hai nhãn cầu bắt đầu biến hóa trong đại trận rồi ngưng kết thành huyết nhục, tạo thành một đầu lâu rồi bắt đầu mọc tóc ra, tiếp theo là làn da xuất hiện, cuối cùng biến thành một cái đầu hoàn chỉnh. Cái đầu này nhìn giống bất cứ người nào nhưng lại cũng không giống ai cả. Nói ngắn gọn thì bất cứ ai nhìn thấy cái đầu này thì đầu tiên sẽ đều nghĩ sao nó lại giống mình như vậy. Nhưng chỉ cần nhìn kỹ lại thì sẽ cảm thấy cái đầu này lại không giống mình chút nào, nhưng nhìn lại thì lại thấy giống.
Nói cách khác, chúng sinh nhìn thấy cái đầu này thì sẽ không kiềm chế được mà vừa thấy giống lại vừa thấy không giống.
Cái này là Phi Hữu Vô Chi Lô.
Bắt đầu với Phi Hữu Vô Chi Nhãn, tiếp theo thì trở thành hai nhãn cầu sau đó từ nhãn cầu biến thành đầu.
Ngay sau khi cái đầu này được sinh ra thì lập tức khác nhau hoàn toàn, uy nghiêm vô tận vô hạn từ trong đầu này được sinh ra. Đầu này hé miệng ra, nói một chữ.
- Lùi lại!
Nói là làm ngay.
Dưới chữ "lùi lại" này, thiết quyền của Chu Khâm lập tức vỡ vụn ra rồi sau đó thân thể hắn ta cũng lùi ra sau rất nhiều bước mới đứng vững lại được.
- Bao vây!
Cái đầu này lại nói ra một chữ nữa, bốn phương tám hướng lập tức hội tụ thành một tấm lưới vây Chu Khâm vào trong đó.
- Chu Khâm à Chu Khâm, cho dù ngươi có thần công cái thế như nào thì vẫn phải chịu thiệt thôi. Ta đã nói trước với ngươi từ lâu rồi, đám kiến hôi này nhìn thì nhỏ bé yếu đuối nhưng thật ra cũng có một số thủ đoạn, dù sao cũng là người bên cạnh Cổ Trần Sa. Có vẻ cần ta trợ giúp ngươi.
Lúc này, Hồng Nghĩa đứng bên cạnh quan sát chợt cười một tiếng.
- Không cần ngươi giúp.
Chu Khâm nổi giận nói:
- Xem ta tiêu diệt đám sâu kiến này đây.
Hai tay hắn ta lại nâng lên rồi dùng sức xé rách, trên toàn thân có thêm một cái chiến giáp. Chiến giáp này có màu sắc hỗn độn, trên đó có không biết bao nhiêu bóng dáng của bảo vật và thế giới hiện lên. Vốn là một thiếu niên mặc một thân thanh y, bình thường cử chỉ hành động đều vô cùng tao nhã, hào hoa phong nhã, nhưng sau khi mặc chiến giáp này lên thì khí thế đột nhiên thay đổi, biến thành một chiến thần tuyệt thế, lúc nào cũng có thể xé nát càn khôn vạn cổ.
- Chung đến!
Đột nhiên, trong lòng bàn tay Chu Khâm có một chiếc chuông đồng khổng lồ xuất hiện. Trong đó có âm thanh nho nhỏ vang lên, mỗi một tiếng gõ đều làm đại trận do đám người Lâu Bái Nguyệt bố trí buông lỏng ra một chút.
- Phá!
Chu Khâm lay mạnh chiếc chuông khổng lồ kia.
Sóng âm từ chiếc chuông này bùng nổ ra, lập tức phá vỡ phong ấn xung quanh. Sau đó hắn ta giống như một con chim ưng bay vút lên bầu trời rồi đến giữa đại trận, dùng chung đồng đánh mạnh vào cái dầu kia.
Hắn ta biết chỉ cần phá vỡ cái đầu này thì cơ bản có thể phá vỡ toàn bộ đại trận. Đại trận vừa phá thì những người Lâu Bái Nguyệt, Văn Hồng, Gia Cát Nha, Võ Thánh gì đó đều chỉ là đám gà đất chó sành. Đến lúc đó hắn ta chẳng khác nào hổ giữa bầy cừu, có thể chém giết, thôn phệ toàn bộ.
Phụt!
Lúc này, đám người Lâu Bái Nguyệt cảm nhận được áp lực cực lớn, gần như tất cả mọi người đều phun ra một ngụm máu tươi. Máu này không phải máu thật sự của họ mà là nguyên khí của họ bị tổn tại, thoát khỏi sự trói buộc tư duy trực tiếp phun ra. Nếu là người bình thường nhận được máu của họ thì có thể lập tức bước lên trời. Đương nhiên máu của họ, đừng nói là người bình thường ngay cả một vũ trụ cũng không thể chịu nổi. Tiểu vũ trụ thì sẽ lập tức phát nổ, đại vũ trụ thì sau khi nhận được thì mới từ từ tiêu tan rồi biến thành vũ trụ khổng lồ.
Nhưng trong trận chiến này, máu của họ sẽ không nhiễm ra ngoài mà trực tiếp hợp nhất với cái đầu kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận