Long Phù

Chương 1634: Tứ Hoang đổi chủ (1)

Chương 1634: Tứ Hoang đổi chủ (1)
Mặc dù Cảnh Khâu áng chừng Cổ Trần Sa thật sự rất cao thâm, nhưng chuyện đến mức trước mắt, hắn ta vẫn còn cảm thấy mình đã xem nhẹ Cổ Trần Sa rồi.
Hắn ta nghĩ rằng dựa vào thực lực của chính mình thì dù thế nào cũng có thể chống đỡ qua vài ngày. Đến lúc đó, thiên hạ đại thế, còn có những thế lực khác sẽ tới cứu hắn ta, bản thân hắn ta cũng có thể nắm chắc Mạc Hoang Chi Tâm trong tay. Sau khi có đại số mệnh thì hắn ta sẽ là đối tượng được rất nhiều người dựa vào.
Hơn nữa, có rất nhiều người không dễ dàng tha thứ cho sự bành trướng thêm lần nữa của Tĩnh Tiên Ty và Cổ Trần Sa.
Nếu như để cho Tĩnh Tiên Ty nắm giữ Tứ Hoang, về cơ bản là không thế nào lay động được nữa rồi.
Hiện tại, Tứ Hoang đã rơi vào tay của kẻ khác, Cảnh Khâu thế mà cảm thấy trên thực tế Tĩnh Tiên Ty đang đứng trước dầu sôi lửa bỏng. Cho nên hắn ta mới cả gan tày trời đối kháng với Cổ Trần Sa mà chẳng hề kiêng nể.
Nhưng bây giờ, Cổ Trần Sa vừa động thủ thì hắn ta đã cảm thấy một áp lực vô cùng to lớn ập đến rồi.
Căn bản là chống đỡ không nổi. Nếu như trong lúc cả hai bên giao chiến mà hắn ta có xu thế suy sụp thì có thể sẽ bị chôn vùi vào cùng tro bụi bất cứ lúc nào.
- Cảnh Khâu, ngươi nghĩ xem Đại Phần Thiên Vương Tiêu Viêm kia đi. Cảnh giới tu vi của hắn ta cao hơn ngươi, còn nắm trong tay 7 món Vô Tận Chi Bảo, hơn nữa lại nắm giữ mấy trăm tỷ dân của vương triều Đại Phần, nhưng căn bản lại chẳng phải là đối thủ của ta. Hắn ta bị ta đánh bại, xém chút nữa là hồn phi phách tán. Cuối cùng còn bị ta cướp đi 7 món Vô Tận Chi Bảo nữa chứ. Hiện tại, ngươi chỉ có một Vô Tận Chi Bảo, Thiên Vương Bổn Nguyên cũng chưa luyện hóa hoàn toàn. Sao có thể đấu với ta được đây? Vả lại lúc ta chiến đấu với Đại Phần Thiên Vương Tiêu Viêm, sức mạnh cũng thăng cấp lên rất nhiều. 7 món Vô Tận Chi Bảo đều đã được dung hòa và luyện hóa vào bên trong Thần Châu Hồ Lô của ta rồi. Tất nhiên là ngươi không thể nào chống lại được ta đâu. Cho dù ngươi có thể sử dụng hết Mạc Hoang Bản Nguyên thì ta cũng sẽ dùng Thần Châu Bản Nguyên để áp chế nó.
Cổ Trần Sa từ từ nói:
- Nhưng mà, ngươi ngược lại còn có thể tự hủy diệt bản thân, tốt hay xấu gì rồi cũng sẽ bị tiêu diệt, ta thật đúng là không thể nào ngăn nổi ngươi.
Lời nói của Cổ Trần Sa thật sự rất giống đang trêu tức người khác:
- Cảnh Khâu, nếu như ngươi không đưa bản thân mình vào tình thế khó xử thì ta còn có thể trấn áp ngươi, cướp lấy bản nguyên của ngươi, giống như ngươi tước đi bản nguyên của Cảnh Phồn Tinh đấy. Sao ngươi lại không ngọc nát đá tan chứ? Hay là ngươi cho rằng bản thân có thể cầm cự được?
Cảnh Phồn Tinh nhìn thấy tất cả mọi chuyện, khoái ý mà phóng đại lên:
- Cảnh Khâu, đây chính là báo ứng , đó gọi là ác nhân tự có ác báo đấy. Ngươi vừa cướp đi tất cả bản nguyên của ta thì hiện tại đã có người đến để đoạt lấy hết toàn bộ bản nguyên của ngươi. Cổ Trần Sa, ta nguyện ý gia nhập vào Tĩnh Tiên Ty, bằng lòng vứt bỏ đi tất cả các tín ngưỡng trước kia của ta. Ta thật lòng thành tâm thành ý mong muốn trở thành một thành viên của Tĩnh Tiên Ty, thờ phụng đạo lý của Tĩnh Tiên Ty, ngày ngày thành kính tu hành Nhân Long Chi Đạo. Đây chính là tâm nguyện của ta, ta sẵn lòng làm tất cả mọi điều.
- Thật không?
Cổ Trần Sa vừa nghe được lời nói này thì trên khuôn mặt hắn đã lộ rõ ý cười:
- Như ngươi mong muốn, thờ phụng Nhân Long Chi Đạo của ta, điều này tuyệt đối là một chân lý. Một khi đã như vậy, ta sẽ trả lại bản nguyên của Vô Kiếp Thiên Vương cho ngươi. Nếu như ngươi sớm giác ngộ ra thì đâu đến nỗi phải rơi vào cục diện như ngày hôm nay đâu chứ?
Ầm ầm!
Ngay khi Cảnh Phồn Tinh nói xong.
Giống như là cảm nhận một điều gì đó bên trong nơi u tối, bản nguyên của "Vô Kiếp Thiên Vương" trên người Cảnh Khâu đang dần dao động mãnh liệt, khiến cho Cảnh Khâu không thể nào khống chế được thế cục này.
- Đáng chết, sớm biết như vậy thì ta đã giết ngươi đi! Cảnh Phồn Tinh, vào giờ khắc này, thế mà ngươi lại có thể làm càn, bị kẻ khác lợi dụng.
Cảnh Khâu đột nhiên giận dữ. Hắn ta vung tay mình lên, ngay tức khắc có một cổ sức mạnh lao tới muốn giết chết Cảnh Phồn Tinh. Hắn ta có chút hối hận vì đã không giết chết Cảnh Phồn Tinh ngay tại trận. Bây giờ đây, số mệnh của Cảnh Phồn Tinh đã bị kẻ khác lợi dụng, khiến cho bản nguyên "Vô Kiếp Thiên Vương" của hắn ta xao động lên. Căn bản là khống chế không được nên mới làm cho sức mạnh lớn mạnh giảm đi không dứt.
Cổ Trần Sa cũng không thèm nhìn tới. Trong nháy mắt, Cảnh Phồn Tinh đã được bảo vệ, không người nào có thể động vào một cọng tóc của hắn ta. Cảnh Phồn Tinh là chân thân của Vô Kiếp Thiên Vương, nếu như chết đi, tất nhiên số mệnh cũng tan biến theo. Nhưng nếu hắn ta không chết thì vẫn có thể bị bí pháp dẫn động, do đó mà làm cho bản nguyên trên người Cảnh Khâu chảy ngược lại lần nữa.
Đương nhiên, đây cũng là do lúc Cảnh Khâu đạt được Vô Kiếp Thiên Vương còn quá nông cạn. Nếu như qua tiếp mấy tháng nữa, căn cơ vững chắc, tiêu hóa được số mệnh, thế thì Cảnh Phồn Tinh sẽ không còn bất kì tác dụng nào nữa rồi.
Cổ Trần Sa nắm bắt được thời cơ này mới đột nhiên động thủ, đánh cho tên Cảnh Khâu trở tay không kịp.
Cảnh Khâu không giết được Cảnh Phồn Tinh, thế thì cũng không áp chế được sự phản phệ số mệnh của đối phương.
Nếu Cảnh Phồn Tinh không có Cổ Trần Sa trợ giúp, phản phệ số mệnh căn bản không là thứ gì cả. Nhưng hiên tại, Cổ Trần Sa nhanh nhạy đến mức quỷ thần khó lường trước, số mệnh phản lại, gần như có thể khiến cho Cảnh Khâu kiệt sức. Dù sao Cảnh Phồn Tinh cũng chính là Vô Kiếp Thiên Vương chuyển thế, nếu như Cảnh Khâu cưỡng ép cướp đoạt, trên thực tế, tới một mức độ nào đó chính là làm trái thiên mệnh, hắn ta nhất định sẽ bị diệt vong.
- Đáng chết, số mệnh của ta đã bị rút đi, bản nguyên xao động. Mặc dù chúng ở trong cơ thể của ta, nhưng ta lại hoàn toàn không khống chế nổi.
Cảnh Khâu lòng như lửa đốt:
- Cứ như thế, ngay cả ngọc nát đá tan thì ta cũng làm không xong nữa.
- Cảnh Khâu, ta xem thử ai có thể tới cứu ngươi được đây.
Cảnh Phồn Tinh bật cười thành tiếng:
- Báo ứng không hề sai mà, quả báo rất đúng. Không phải do quả báo chưa tới, mà là đến lúc nào đó, báo ứng sẽ ập lên đầy đầu.
- Ta tới cứu ngươi!
Ngay lúc Cảnh Khâu đang đứng trước dầu sôi lửa bỏng, đột nhiên có một âm thanh vang lên.
Sau đó, một luồng sức mạnh cuồn cuộn mạnh mẽ thâm nhập vào trong thân thể của Cảnh Khâu, khiến cho cơ thể hắn ta đột ngột vững vàng lên. bản nguyên của Vô Kiếp Thiên Vương lúc nãy vừa mới dao động kia cũng đã bình ổn trở lại.
Một bóng người xuất hiện.
Người này là một thanh niên, khắp người dường như mang theo Tai Nan Chi Khí cực kì nồng đậm. Tai Nan Chi Khí này rất thuần túy, giống như tai họa do Thiên Đế trừng phạt nhân gian mà tạo thành, hắn ta chính là thành viên của thiên đình.
Sau khi thanh niên này xuất hiện, hắn ta nhìn vào Cổ Trần Sa và nói:
- Cổ Trần Sa, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi. Năm đó, ngươi không giết chết ta, hiện tại ta đã có thể đạt được đại công quả. Ngươi có muốn đối phó với ta cũng chẳng còn cơ hội nữa rồi.
- Cốc Họa, vậy mà lại là ngươi.
Cổ Trần Sa nhìn thanh niên trước mắt là đã nhận ra hắn ta ngay. Người này chính là Cốc Họa, rất lâu về trước là đối thủ của hắn. Là kẻ đầu tiên từng ám sát Cổ Trần Sa trên biển, nhưng lại bị hắn cướp mất Kim Đan. Sau này Cốc Họa lại được Huyền Hoàng Long Đế hồi sinh lại, hơn nữa còn đạt được sự huyền diệu của Tai Tinh.
Sau đó, Cốc Họa này cùng với Cảnh Phồn Tinh, Vong Cơ trưởng lão của Xích Tiêu Huyền Môn, Tiêu Viêm trưởng lão, Tứ Đại Cao Thủ, ở trong Ma Vực vây giết Cổ Trần Sa. Kết quả cả hai người Vong Cơ trưởng lão và Tiêu Viêm trưởng lão đều bị giết chết, Cảnh Phồn Tinh tẩu thoát, mắt thấy Cốc Họa cũng sắp bị luyện hóa, nhưng lại được Huyền Hoang Long Đế cứu thoát.
Sau đó, Cốc Họa không còn xuất hiện nữa.
Lần này lộ mặt, Cổ Trần Sa lộ vẻ ngạc nhiên, thân phận của Cốc Họa chắc chắc không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận