Long Phù

Chương 1041: Nói hưu nói vượn (1)

Chương 1041: Nói hưu nói vượn (1)
- Thần Châu Thiên Hung Khải?
Võ Đế gật đầu:
- Giáp này không tồi, chính là thần khí chân chính do Hình Khung Thị luyện chế, cơ hồ chẳng khác nào là cường giả Thần cấp chân chính, cơ hội của ngươi trẫm biết, có chi tiết cụ thể gì.
- Đầu tiên, ta sẽ tới nói với chín đại trường lão, Hoàng thượng xuất hiện, nguyện ý trở về gia tộc, cùng luyện chế giáp này, trong giáp này khẳng định giấu diếm bố cục của Hình Khung Thị, cũng chỉ có Hoàng thượng mới có thể luyện hóa, điểm này chín lão cổ đổng khẳng định cũng biết, đến lúc đó, Hoàng thượng có thể dựa vào tu vi, tiếp nhận Võ Thánh Động Thiên? Đồng thời thu cả chín lão cổ đổng vào trong đó.
Cổ Trần Sa lại nói ra một phen lý do khác với Võ Đế:
- Tóm lại một câu, Hoàng thượng muốn thu phục Võ gia, nhất định phải nhân cơ hội này, nói không chừng Hoàng thượng còn có thể đạt được Tế Thiên Phù Chiếu.
- Chuyện này, ngươi đi làm đi.
Võ Đế suy nghĩ rất lâu:
- Đây đúng là một cơ hội, có điều ngươi dường như cũng không thành thật, kế hoạch lớn này, ngươi muốn đạt được gì? Ta biết tiểu tử ngươi không thành thật, nếu không cho ngươi lợi ích, tiểu tử ngươi rất có khả năng sẽ tính kế cả ta. Nói, ngươi muốn cái gì?
- Ta hy vọng Võ Đế đại nhân luyện chế cho ta một đạo Thế Giới Phù lâm thời. Nếu không có Thế giới chi lực hộ thân, sợ rằng lần này ta làm việc cho Võ Đế đại nhân sẽ vô cùng nguy hiểm.
Cổ Trần Sa vội vàng nói, hắn biết muốn từ chỗ Võ Đế đạt được bảo bối tốt gì đó, sợ rằng là không thể, Võ Đế trùng sinh sau kiếp nạn, hiện tại cũng một nghèo hai trắng, còn không bằng để Võ Đế luyện chế phù lục, rót Thế giới chi lực vào trong đó, cũng có thể tẩm bổ cho Thương Sinh Chi Nguyện.
Hiện tại tình huống của Thương Sinh Chi Nguyện chính là hấp thu Thệ ngôn nguyện lực, Hỗn độn nguyên lực, trải qua sự mấp máy của Nguyện Vọng Thụ và bản thân khối cầu, hội tụ lại, diễn hóa thành Thế giới chi lực.
Tích tụ như vậy kỳ thật rất chậm chạp, không bằng có cao thủ Thần cấp phụ trợ.
Hắn có thể từ chỗ Võ Đế ép ra một chút cũng tốt.
- Ờ, việc này cũng có thể.
Võ Đế đột nhiên vươn tay ra, xoay chuyển mãnh liệt, sau đó Thế giới chi lực không ngừng được ấp ủ trên bàn tay, ước chừng qua ba ngày ba đêm, mới ngưng tụ thành một tinh thể không gian, trong tinh thể này dường như có một tiểu thế giới riêng biệt đang vận chuyển mãnh liệt:
- Đây là bí pháp riêng của trẫm, gần đây mới tham ngộ từ tử kiếp trùng sinh giới, chính là tất cả kinh nghiệm từ sinh đến tử, rồi lại từ tử đến sinh, giới này vận chuyển, tất có thể bảo hộ cho ngươi.
Đột nhiên, Võ Đế búng một cái, tinh thể này chui vào trong cơ thể Cổ Trần Sa.
Lập tức Cổ Trần Sa liền cảm thấy tinh thể này dường như đang nhốt hắn lại, nhưng cũng có thể từng thời từng khắc bảo hộ hắn, đây hiển nhiên chính là cấm pháp và thủ đoạn của Võ Đế.
Võ Đế chính là thích làm loại chuyện này, sẽ không tin bất kỳ ai, đối với thuộc hạ cũng phải tiến hành chế ước, đây là đế vương tâm thuật.
Nhưng loại trạng thái này, tự nhiên cũng không đổi được sự thật lòng thật dạ của thuộc hạ.
Năm đó Võ Đế vương triều suy bại nhanh như vậy, cũng bởi vì Võ Đế căn bản không có thuộc hạ thật lòng.
Võ Đế chấp chính, toàn bộ đều là quy củ và khống chế tuyệt đối, sẽ không thổ lộ tình cảm với bất kỳ một thuộc hạ nào, luôn cao cao tại thượng, đây tất nhiên là đạo đế vương, lại thiếu mấy phần nhân tình.
Cổ Trần Sa đã sớm quen thuộc với tính cách của Võ Đế, đối với tử kiếp trùng sinh giới gì đó, hắn chỉ cười nhạt. Ngay cả Nhất Thiết Pháp Giới hắn cũng có thể chui vào chui ra, qua lại tự nhiên, chút thủ đoạn nho nhỏ này của Võ Đế ở trước mặt hắn quả thực là không đáng xem. Chỉ cần hắn tâm linh khẽ động, thôi động tu vi Thiên Đạo Pháp là có thể phá được tinh thể này, để Thương Sinh Chi Nguyện hấp thu, thậm chí Võ Đế cũng không biết.
- Đa tạ Hoàng thượng.
Cổ Trần Sa trực tiếp bái tạ, đã diễn thì phải diễn cho thật một chút.
- Đi đi, trẫm chờ tin tức của ngươi.
Võ Đế huy phất tay.
- Vâng!
Thân thể Cổ Trần Sa khẽ động, trực tiếp rời đi, Võ Đế thấy hắn đi rồi, cũng hơi nhíu mày:
- Tu vi của kẻ này tiến bộ nhanh thật, không ngờ đã tới cảnh giới Đạo cảnh nhị thập nhị biến Pháp Thiên Tượng Địa, xem ra sau lưng chắc chắn có kỳ ngộ, có điều muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta thì vẫn không có khả năng.
Võ Đế không lập tức rời khỏi, mà là ở ngay nơi này, muốn nhìn toàn bộ hoàng cung.
- Thiên Phù Đế rốt cuộc là tồn tại gì? Không ngờ trấn áp rất nhiều tồn tại, phong ấn chư thần.
Võ Đế bước chậm trong hoàng cung này:
- Sâu trong hoàng cung này ẩn tàng một cỗ lực lượng hùng vĩ quỷ thần khó lường, cơ hồ có thể chấn nhiếp thiên địa, dường như tụ tập tất cả Thần Châu ở đây, nếu ta ở đây thi triển pháp thuật gì, muốn thăm dò bí mật, sợ rằng sẽ chạm tới lực lượng thần bí nơi này, bị đánh cho tan xương nát thịt, ngay cả tro bụi cũng không còn, chẳng lẽ Thiên Phù Đế thật sự lợi hại như vậy? Ta cũng không tin.
Hắn nhìn kỹ bố cục, mỗi một cành cây ngọn cỏ của hoàng cung này, dường như đang tham ngộ gì đó.
Cuối cùng, hắn vẫn không dám sử dụng pháp lực phá hoại gì ở đây, bởi vì ở sâu trong nội tâm hắn đã cực kỳ sợ hãi, tới loại cảnh giới này của hắn, đã có thể loáng thoáng cảm giác ra một số thứ có tính mấu chốt.
- Thiên Phù Đế, sớm muộn gì ta cũng sẽ đoạt lại giang sơn thuộc về ta, khiến Thần Châu đại địa này, lại trở về dưới tay ta, cho dù là ngươi cũng không thể ngăn cản, tuy hiện tại ta không bằng ngươi, nhưng dẫu sao ngươi đã biến mất, mà thiên hạ này, ta sẽ tiến hành bố cục, thay trời đổi đất, thống nhất vạn giới, đây là tâm nguyện sau khi trùng sinh của ta!
Võ Đế cuối cùng rời khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận