Long Phù

Chương 952: Dầu mỡ (2)

Chương 952: Dầu mỡ (2)
Tích tụ của Pháp gia cường đại cỡ nào? Ước chừng có mười ba cao thủ Thần cấp, còn có đại lượng Thái thượng trưởng lão, vô số đệ tử ngày đều dâng hương tế tổ, học thuyết của Pháp Thánh được truyền bá, lại có thể có được không ít nguyện lực.
Những lực lượng này cho dù là tụ tập một năm cũng lớn tới bất khả tư nghị.
Hiện tại bị cướp đi từng năm như vậy, Cổ Trần Sa và Gia Cát Nha đều vui như nở hoa, cho dù tâm thần của bọn họ rất trầm ổn, cũng khó có thể áp chế được hưng phấn.
Trong quá trình điên cuồng hấp thu, tứ tượng thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ cũng mặt mày hớn hở, chúng hấp thu những lực lượng này, thông qua Nguyện Vọng Thụ và Thái Ất Châu lắng đọng lại, đạt được tinh hoa, cũng đang tiến hóa cực nhanh.
Lần này Tĩnh Tiên Ti là kiếm bội rồi.
Nhưng Cổ Trần Sa vẫn cảm thấy tình thế ác liệt, lần này hắn nhân lúc Pháp Thánh gặp kiếp số làm đại đạo, nhưng so sánh với thành tựu của Pháp Thánh thì quả thực chính là trẻ con chơi đồ hàng.
Chỉ cần Pháp Thánh vượt qua được kiếp số lần này, trong một cái phất tay là có thể trấn áp toàn bộ Tĩnh Tiên Ti.
Huống hồ Tĩnh Tiên Ti còn có hai kẻ địch Cự Linh Thần và Vu Tổ này.
Hán đã nhìn thấy nội tình của Pháp gia, thật sự quá cường hoành. Cho dù là mình có được nhiều pháp bảo, tổn thất đối với Pháp gia vẫn chỉ là không đáng kể.
Hạch tâm lớn nhất của Pháp gia chính là mười ba cao thủ Thần cấp, lại thêm Pháp Thánh và Nhất Thiết Pháp Giới.
Chỉ cần ba thủ đoạn dưới đáy hòm này không xảy ra chuyện, Pháp gia vẫn không thể bị lay động.
Cổ Trần Sa biết rõ điểm này, cho nên hắn vẫn không cam lòng, muốn đạt được nhiều lợi ích hơn, tận hết khả năng khiến lực lượng của Tĩnh Tiên Ti mở rộng, đến lúc đó sẽ có tiền vốn để đối kháng.
- Cao thủ Thần cấp! Hiện tại Tĩnh Tiên Ti chúng ta chính là đang thiếu cao thủ Thần cấp tọa trấn, nếu Gia Cát Nha, hoặc là Bái Nguyệt, hay là ta, cho dù là Huyền Vũ bảo bảo tu thành Thần cấp, đều có thể trấn áp trường hợp, nhưng cho dù là Gia Cát Nha muốn tu thành Thần cấp, cũng phải mất mấy chục năm.
Trong lòng Cổ Trần Sa rất gấp gáp.
Dựa theo đại thế thiên hạ hiện tại, chỉ sợ trong mười năm sẽ bùng nổ kiếp số, thậm chí còn không tới mười năm.
Trong mười năm, Tĩnh Tiên Ti sinh ra Thần cấp là chuyện không thể.
Cho dù nhanh hơn nữa cũng không thể.
- Trong Nhất Thiết Pháp Giới này còn có pháp bảo gì?
Cổ Trần Sa cũng không dám tản pháp lực ra, loạn lưu nơi này vô cùng khủng bố, lực lượng của hắn cũng bị điều động.
Đột nhiên, ở chỗ cao nhất của Nhất Thiết Pháp Giới, thánh quang lại xuất hiện.
- Không tốt, lực lượng của Pháp Thánh đang tăng cường mãnh liệt, nơi này đã không thể ở lại.
Trong lòng Cổ Trần Sa khiếp sợ, hắn lập tức lưu lại một chút khí tức của Đấu Thập Cửu, sau đó rời khỏi nơi này.
Nếu còn không đi, tham bảo bối, chỉ sợ sẽ phải chôn vùi ở đây, lộ ra rất nhiều sơ hở.
Hắn giỏi nhẫn nại, cũng cực kỳ bình tĩnh, biết chuyện đã không thể là làm thì phải lập tức né tránh.
Hắn còn có chuyện phải làm! Đó chính là biến hóa thành Pháp Vô Tiên, kích sát Chu Nho Tử Khí, khiến Pháp gia và Chu Nho Ma tộc trở mặt. Cho dù không thể trở mặt, cũng có thể trì hoãn bùng nổ, tận hết mọi khả năng tranh thủ thời gian.
Hắn triệt để ly khai Nhất Thiết Pháp Giới.
Sau khi rời khỏi, hắn xuất hiện trong cung điện Pháp gia, không ngờ phát hiện toàn bộ cung điện bị một tầng quang mang bao phủ, không xuất hiện tai nạn gì.
Cái này cũng cho thấy Pháp gia còn có rất nhiều thủ đoạn.
- Pháp Thánh vượt qua kiếp số, chân chính quay về thế gian, tình huống cực kỳ nguy hiểm...
Cổ Trần Sa nói:
- Có điều, chắc hắn vẫn chưa thể củng cố hoàn toàn, ta nhân cơ hội này, vẫn có thể kích sát Chu Nho Tử Khí. Thiên Sinh Thánh Nhân. . . . . Không, chắc là Thiên Sinh Thánh Ma.
Khi hắn nhìn thấy Chu Nho Tử Khí đã tỏa định khí tức của hắn.
Lúc này, hơi cảm ứng, Chu Nho Tử Khí chưa rời khỏi Pháp Châu.
Chu Nho Tử Khí đứng trên bầu trời Pháp Châu, nhìn cung điện Pháp gia xuất hiện quang mang, cẩn thận quan sát, trong ánh mắt xuất hiện vẻ suy tính thâm trầm:
- Pháp Thánh dường như gặp phải đến kiếp số, có điều kiếp số này đối với hắn mà nói là không thành vấn đề, ta có nên nhân kiếp số này mà tới Pháp gia đạt được một số bảo bối không? Dường như vẫn không được.
Hắn nhìn một lúc, lắc đầu, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Chỉ chốc lát sau, liền bay ra khỏi Trung Thổ Thần Châu, tới Man Hoang chi địa, hắn không về Ma vực, dường như muốn tới Vạn Long Sào, chỗ Yêu tộc tụ tập, để bái phỏng Lệ Vạn Long.
Trên Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu ở Man Hoang, hắn dừng lại, nhìn thần miếu phía dưới đã hoàn toàn biến thành một quân doanh, rất nhiều binh lính Đại Vĩnh triều đóng quân ở trong đó, qua lại khuân vác vật tư, một đại lộ rộng lớn xuyên qua dãy núi trùng điệp, thác nước đầm lầy, kéo dài tới xa xa.
Man Hoang hoang tàn vắng vẻ hiện tại toàn bộ đều là Mạo hiểm giả và thương nhân, xây dựng phòng ốc, cùng lúc đó còn mở ra một mảng ruộng đất và trang viên, hiển nhiên là muốn biến Man Hoang chi địa hoang vu ức vạn năm này thành thành trấn nhân loại chân chính.
- Nhớ năm xưa Hỗn Thế Ma Viên Thần uy chấn vô số thế giới, hiện tại thần miếu của nó cũng bị người khác chiếm, những nhân loại đáng chết này...
Trong ánh mắt Chu Nho Tử Khí xuất hiện huyết quang, dường như muốn giơ tay lên, xuống tay với phàm nhân phía dưới, có điều cuối cùng vẫn nhịn xuống, hắn nhìn về phía Tĩnh Tiên Ti ở xa xa, ở đó Cổ Trần Sa xây dựng một dãy thành bảo, sau đó hai mắt đột nhiên lấp lánh, dường như nhìn thấu hư không.
- Hả? Sao không nhìn thấy Thương Sinh Chi Nguyện?
Hắn nhíu mày:
- Chẳng lẽ bảo bối này lại tiến hóa? Hợp hai làm một với hư không rồi à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận