Long Phù

Chương 727: Tư pháp (1)

Chương 727: Tư pháp (1)
Trên mặt Điền Kháng xuất hiện nộ ý:
- Vương gia đây là ngay cả ta cũng vu hãm ư?
- Cái gì gọi là ngay cả ngươi cũng vu hãm?
Cổ Trần Sa nắm lấy sơ hở trong lời nói của Điền Kháng,
- Ý tứ của ngươi, ta là vu hãm Cảnh gia?
- Vẫn là một câu, Vương gia muốn bắt bớ Cảnh gia, phải trình chứng cớ lên triều đình, sau đó Thượng Thư Phòng công khai quyết nghị, Tam đường hội thẩm, mới có thể định tội, đây là trình tự tư pháp mà hoàng thượng định ra, cũng là căn cơ trật tự của triều đình, Vương gia và Tĩnh Tiên Ti không thể phá hoại căn cơ, nếu không sau này vương công quý tộc làm theo, chẳng phải là thiên hạ đại loạn à? Vô số ví dụ của Tiền triều đã chứng minh điểm này, Vương gia chớ có làm những việc đảo hành nghịch thi.
Điền Kháng giống như trung thần khuyên can, ngữ khí càng lúc càng lớn.
- Đảo hành nghịch thi? Rõ ràng là Cảnh gia làm loạn, đảo loạn thiên hạ, suýt nữa khiến Cảnh Châu lâm vào trong biển máu, sao đến miệng ngươi ngược lại là bản vương và Tĩnh Tiên Ti làm loạn? Thiết Huyết Hầu chính là dạy ngươi như vậy à?
Ánh mắt Cổ Trần Sa trở nên sắc bén.
Điền Kháng lại một bước cũng không nhường:
- Ta chính là đại soái của Thiết Huyết Vệ đóng ở Cảnh Châu, giám sát bách quan, thương hội thế gia của Tĩnh Tiên Ti cũng nằm trong sự giám sát của Thiết Huyết Vệ, hiện tại Vương gia không lấy ra được bất kỳ chứng cớ gì, lại muốn Tổng đốc điều động binh mã một một đại thế gia, nhất định sẽ khiến cho Cảnh Châu người người thấy bất an, Thiết Huyết Vệ ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, thề sống chết ngăn cản.
- Ngăn cản? Ngăn cản triều đình vây quét phản nghịch, đó chính là phản nghịch, giết không tha.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Lui ra cho ta, ta đã nói rõ với ngươi rồi, Cảnh gia phản nghịch, ngươi đừng không thức thời.
- Vương gia, ta cũng nói rõ rừng, nếu Vương gia cứ khư khư cố chấp, ta tất sẽ dùng máu để ngăn cản.
Điền Kháng nghĩa chính ngôn từ:
- Nếu Cảnh gia thật sự phản loạn, ta cũng sẽ dùng máu để ngăn cản.
- Ồ? Không ngờ ở lại nơi này gặp một trung thần hiếu tử.
Cổ Trần Sa bật cười:
- Đáng tiếc là máu của ngươi và bách tính Cảnh Châu đều không thể so với máu của toàn bộ thiên hạ, Cảnh gia phản loạn, dẫn động phản ứng dây chuyền, thiên hạ rung chuyển, không biết sẽ có bao nhiêu máu phải chảy, ngươi không thể ngăn cản, ngược lại là là đồng lõa họa hại thiên hạ. Một cái mạng nho nhỏ của ngươi, cũng dám so sánh với mạng của tất cả bách tính quan dân ư?
Lần này nếu không phải có Gia Cát Nha và Cổ Trần Sa xuất thủ, Cảnh Khưu phản loạn, chẳng những Cảnh Châu gặp vạ lây, mấy châu phụ cận cũng khó thoát khỏi, tử thương đâu chỉ trăm vạn người?
- Vương gia, ta đã hạ lệnh, không cho phép binh mã Cảnh Châu có động tác, hơn nữa báo cáo triều đình, lúc này triều đình chắc đã biết việc này, Thái Tử và Giám Quốc Minh Phi nương nương, rất nhiều đại thần của Thượng Thư Phòng tất có đối sách.
Điền Kháng cười lạnh:
- Vương gia đừng có manh động, nếu không thì đừng trách thuộc hạ mạo phạm đắc tội.
- Tốt lắm, lại có thêm một phản nghịch.
Cổ Trần Sa thở dài:
- Vậy chỉ đành để ngươi giống như Cảnh Phồn Tinh, thực lực của ngươi đã tới Đạo cảnh thất biến, Ly Địa Đằng Không. Coi như là nhân tài đứng đầu, làm Cảnh Châu Soái cũng thừa sức. Nhưng ngươi lại cấu kết với Cảnh gia làm loạn, ý đồ che giấu, kéo dài thời gian, tội này không thể tha thứ. Tiên thiên cương khí trong cơ thể ngươi trong lúc vận chuyển, kỳ thật mang theo một cỗ khí tức loạn thế, đây là Địa Phúc Thiên Phiên Loạn Thế Quyền của Cảnh Khưu, là hắn giúp ngươi đột phá Đạo cảnh lục biến, sau đó lại đột phá thất biến.
Điền Kháng nghe vậy liền biến sắc, sau đó cười lạnh:
- Vương gia đã muốn gán tội cho người khác thì việc gì phải nói nhiều.
Cổ Trần Sa vận khởi thủ đoạn trích tiên, muốn thu lấy toàn bộ công lực của Điền Kháng này, khiến hắn cũng biến thành ngu phu.
- Vương gia lưu thủ.
Đúng lúc này, một tiếng hô vang lên, sau đó một lá cờ xuất hiện ở trong sân, tản ra thành pháp lực, pháp lực lại tụ tập lại, biến thành hình người, trên người người này mang theo khí chất của sắt và máu.
Là một người trung niên, Thiết Huyết Hầu.
- Đạo cảnh nhị thập nhị biến, Pháp Thiên Tượng Địa, Thiết Huyết Chiến Kỳ.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Thiết Huyết Hầu không hổ là chiến thần thượng cổ chuyển thế, mặc dù không kích hoạt tất cả uy năng, nhưng đó cũng là chuyện sớm hay muộn.
- Vương gia thủ hạ lưu tình, Điền Kháng có lẽ bị che mắt, tuyệt không tham dự mưu phản.
Thiết Huyết Hầu chắp tay:
- Hơn nữa Vương gia đích xác nên tuân thủ tư pháp, bẩm báo Thượng Thư Phòng và Thái Tử.
- Thiết Huyết Hầu cũng nói như vậy, vậy ta phải biện giải một chút. Mục đích chủ yếu của trình tự tư pháp là giữ gìn chính nghĩa, công bằng, tránh khỏi giết chóc, tiêu trừ tội ác. Lần này nếu không phải Tĩnh Tiên Ti chúng ta động thủ trước, Cảnh Khưu làm dấy lên mưa máu gió tanh, ai có thể ngăn cản? Cho dù Thiết Huyết Hầu ngươi là chiến thần chuyển thế, cũng không phải đối thủ của Cảnh Khưu. Nếu tiến hành từng bước theo trình tự tư pháp, thiên hạ đã rối loạn. Cái này đã thể hiện ra tệ đoan của trình tự tư pháp, một khi đã như vậy, trình tự tư pháp phải sửa, từ xưa đến nay, không có pháp luật vĩnh viễn không thay đổi, chỉ có chính nghĩa và công bằng vĩnh viễn không thay đổi. Thiết Huyết Hầu không thể bỏ gốc lấy ngọn, vì quy củ của trình tự vì mà bỏ qua bách tính của một châu, thậm chí là mấy châu, đây là tư duy ngu muội. Hoàng thượng ban thưởng cho Tĩnh Tiên Ti chúng ta lệnh bài, có quyền lực chuyên quyền độc đoán, chính là để phòng ngừa xuất hiện chi quan liêu cứng ngắc, ngược lại lầm lỡ đại sự.
Cổ Trần Sa cũng có tâm tư muốn bắt bẻ chính vụ với Thiết Huyết Hầu, bởi vì hiện tại đại cục đã định, còn lại chính là Gia Cát Nha bắt Cảnh Khưu, cướp đoạt năng lực, cũng giáng hắn làm phàm nhân.
Thực lực của Cảnh Khưu tuy mạnh, cũng có rất nhiều con bài chưa lật, nhưng bị cướp đi Tiên Thiên Linh Bảo Trung Ương Mậu Thổ Hậu Đức Kỳ và Câu Trần Huyết Mạch, đây là chỗ dựa lớn nhất.
Bảo bối này hòa tan vào sâu trong Thương Sinh Chi Nguyện, khiến cho tu vi của khối cầu đã tiếp cận cảnh giới viên mãn, ít nhất cũng bớt đi được trăm năm tiến hóa thì không nói, mà rất nhiều người ở trong khối cầu cũng có được lợi ích cực lớn.
Nhất là Cổ Trần Sa đạt được tu vi và huyết mạch của Cảnh Phồn Tinh, trong đó cũng ẩn chứa Thanh Long Huyết Mạch, đều ném vào trong khối cầu, như vậy, trong đó, ngũ đại huyết mạch của Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Câu Trần đã tụ tập đầy đủ.
Những huyết mạch này hội tụ thành một cỗ lực lượng, thay đổi thế giới.
- Vương gia, ngươi là nói lý niệm của ngươi, ta cũng có lý niệm của ta, việc của triều đình, Tĩnh Tiên Ti nói không tính, ta cũng nói không tính, mà là Hoàng thượng định đoạt.
Thiết Huyết Hầu thở dài:
- Hơn nữa dẫu sao Hoàng thượng cũng đã lập Thái tử, căn bản của một nước. Cho dù là Vương gia, cũng phải lấy ý của Thái tử làm trọng, nếu không chính là xảy ra nhị môn, không phải phúc của quốc gia.
- Thế à?
Cổ Trần Sa lạnh lùng nhìn Thiết Huyết Hầu, không nghi ngờ gì nữa, Tam Công Bát Hầu của triều đình đều thực sự trung thành với Thiên Phù Đại Đế, hiện tại Thiên Phù Đại Đế lập Thái tử, bọn họ tất nhiên cũng bắt đầu ủng hộ Thái tử, cái này cũng không có gì đáng trách, nhưng Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt đều biết, thật đây là thủ đoạn của Thiên Phù Đại Đế, bất kể là Võ Đương Không hay là Cổ Huyền Sa, kỳ thật đều bị lợi dụng mà thôi, trung tâm chân chính vẫn là Tĩnh Tiên Ti, có điều việc này cũng rất khó nói ra rõ ràng:
- Nói như vậy, Thiết Huyết Hầu cũng ngăn cản bản vương xuống tay với Cảnh gia?
- Tĩnh Tiên Ti đại thế đã thành, ta là không ngăn cản được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận