Long Phù

Chương 859: Bí mật to lớn (1)

Chương 859: Bí mật to lớn (1)
Cổ Trần Sa nghe đám người này nói chuyện phiếm, trong lòng cười lạnh liên tục, lại không đả thảo kinh xà, lại rời khỏi, lẻn vào trong đáy biển, vẫn là chỗ Hình Khung Thị bị trấn áp, hắn muốn lấy núi ngọc, tăng cường pháp lực cho ba ngàn sáu trăm Thương Sinh Thần Tướng.
Bởi vì thiếu tài liệu luyện chế, cho nên tuy mỗi Thương Sinh Thần Tướng được lây dính Thiên Phù Đại Đế Huyết Mạch, nhưng vốn sinh ra đã kém cỏi, pháp lực không đủ.
Tới đây bổ sung, nhất định có thể có thành tựu.
Cổ Trần Sa quyết định cho những Thương Sinh Thần Tướng này cắn nuốt toàn bộ ngọc thạch, luyện thành pháp lực của tu sĩ bình thường, như vậy có thể khiến cho mình thực sự có ba ngàn sáu trăm tu sĩ Đạo cảnh nhị thập biến Tụ Tán Vô Thường.
Khôi lỗi như vậy, có thể nói là Tiên Đạo Huyền Môn cũng không có.
Vù!
Hắn trực tiếp chìm xuống đáy, tiến vào sâu trong đáy biển, nhưng sau đó liền trợn tròn mắt.
Bởi vì hắn phát hiện, tòa núi ngọc to lớn đó đã không thấy đâu, hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại đáy biển đen xì. Sâu trong đáy biển có một đường hầm thời không vặn vẹo, không biết thông tới đâu.
Nhưng ma tính nhè nhẹ từ trong đó tràn ra, điều này khiến Cổ Trần Sa hoài nghi, đường hầm thời không vặn vẹo đó chỉ sợ là thông vào trong một Ma vực khác.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại như vậy?
Lần này ngay cả Cổ Trần Sa cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, lần trước tới, Hình Khung Thị biến mất, lần này tới, ngay cả núi ngọc cũng không còn.
- Chẳng lẽ là Võ Đương Không tới, hóa núi ngọc đi?
Cổ Trần Sa nhíu mày:
- Không thể, Võ Đương Không không có thực lực này, núi ngọc này to lớn, với tu vi của nàng ta, có hóa trăm năm cũng vô dụng. Còn có một loại khả năng, đó chính là Hình Khung Thị mang đi? Khả năng này là lớn nhất, tuy núi ngọc chỉ có Thiên Tử Phong Thần Thuật mới có thể hóa giải, nhưng Hình Khung Thị có uy năng kinh thiên động địa, khi thương lượng với ta khẳng định là che giấu rất nhiều thứ.
Núi ngọc này biến mất, Cổ Trần Sa cảm thấy vô cùng đáng tiếc, đối với hắn mà nói đó là tài liệu tốt nhất, nếu hóa đi toàn bộ núi ngọc, tuyệt đối có thể luyện chế ra một đại quân khôi lỗi vô địch, nhưng hiện tại bảo tàng này lại không cánh mà bay rồi.
Về phần bên dưới dường như có đường hầm thời không thông tới Ma vực, Cổ Trần Sa cũng không để ý, thủy áp sâu trong đáy biển này cực kỳ mạnh, cho dù là ma đầu cấp Kim Đan từ bên trong đi ra, gặp phải thủy áp cũng tan xương nát thịt, trừ phi là luyện thành pháp lực.
Cái này đã định trước là không tạo được thành tai hoạ quy mô lớn.
Đương nhiên, phòng bị chặt chẽ hơn ở đây cũng là điều không thể tránh được.
- Đáng tiếc, nếu ta tăng cường lực lượng của ba ngàn sáu trăm Thương Sinh Thần Tướng, bố trí thành đại trận, đối phó với Đấu Thập Cửu sẽ càng nắm chắc hơn.
Quan sát ở đây rất lâu, Cổ Trần Sa cảm thấy Hình Khung Thị thật sự đã rời khỏi rồi, núi ngọc cũng đã biến mất. Hắn cũng không cần ở lại đây làm gì.
Về phần đường hầm thời không đó rốt cuộc là có phải thông tới Ma vực hay không, hắn cũng không chuẩn bị đi thăm dò, bí mật thời không vô cùng nguy hiểm, một khi đi vào, rất có khả năng sẽ bị lạc ở trong đó, rất khó đi ra, trong thời không hỗn loạn, Thương Sinh Chi Nguyện cũng không cảm ứng được.
Cổ Trần Sa làm việc đều là lên kế hoạch rồi mới hành động, tuyệt đối sẽ không tự mình tìm chết, tuy chuyện tới cũng không sợ, nhưng cũng sẽ không mạo hiểm không cần thiết.
Lần này theo lời mời của Âm Dương Quỷ Viên, tiến vào Tiểu Tu Di Sơn, hắn không hề xung động, mà đã sớm nghĩ trước các loại kế hoạch, liên lạc với tam đại cường giả Văn Hồng, Thường Vị Ương, Thái Huyền Đô, nắm lấy quyền chủ, khiến Viên tộc tổn thất thảm trọng.
Cổ Trần Sa rời khỏi nơi này.
Sau khi hắn rời khỏi, trong đường hầm thời không đen xì này dường như có ma nhãn mở ra, nhìn thấy toàn bộ tình huống dưới đáy biển, một lúc sau, ma nhãn nhắm lại, nơi này càng lúc càng lộ ra quỷ bí khó lường.
- Cũng không biết thân thể Hình Khung Thị phong ấn ở đâu?
Trong lòng Cổ Trần Sa thầm nghĩ:
- Mặc dù chúng ta có được ký ức của Thất Tinh Chi Chủ thượng cổ Khương Công Vọng, nhưng cũng chỉ có một bộ phận rất ít, không có một số ký ức về địa điểm phong ấn Hình Khung Thị.
Hắn lại về tới đại lục của Bảo Ngọc Quốc, cũng không nóng lòng xuống tay với Đấu Thập Cửu.
Đấu Thập Cửu người này từng ăn Biến Thân Quả, thiên biến vạn hóa, thủ đoạn không thua gì Thiên Biến Thạch Viên, hơn nữa thỏ khôn có ba hang, khẳng định có rất nhiều hóa thân, có lẽ ở đây chỉ là một hóa thân của hắn cũng chưa biết chừng, tóm lại, quan sát lâu như vậy, Cổ Trần Sa vẫn không nhìn thấu Đấu Thập Cửu.
Cũng là Lý Vinh Quang thì bị Cổ Trần Sa nhìn ra, tu vi của người này là ở giữa Đạo cảnh nhị thập tam biến "Chiếu Kiến Quá Khứ" và nhị thập tứ biến "Khuy Thị Vị Lai", hơn nữa người này là chân thân tới, không phải hóa thân, rất rõ ràng, hắn là đi tới nhân gian lịch luyện, không hề giữ lại, hy vọng toàn tâm toàn ý dung nhập vào trong hồng trần bao la, triệt để tham ngộ Quang âm chi bí.
Tham ngộ Quang âm chi bí, tốt nhất là toàn tâm toàn ý đầu nhập vào trong hồng trần, di ngoạn nhân gian, cảm ngộ thế sự vô thường, biến hóa tang thương, mới có khả năng làm được.
Gia Cát Nha dùng hóa thân đi cảm ngộ, cũng có thể tu thành, đó là vì hắn là Thất Tinh Chi Chủ, đỉnh phong vô thượng trong Thiên Sinh Thánh Nhân, không phải ai cũng sánh bằng.
- Tư chất của Đấu Thập Cửu này cũng là kỳ tài cái thế đỉnh phong, lại không thể tới Thiên Sinh Thánh Nhân, bởi vậy có thể thấy được, cho dù là Tam Đại Thiên Tôn, cũng không thể biến người ta thành Thiên Sinh Thánh Nhân, đó là một cánh cửa to lớn, chỉ có Hồng Hoang Long Môn thượng cổ mới có thể làm được.
Cổ Trần Sa lại quan sát.
Hắn quan sát mấy ngày mấy đêm, vô cùng kiên nhẫn.
- Đấu Thập Cửu vốn bố trí cấm pháp ở sâu trong đáy biển, bị ta dùng phù lục của Thái Huyền Đô phá đi, chắc hắn chưa phát hiện, ta cảm thấy cần thi triển ra một số động tĩnh, dẫn Đấu Thập Cửu này vào sâu trong đáy biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận