Long Phù

Chương 262: Lôi Thiên Huy (2)

Chương 262: Lôi Thiên Huy (2)
Người bay.
Bay vẫn là Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa.
Bất luận võ công gì của hắn, ở trước mặt Cổ Trần Sa đều không có bất kỳ tác dụng. Cho dù là Nộ Quyền của Vu đạo, ở trước mặt Chuyết Quyền cũng bị phá hủy.
Cổ Chấn Sa bị đánh tới từ trên cây chảy xuống, hắn không có động thủ lần nữa, ánh mắt gắt gao nhìn Cổ Trần Sa, giống như muốn hóa thân thành mãnh thú ăn thịt người.
- Thập ca, đa tạ.
Cổ Trần Sa không muốn dây dưa với Thập hoàng tử, dù sao ở trước mặt người ngoài, huynh đệ đánh chết đánh sống không phải sự tình vẻ vang gì:
- Ta may mắn thắng được một chiêu nửa thức, hiện tại dừng tay thôi, nếu Thập ca có ý, ngày khác chúng ta hẹn thời gian, lại luận bàn là được.
- Ngươi...
Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa lửa giận ngút trời, nhưng bị một thanh niên đè bả vai lại:
- Biểu huynh, an tâm một chút chớ vội. Ta đến nói vài lời.
Trông thấy thanh niên này, lửa giận của Cổ Chấn Sa giảm xuống chút ít:
- Được, ngươi tới ứng phó.
Thanh niên này đi đến trước mặt Cổ Trần Sa, chắp tay:
- Trần Quận Vương, tại hạ Lôi Thiên Huy.
- Người của Lôi gia.
Cổ Trần Sa âm thầm dò xét, phát hiện thực lực của người này mình nhìn không thấu, đã biết không phải chuyện đùa, hắn cũng không vô lễ:
- Lôi huynh có chuyện gì?
- Ta là biểu đệ của Thập điện hạ, vừa rồi trông thấy Quận Vương quyền pháp tinh kỳ, nhất thời ngứa nghề, có thể lĩnh giáo vài chiêu được không?
Sắc mặt của Lôi Thiên Huy không có chút chấn động nào.
- Lôi Thiên Huy, đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Lôi gia, vừa bước vào Đạo cảnh đã giết Nguyên Soái Man tộc. Triều đình đánh giá ngươi là kỳ tài cái thế. Hiện tại tu vi của ngươi đã tới Đạo cảnh bát biến Tam Muội Chân Hỏa.
Lâu Bái Nguyệt tiến lên:
- Dùng cảnh giới của ngươi, lại không biết xấu hổ đi ra mặt thay lão Thập?
- Ta sẽ không vận dụng bất luận tiên thiên cương khí gì.
Lôi Thiên Huy đứng chắp tay:
- Chỉ bằng vào lực lượng võ học, còn nữa, Trần Quận Vương có thể sử dụng bất kỳ pháp bảo nào, ta sẽ tay không đối địch. Không biết Quận Vương ý như thế nào?
- Cũng được.
Cổ Trần Sa nói xong, đâm ra một kiếm.
Hàng Ma Chi Nhận xuất hiện, toàn thân bao trùm Vương Long Khải.
Nếu là pháp bảo khác, thời điểm thúc giục sẽ có sơ hở có thể tìm ra, nhưng Hàng Ma Chi Nhận và Vương Long Khải là máu tươi của hắn tế luyện, hao hết tâm lực, vận dụng giống như cánh tay.
Hàng Ma Chi Nhận vung ra, nhìn rất ngốc, không hề xinh đẹp, chất phác đơn giản, giống như dân chúng bình thường đang làm việc nhà, bận rộn vì dầu muối củi gạo, ngu muội không biết tiến thủ, chết lặng lại thỏa mãn.
Kiếm ra tùy tâm.
Tâm đến kiếm đến.
Lôi Thiên Huy sợ hãi, Cổ Trần Sa xuất kiếm, áo giáp và Hàng Ma Chi Nhận giống như lăng không biến hóa ra, rõ ràng cùng tâm ý hoàn mỹ kết hợp, kiếm khải mạnh, kết hợp chặt chẽ, không phải hắn có thể suy nghĩ.
Rặc rặc rặc rặc!
Khi kiếm đến trước thân thể, trên người Lôi Thiên Huy xuất hiện cương khí giống như lôi đình.
Tiên thiên cương khí ngưng tụ thành hình thể, rặc rặc rặc rặc! Kết thành tia chớp hình tròn.
Ầm ầm!
Kiếm và lôi cầu va chạm, sau đó nổ tung, kình phong tạo thành vòng xoáy bay thẳng đến chân trời.
Cổ Trần Sa bị chấn lui về phía sau, khí huyết phù phiếm.
Lôi Thiên Huy thì đứng thẳng tại chỗ, sắc mặt hết sức khó xử.
Vừa rồi hắn hứa hẹn không dùng tiên thiên cương khí, ai biết đối phương ra tay căn bản thế không thể đỡ, bị buộc thi triển ra tuyệt học Lôi Kiếp mạnh nhất của Lôi gia.
Ba ba ba...
Lạc Vũ vỗ tay:
- Tốt một chiêu Lôi Kiếp, đây là cương khí ngưng tụ tới cực điểm, lại chia ra làm rất nhiều phù văn thật nhỏ, lẫn nhau chấn động, đột nhiên nổ tung, uy lực cực lớn, cho dù là Lưu Ly Ngọc Thân cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chiêu này chỉ đến Đạo cảnh thập biến Nhất Tâm Thiên Dụng mới có thể ngưng kết. Chính là phải phân ra rất nhiều tinh thần điều khiển tiên thiên cương khí, ngưng tụ thành mấy trăm phù văn bất đồng kết hợp, Thiên Huy huynh có thể dùng cảnh giới bát biến thi triển ra, không hổ là kỳ tài cái thế.
Nghe được lời này, sắc mặt của Lôi Thiên Huy càng thêm khó coi.
- Lôi huynh, đa tạ.
Cổ Trần Sa tâm ý khẽ động, áo giáp và Hàng Ma Chi Nhận đều rụt trở về:
- Nếu không phải ta đột nhiên tập kích, Lôi huynh nhất định có thể đánh tan ta.
Trong lòng của hắn cũng âm thầm kinh hãi, vừa rồi Lôi Thiên Huy vận dụng tiên thiên cương khí, rõ ràng còn kỳ diệu hơn Nghĩa Minh, nếu Nghĩa Minh chống lại người này, chưa hẳn là đối thủ.
Phải biết Nghĩa Minh là Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân, mà Lôi Thiên Huy mới chỉ bát biến Tam Muội Chân Hỏa, chênh lệch một cảnh giới.
Nghe Lạc Vũ nói, hắn càng cảm thấy Lôi Thiên Huy không phải chuyện đùa, không hổ là lãnh tụ thế hệ trẻ của Lôi gia, lại là kỳ tài cái thế. Mình cũng xem như mưu lợi mới có thể để cho hắn lúng túng một lần.
Đương nhiên cũng có nguyên nhân bởi vì hắn quá khinh địch.
Nếu thật giao thủ, uy lực của Lôi Kiếp cực lớn, dù mình có Vương Long Khải bảo hộ cũng gánh không được, dù sao cảnh giới quá thấp, nếu tu đến Đạo cảnh tứ biến, vậy thì không sai biệt lắm có thể đánh cược một lần.
- Trần Quận Vương quả nhiên là thiên chi kiêu tử, ta tính sai.
Lôi Thiên Huy rất dứt khoát:
- Khải và kiếm kia uy lực to lớn như thế, không thể tưởng được lại là Vương gia tự tay luyện chế, nếu không phải tâm huyết tương liên, tuyệt đối sẽ không hoàn mỹ, nếu không coi như là pháp bảo uy lực mạnh mẽ hơn nữa, không phải mình luyện chế, cuối cùng sẽ có lỗ thủng. Vương gia mới Đạo cảnh nhị biến, có thể luyện chế ra pháp bảo mạnh như vậy, thật là không thể tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận