Long Phù

Chương 1715: Đoạt lại Phù Chiếu (2)

Chương 1715: Đoạt lại Phù Chiếu (2)
- Chúc mừng Minh Phi Nương Nương đã đạt được Thần Công. Không lâu nữa thôi người chắc chắn sẽ tu thành cảnh giới Thiên Nguyên.
- Ta chắc chắn sẽ đạt được cảnh giới Thiên Nguyên thôi, việc ta cần làm bây giờ rất đơn giản, đó chính là luyện hóa bốn chữ mà Cổ Đạp Tiên để lại trong Tế Thiên Phù Chiếu, Nhân Định Thắng Thiên. Hứ, kết cục cuối cùng của Cổ Đạp Tiên cũng chỉ là làm thức ăn cho Thiên Đạo mà thôi. Với Thiên Đạo, Cổ Đạp Tiên là một miếng thịt mỡ khó tiêu hóa, nhưng suy cho cùng thì cũng là một miếng thịt mỡ thôi chứ đâu phải kẻ địch mạnh. Sau khi nuốt chửng Cổ Đạp Tiên, chúng ta sẽ có được lợi ích khổng lồ.
Khí chất của Võ Đương Không đã khác hoàn toàn.
- Còn về Cổ Trần Sa kia, ta sẽ bắt được người này rồi hiến tế cho Thiên Đạo, hiến tế cho sức mạnh. Chưa nói đến việc việc này sẽ giúp ta thăng lên cảnh giới Thiên Nguyên, nó thậm chí còn có thể đưa sức mạnh của ta lên đến mức cực đại, tham ngộ được hết bí mật của Thiên Đạo, cuối cùng ta sẽ trở thành sự tồn tại mạnh hơn cả Thiên Hậu.
- Hiến tế Cổ Trần Sa vương gia, chuyện này, sợ là Minh Phi nương nương khó mà làm được.
Giọng điệu của Hồng Hoang Lão Nhân cũng khác hẳn.
- Gì cơ?
Võ Đương Không cảm nhận được rất rõ ràng rằng giọng điệu của Hồng Hoang Lão Nhân đã thay đổi, nàng ta quay ngoắt qua.
- Ngươi đang nói cái gì thế? Ngươi không trung thành với ta, rốt cuộc ngươi là ai? Nhưng mà chuyện này cũng không quan trọng. Ta sẽ bắt ngươi rồi luyện hóa triệt để, khi đó thì ta sẽ biết được rồi.
Võ Đương Không nhìn Hồng Hoang Lão Nhân như nhìn một con kiến vậy.
Với nàng ta, Hồng Hoang Lão Nhân bây giờ chẳng là gì cả.
Đang nói thì nàng ta đưa tay ra nắm nhẹ một cái, nàng ta vượt qua không gian vô tận, khi sắp bắt được Hồng Hoang Lão Nhân, đốt cháy lão ta, hóa thành đan dược hoặc bảo bối.
Đúng lúc này, tất cả những sức mạnh mà nàng ta có lúc này đều không thể hoạt động được. Không gian xung quanh hình như đang trong trạng thái bị hủy diệt.
Trong trạng thái này, uy lực của nàng ta không có tác dụng gì cả.
- Chuyện gì thế? Tế Thiên Phù Chiếu!
Võ Đương Không sử dụng uy lực của Tế Thiên Phù Chiếu. Thế nhưng một giây sau đó, mặt nàng ta biến sắc, bởi vì nàng ta lúc này đang không thể khống chế được Tế Thiên Phù Chiếu.
Trong không gian bí mật này, có một người đã xuất hiện. Đó là Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa mặc một bộ đồ gấm, nhìn hắn vẫn có vẻ như một chàng thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi. Dung nhan của hắn không bị thay đổi bởi tháng năm, thời gian của Thiên Đạo dường như đã sợ hãi trước hắn, thần phục hắn, không dám lại gần hắn. Cổ Trần Sa lúc này, dù là ai nhìn thấy thì họ cũng cảm giác hắn là vô địch, bất lão, là người bất tử thực thụ. Thiên Đạo đã chẳng thể làm gì hắn nữa rồi.
Sau khi Cổ Trần Sa xuất hiện, bàn tay hắn khẽ động, sức mạnh vô song theo đó mà ập đến. Nàng ta đã cảm nhận được Tế Thiên Phù Chiếu mà Thiên Đạo ban cho mình đã ra ngoài tấm khống chế, thoát ly khỏi chính nàng ta rồi. Nàng ta sẽ không bao giờ khống chế được Phù Chiếu này nữa. Cũng có nghĩa là từ nay về sau, Phù Chiếu này sẽ không liên quan gì đến nàng ta, không thuộc về nàng ta nữa.
- Hồng Hoang Lão Nhân, ngươi làm tốt lắm.
Cổ Trần Sa nắm lấy Tế Thiên Phù Chiếu, hắn nở một nụ cười hoài niệm, như là món đồ chơi yêu thích đã mất đi giờ lại lấy lại được.
Hắn nhớ lại khi xưa, vào năm Thiên Phù thứ mười bốn, khi hắn mười bốn tuổi, hắn có được Phù Chiếu này trong đống sách cũ được lưu trữ trong hoàng cung. Sau đó, một khi đã bắt đầu thì không dừng lại được nữa. Nhờ Phù Chiếu này, hắn giết thần diệt quỷ, tu hành nhanh, không biết đã nhận được bao nhiêu lợi ích từ nó. Sau đó Phù Chiếu bay đi, rơi vào tay Võ Đương Không, thế nhưng khí số của hắn cũng không vì thế mà bị giảm đi, ngược lại hắn còn tiến bộ nhanh hơn, vứt bỏ Thiên Tử Phong Thần Thuật, tự sáng tạo ra Thương Sinh Bổ Thiên Thuật, tụ hợp mọi Tâm Pháp cuối cùng tạo được ra Vô Long Tâm Pháp. Đến bây giờ, hắn ta đã có thể nhìn thấy mọi biến hóa căn bản nhất của Phù Chiếu này rồi.
Phù Chiếu này trong mắt bất cứ ai khác đều là thứ rất thần bí, thế nhưng trong mắt Cổ Trần Sa nó đã không còn bí mật nào nữa rồi. Hắn đã luyện hóa cả Hồng Hoang Long Môn, thứ ngang hàng với Tế Thiên Phù Chiếu rồi chứ đừng nói đến việc hắn có một nửa quyền khống chế Phù Chiếu này.
- Kỳ diệu thật.
Cổ Trần Sa lấy được Tế Thiên Phù Chiếu, hắn ổn định lại tâm trạng của mình.
- Quả nhiên Phù Chiếu này liên quan rất nhiều đến Thiên Đạo, là tín vật qua trọng nhất trong việc liên hệ giữa thiên đình tương lai và nhân gian. Nếu như Nhân Gian Giới không nghe lời, thiên đình sẽ dùng Phù Chiếu này để đổi một chủ nhân khác. Trong bố cục ở tương lai, Thần giới, Ma giới, Yêu giới, Tiên giới hay thậm chí là trong tất cả các thế giới, thực lực của Nhân Gian Giới là nhỏ bé nhất. Thế nhưng biến số của Nhân Gian Giới thì lại là nhiều nhất, có tiềm lực lớn nhất, có thể uy hiếp đến Thiên Đình Thiên Đạo. Chính vì thế nên Thiên Đạo phải quản lý được nhân gian, Thiên Đình muốn khống chế, làm Nhân Gian Giới yếu đi. Thế nhưng với Thiên Đình, Nhân Gian Giới lại vô cùng quan trọng. Sở dĩ Thiên Đình có thể cao cao tại thượng, vững chắc kiên cường, trường sinh vô cực, không bao giờ bị tiêu diệt là vì sự tế bái của nhân gian. Nếu Nhân Gian Giới bị hủy diệt, Thiên Đình sẽ mất đi căn cơ, suy yếu dần. Vì thế với Thiên Đình, Nhân Gian Giới là một con dao hai lưỡi, Nhân Gian Giới quá mạnh thì Thiên Đình Thiên Đạo sẽ thấy đó là sự uy hiếp quá lớn, nhưng Nhân Gian Giới yếu ớt quá thì sự tế bái sẽ không đủ, Thiên Đình sẽ suy yếu, Thiên Đạo cũng sẽ vì thế nên khó mà phát triển. Phù Chiếu này là Phù Chiếu của nhân gian, nó cũng là thứ phong tỏa, hạn chế. Bây giờ Phù Chiếu này lại rơi vào tay ta, ta sẽ để nó trở thành Nhân Gian Giới Thoát Chi Phù.
Cổ Trần Sa biết Phù Chiếu này là thứ quan trọng của Thiên Đạo. Tuy bản thân đã có được nó một lần nữa nhưng nếu muốn luyện hóa triệt để thì vẫn cần rất nhiều thời gian. Hàm ý của bốn chữ "Nhân Định Thắng Thiên" trong Phù Chiếu này có thể khiến Vô Long Tâm Pháp của hắn mạnh hơn. Nếu luyện hóa bảo vật này, việc thăng lên Thiên Tôn dễ như búng tay vậy.
Hắn cất Phù Chiếu lại rồi nhìn Võ Đương Không.
Võ Đương Không, đi theo ta đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận