Long Phù

Chương 1802: Tề Thiên (1)

Chương 1802: Tề Thiên (1)
- Nguyệt Lượng cũng đã biến mất rồi.
Cổ Trần Sa đang ở bên trong Vô Long Hồ Lô cũng thấy được một màn ấy, hắn suy nghĩ một chút rồi lại nhíu mày.
- Nguyệt Lượng này cũng đã rơi vào trong cơ thể của Long Tường Thiên, nhưng điều kỳ lạ chính là khi Nguyệt Lượng rơi xuống không phải là do Thiên Giới Ý Chí muốn như vậy, đó cũng chẳng phải do Thiên Đế thôi động mà nó bị một sức mạnh nào đó bỗng nhiên thôn phệ. Nói cách khác thì người có khả năng thôn phệ được Nguyệt Lượng so với Long Tường Thiên thì cường đại hơn nhiều, có số mệnh lớn hơn phải không?
Vốn dĩ có là nhân vật như Cổ Thiên Sa hay là Long Tường Thiên xuất hiện cũng đã là một đỉnh phong rồi, nói chung thì kể từ khi vũ trụ được sinh ra cho đến khi bị hủy diệt cũng chẳng cần phải sinh ra một nhân vật như vậy.
Nhân vật như vậy không phải là Thánh Nhân trời sinh, cũng chẳng phải là Dị Sổ mà đó lại là một tồn tại như Dị Số Chi Vương, cho nên không biết loại người như vậy rốt cuộc là cái gì.
Bởi vì ở giữa thiên địa căn bản không có khả năng diễn sinh ra một người như vậy.
Nhưng Cổ Trần Sa biết rõ rằng bản thân sức mạnh của Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên có thể sánh ngang với Thiên Đạo, thậm chí ở một khía cạnh nào đó còn có thể ngăn chặn được Thiên Đạo. Mặt khác, Thiên Đạo cũng có ưu thế trên sân nhà cho nên sức mạnh của bọn họ vẫn giằng co lẫn nhau, cả hai đều không khống chế được cục diện, kể từ đó song phương sụp đổ rồi những biến cố được sinh ra có thể tạo thành những tồn tại cường đại mà bọn họ cũng không thể tưởng tượng được.
Nếu như người nào đó chiếm được sức mạnh do Cổ Đạp Tiên và Thiên Đạo dung hợp với nhau thì nó sẽ cường đại đến mức độ nào, có lẽ nó sẽ mở ra một tương lai chưa bao giờ tồn tại, đó chính là một tương lai vô song và bất diệt chân chính.
Bây giờ Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa đã viên mãn, nếu bản thân hắn thôn phệ một phần ba bản nguyên của Long Tường Thiên, Cổ Thần Sa thì ngay cả Thiên Đế tương lai ở thời điểm toàn thịnh cũng không thể làm gì được hắn, vì hắn đã có uy lực của Tề Thiên.
Cho nên bây giờ hắn có thể cảm nhân được chính xác trạng thái cuộc chiến đấu của Thiên Đạo và Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên kịch liệt như thế nào.
Trong một trạng thái như vậy thì khi năng lượng rơi xuống dưới sẽ sinh ra đủ loại quái thai.
Nhất là sức mạnh của Thiên Đạo và Cổ Đạo Tiên kết hợp lại, đó chắc chắn không phải đơn giản như một cộng một mà là bành trướng gấp mười gấp trăm lần, nó giống như âm dương va chạm và sinh ra sấm sét vậy.
- Thời buổi rối ren.
Cổ Trần Sa khẽ động một lần nữa, ngay sau đó có một cỗ ý chí bay ra ngoài và ngưng tụ thành Minh Nguyệt ở trên bầu trời.
Nhưng lúc này dị biến lại xảy ra một lần nữa.
Toàn bộ bên trên Thiên Khung của Thiên Giới đều bắt đầu chấn động. trong quá trình chấn động thì có hàng ti tỉ ngôi sao rơi xuống như mưa, nó phát ra tiếng bùm bùm, một lát sau lại biến mất mà không biết nó đã rơi xuống nơi nào.
Chỉ trong mấy nhịp thở mà tinh không đang sáng chói đã hoàn toàn biến mất, không để lại bất kỳ dấu vết nào nữa.
Trước kia khi những Tinh Thần Chuyển Thế Chi Nhân này rơi xuống thì đó không phải là bản thân của các Tinh Thần, mà đó chỉ là năng lượng và ý chí của của các Tinh Thần mà thôi, cứ hễ là Tinh Thần Chuyển Thế Chi Nhân thì đều là kỳ tài cái thế. Nhưng mà năng lượng trên người Tinh Thần còn cường đại hơn cả Tinh Thần Áo Nghĩa. Bây giờ tất cả Tinh Thần đã sắp triệt để biến mất và rơi xuống thế gian.
Là bản thân Tinh Thần biến mất.
Mỗi khỏa Tinh Thần đều tương đương với Đại Thiên Thế Giới, mà bây giờ toàn bộ hàng tỉ Tinh Thần rơi xuống dưới sẽ sinh ra bao nhiêu tồn tại khủng bố đây?
Từ xưa đến này cũng chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Mặt trăng bị phá hủy.
Cổ Trần Sa nhìn lên không trung, hắn cũng chẳng thôi động ý chí của chính mình để ngưng tụ thành Tinh Không, bởi vì làm như vậy sự tiêu hao sẽ vô cùng lớn.
Hắn trấn áp Thần Châu, ngưng tụ Nhật Nguyệt chiếu khắp Thần Châu Tứ Hoang, và làm vậy cũng đã phân ra bảy phần mười sức mạnh của hắn, bây giờ hắn cũng chỉ có thể vận dụng hai ba phần sức mạnh mà thôi.
Nhưng mà sau khi Vô Long Tâm Pháp viên mãn, cho dù hắn chỉ có hai ba phần sức mạnh cũng cường đại hơn trước kia rất nhiều.
Có thể không cần phải khiêm tốn mà nói, hai ba phần sức mạnh hiện tại của Cổ Trần Sa gần như đạt đến đỉnh phong, cả Cửu Đại Thiên Tôn hợp lại cũng không bằng Cổ Trần Sa.
Hơn nữa, bây giờ Cổ Trần Sa còn đang tiến bộ không ngừng.
Thiên Đế có thể tiến bộ thì hắn cũng có thể tiến bộ.
Trước mắt, sự biến hóa của đại thế đã hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo tương lai vì vậy Thiên Đế sẽ không phải là Thiên Đế tương lai nữa, sau đó trong quá trình này chắc chắn phải mạnh mẽ hơn so với Thiên Đế tương lai rất nhiều.
- Tiếp đó Thiên Đế phải thôn phệ được Long Tường Thiên và Cổ Trần Sa, ta phải tìm được vị trí tồn tại của Long Tường Thiên và Cổ Trần Sa rồi bắt giữa bọn họ, sau đó ta sẽ lấy bản nguyên sau. Chúng ta không thể để cho Thiên Đế thôn phệ hệ thống nền văn minh tiền sử còn lưu lại được, ta cũng muốn thu lại toàn bộ nên ta không thể để cho Thiên Đế thu hoạch được. vì bây giờ lòng người đang tạm ổn định lại rồi.
Trước tiên Cổ Trần Sa không đi bắt Long Tường Thiên, Cổ Thiên Sa và Cổ Huyền Sa mà hắn vội vàng trở về để ổn định nhân tâm lòng người nơi Liệt Nhật biến mất, đồng thời hắn phải luyện hóa bản nguyên của bọn họ.
- Cuối cùng thì bây giờ ta cũng có thể luyện hóa bản nguyên của bọn họ lại cùng một chỗ, đây chính là thời điểm lôi Thiên Đế ra ngoài.
Thiên Đế vẫn ẩn nấp trong bóng tối để đảo mưa loạn gió (*) nên Cổ Trần Sa không thể tính ra được vị trí của người này, hắn chỉ biết người này có thể lẩn vào bên trong triều đình của mình, tuy nhiên khi hắn từng bước bỏ quan viên trong triều đình đi rồi dùng những con rối chuyên môn để thay thế thì người này càng dễ lộ ra.
Bây giờ, cho dù Cổ Trần Sa bất kể là có loại sức mạnh hay hắn đang ở cảnh giới nào đi nữa thì hắn cũng không thua kém gì Thiên Đế, đây chính là thời điểm mà hắn có thể đối mặt để giao thủ với Thiên Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận