Long Phù

Chương 1901: Chính thức xuất chiêu (1)

Chương 1901: Chính thức xuất chiêu (1)
Rất nhiều quan viên trong triều đình đã trực tiếp tiến hành đại tế, kích thích Nhân Gian Chi Lực và làm cho Nhân Gian Giới càng nhanh có xu hướng đến gần với sự viên mãn. Thần trở lại là thần, ma hoàn lại thành ma, tiên vẫn là tiên, con người cũng chỉ là con người, quỷ quay về bộ dáng của quỷ.
Sau khi Nhân Gian Chi Lực có kết cục đầy viên mãn thì khắp nơi đều có sự biến hóa vô cùng vô tận và tập hợp lại những trật tự trước nay bao giờ có.
Mọi người trong Thiên Đình không phải mượn sự giúp đỡ của Nhân Gian Chi Lực này để chèn ép, bức chết Cổ Trần Sa. Bởi vì cho dù Nhân Gian Chi Lực có ghê gớm tới đâu thì cũng vẫn không có cách nào trấn áp được tên Cổ Trần Sa này cả. Hiện tại, việc bọn hắn có thể làm đó là tống khứ Cổ Trần Sa đi, không để cho hắn chen chân vào Nhân Gian Giới.
Nhưng mà Cổ Trần Sa hung ác và tàn nhẫn hơn nhiều so với những tên này.
Hắn trực tiếp điều khiển Vô Long Tâm Pháp của bản thân. Trong khi Tâm Pháp này chuyển động, hắn muốn một miệng lớn mà có thể nuốt chửng toàn bộ Nhân Gian Giới, Thiên Đình, Thiên Đế, thậm chí là tất cả mọi người.
Vô Long Tâm Pháp của hắn hóa thành một cái miệng rất to, không phải là để nuốt trọn, tiêu hóa mùi máu tanh, mà là cải tạo để cho tất cả mọi người đều phải hiểu thấu được bí mật tâm linh của bản thân.
Rất lâu rồi, Cổ Trần Sa thật sự chưa giết một người nào cả. Từ lúc hắn lĩnh hội ra Vô Long Tâm Pháp thì nhiều nhất cũng chỉ tước đi hết tất cả mọi tu vi của hạng người cực kì hung tàn, sau đó giáng xuống làm người phàm thôi.
- Tên Cổ Trần Sa này tàn nhẫn quá đi mất, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Mọi người ở Thiên Đình bày bố một đại trận để chuẩn bị chống lại Cổ Trần Sa, nhưng không hề ngờ được rằng Cổ Trần Sa lại ngang ngược và không nói lý như vậy, hắn trực tiếp điều khiển Vô Long Tâm Pháp biến thành một cái miệng khổng lồ rồi nuốt chửng tất cả mọi thứ.
Cự Linh Thần và Giang Xuyên đều kinh hãi đến run sợ.
Nhất là tên Giang Xuyên kia.
Hắn ta đã phản bội triều đình để trở thành Tiên Giới Chi Chủ. Vốn dĩ cho rằng bản thân có thể vượt trội hơn người, sẽ mở rộng rất nhiều tiền đồ trong tương lai. Nhưng mà, hiện tại nhìn Cổ Trần Sa thần thông quảng đại như vậy, hắn ta đã cảm thấy có chút hối hận. Bởi vì hắn ta luôn nghĩ rằng Vô Long Tâm Pháp kia không thể nào thành công được, lý tưởng của Cổ Trần Sa cũng chỉ là ảo tưởng viễn vông mà thôi, tương lai sẽ chính là thời đại của Thiên Đế.
Trong nhận định của hắn ta, Thiên Đế chắc chắn lợi hại hơn Cổ Trần Sa gấp nhiều lần.
Tuy nhiên, sau khi trở thành Tiên Giới Chi Chủ thì tu vi và vốn hiểu biết của hắn ta đã dần dần tăng lên, sức mạnh và cảnh giới cũng cường đại hơn một phần, do đó mà sự hiểu biết của hắn ta về Cổ Trần Sa sẽ khủng khiếp hơn một bậc.
"Hiện tại, Cổ Trần Sa thật sự rất ghê gớm, vượt qua mọi tưởng tượng mà mình biết trước đây về hắn. Nếu như lúc đó ta cứ nhất quyết ở trong triều đình thì có lẽ sẽ gặt hái được nhiều thành tích to lớn phải không nhỉ? Nhưng hiện tại đã chọn đi trên con đường này rồi, mình cũng sẽ không hối hận. Lúc trước ở trong triều đình, địa vị của mình không hề cao cho lắm, nhưng hiện tại khi đã trở thành Tiên Giới Chi Chủ thì ngược lại uy quyền cũng ngày càng hiển hách. Vì thế mà trong tương lai có thể tập hợp lại tất cả các Tiên Nhân vào trong Tiên Giới, sau đó thiết lập một trật tự tuyệt đối. Mình có thể lợi dụng Tế Tự Chi Lực từ Tiên Nhân để hoàn thiện tu vi của bản thân. Đồng thời đạt tới một bậc cảnh giới cao nhất, thậm chí ta cũng có thể tu luyện Vô Long Tâm Pháp, tham khảo những việc Cổ Trần Sa đã làm."
Đột nhiên, trong lòng của Giang Xuyên trở nên kiên quyết. Hắn ta cho rằng tất cả những thứ mà bản thân làm ra đều không hề sai trái chút nào cả, thậm chí hiện tại hắn ta tin chắc con đường mà bản thân chọn là hoàn toàn đúng đắn.
" Mình có thể tổng hợp hết những điểm mạnh của Thiên Đế và Cổ Trần Sa để tạo ra một pháp môn thuộc về bản thân ta. Nếu hiện tại mình vẫn còn ở trong Vĩnh Giới thì e rằng không thể nào thu thập được Tế Tự Chi Lực để thăng cấp bản thân lên. Bây giờ mình đã trở thành Tiên Giới Chi Chủ rồi, thế nên có thể làm được rất nhiều điều. Vả lại sau này, Nhân Gian Giới ấy chính là bá chủ thế giới, thậm chí mình còn có thể giành được Bản Nguyên Biến Dị. Nếu như vẫn ở trong Vĩnh Giới, có lẽ đoạt được Bản Nguyên Biến Dị chỉ là mơ mộng hão huyền. Nếu như mình có được cơ duyên và thôn tính bản nguyên của Cổ Đạo Tiên này, vậy không phải là ngay lập tức có thể thay da đổi thịt, thăng cấp lên cảnh giới cao nhất sao?"
Biến hóa nội tâm của Giang Xuyên cực kỳ phong phú.
- Trương Tự Nhiên, ta thấy rất khó để chúng ta có thể ngăn cản được sự thôn tính của Cổ Trần Sa. Các ngươi nhìn xem đi, thế mà Cổ Đạo Tiên kia cũng đang phản kháng, cả một vùng Nhân Gian Giới vẫn không ngừng chống trả lại, nhưng dù có tăng thêm thì cũng không thể nào đối đầu với Cổ Trần Sa được. Nhất là ngay lúc này đây, dường như Cổ Trần Sa không hề huy động sức mạnh của Vĩnh Giới mà chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân hắn là đã có thể trấn áp, nuốt chửng Nhân Gian Giới, Yêu Giới, Ma Giới, Thần Giới, Tiên Giới và còn có cả mười hai vạn chín ngàn sáu trăm Tinh Thần của chúng ta. Nhật Nguyệt Chi Chủ, thậm chí thêm vào Cổ Đạo Tiên nữa, tất cả đều không phải là đối thủ của hắn. Thực sự hắn đã cường đại đến mức như thế rồi sao?
Hoa Minh Sa thở dài.
Hoa Minh Sa chính là Nhật Nguyệt Chi Chủ do Thiên Đế tạo ra, có thể nói tạm thời hắn ta thay Thiên Đế hành sự. Địa vị của hắn ta cũng cực kì cao, thậm chí còn vượt qua cả Hỗn Độn Thiên Vương. Nói tóm lại, sức mạnh của hắn ta phải lên tới hàng thượng đẳng. Nhưng mà đến hiện tại, hắn ta tuyệt đối cũng không dám tin vào tất cả những điều xảy ra trước mắt mình.
Ban đầu, hắn ta cứ ngỡ mình có thể chống lại Cổ Trần Sa, thế nhưng hiện tại có thêm nhiều người đến như vậy, nhiều thế giới như thế mà vẫn không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa. Sâu bên trong nội tâm của hắn ta cũng sinh ra một nỗi sầu tư, chẳng còn hi vọng gì nữa:
- Rốt cuộc cái tên súc sinh Cổ Trần Sa này mạnh đến đâu cơ chứ? Ta ở trước mặt hắn mà còn không bằng cả một hạt cát cỏn con nữa. Ta không cam tâm chút nào, ta tuyệt đối không cam tâm, ta phải giết chết tên súc sinh này mới được.
- Sao cơ? Ta ra tay ở trước mặt hắn chẳng khác nào "lấy trứng chọi đá" cả.
Ngay giờ phút này, Cổ Đạp Tiên cũng thiếu chút nữa đã rối loạn cả trí óc:
- Cái thứ tạp chủng Cổ Trần Sa thích thể hiện này, chẳng những không riêng gì một mình ta mà thậm chí còn muốn nuốt chứng luôn Nhân Gian Giới và Thiên Đình cùng một lúc nữa. Sức mạnh của hắn đã gần đạt đến Thiên Đạo vô hạn rồi đấy.
- Thế mà Cổ Trần Sa lại có loại sức mạnh cường đại như vậy sao?
Cơ Ninh Sa lại càng thêm khiếp sợ. Hiện tại, nàng ta đã bị gạt bỏ ra khỏi Nhân Gian Giới, Dị Giới cũng không hề có chút hao tổn nào cả. Cổ Trần Sa không có nuốt chửng bọn hắn cùng một lúc mà là muốn để cho bọn hắn tồn tại độc lập. Dù sao thì để tạo nên Dị Giới này nên bản thân Cổ Trần Sa cũng đã xuất ra một luồng khí lực rất lớn. Thậm chí hai chữ "Dị Giới" này cũng là do Cổ Trần Sa nghĩ ra, vì vậy sự tồn vong của Dị Giới cũng chính là vận số của Cổ Trần Sa.
- Long Tường Thiên, ngươi nhìn thấy rồi chứ, ngươi vẫn còn mang vọng tưởng về việc chống đối lại Cổ Trần Sa sao? Hiện tại ngươi đã mất đi hết tất cả tu vi rồi, ngươi có cảm nghĩ gì nữa không ?
Liễu Thiền Sa cũng đang ở bên trong "Dị Giới", nàng ta có cảm giác như vừa sống sót sau tai nạn. Nàng ta nhận thấy sâu sắc rằng lựa chọn của bản thân mình là đúng đắn. Ở bên trong Dị Giới, nàng ta đứng từ xa mà nhìn thấy hết toàn bộ Nhân Gian Giới, thấy được Nhân Gian Giới bao la rộng lớn kia đang bị nuốt trọn vào trong một cái miệng cực kì to lớn từng giây từng phút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận