Long Phù

Chương 1912: Hồng Linh Sa (2)

Chương 1912: Hồng Linh Sa (2)
Hồng Vận Lão Tổ nói.
- Phụ thân đại nhân, ta có đầy đủ tự tin để tiến về Nhân Gian Giới mà không bị bất cứ một kẻ nào phát hiện. Thiên Đình không thể phát hiện được chúng ta, Vĩnh Giới cũng không thể phát hiện được chúng ta. Chỉ cần chúng ta nắm giữ được hạch tâm bên trong Vô Long Tâm Pháp thì có thể hoàn toàn đạt được đại tự tại, đạt được đại tự do, không còn có bất cứ một người nào có thể nhòm ngó bí mật của chúng ta.
Hồng Linh Sa này nói.
- Hiện tại, thực lực của ngươi đã vượt xa ta.
Hồng Vận Lão Tổ nói:
- Ta cũng không thể nghĩ ra rằng căn bản ta không thể lĩnh ngộ được Vô Long Tâm Pháp nhưng ngươi lại thật sự có thể lĩnh ngộ toàn bộ.
- Phụ thân đại nhân đã nói quá rồi. Việc lĩnh ngộ toàn bộ Vô Long Tâm Pháp cũng đâu phải dễ dàng như vậy, phải tự cung tự cấp, khai phát tâm linh, chặt đứt vạn duyên, chẳng qua đây cũng chỉ là bước khởi đầu. Ta chẳng khác gì đang tiến dần từng bước để vượt qua cánh cửa không thể so sánh được với Cổ Trần Sa kia. Cổ Trần Sa cũng đang không ngừng lĩnh ngộ loại cảnh giới này. Cảnh giới của hắn còn cao hơn cả Thiên Đế, cũng đã ngang hàng cùng với Thiên Đạo và còn có cả Cổ Đạp Tiên kia nữa.
Hồng Linh Sa nói:
- Tuy nhiên, hiện tại ở giữa thiên địa, số lượng người có thể thật sự khiến cho Vô Long Tâm Pháp tiến dần từng bước hoàn toàn chính xác chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ngoại trừ mấy người trong triều đình kia là Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, Văn Hồng, Gia Cát Nha, Cổ Hoa Sa thì chính là ta rồi. Ta có thể lĩnh ngộ, cũng không biết là ở bên trong bóng tối lại có cơ duyên xảo hợp nào đó nhưng chắc chắn là có nguyên nhân, cho nên ta nhất định phải đi đến Nhân Gian Giới để tìm kiếm nguyên nhân này. Ở lại Vĩnh Giới thì căn bản ta không thể tìm thấy được nguyên nhân này.
- Đã như vậy, chúng ta hãy đến Nhân Gian Giới thôi.
Hồng Vận Lão Tổ nói:
- Ở bên kia còn có ta một số bằng hữu cũ đang ẩn nấp, bọn họ cũng không hề bị Thiên Đình bắt giữ. Toàn bộ chúng ta tụ tập lại cùng một chỗ thì nhất định có thể làm nên một chuyện đại sự ở Nhân Gian Giới.
Nữ tử Hồng Linh Sa này không hề nói lời nào rồi đột nhiên hai tay nàng ta khẽ cử động, trước mặt xuất hiện một thông đạo.
Ầm ầm!
Thông đạo này co rút lại không ngừng rồi bao phủ tất cả mọi người vào trong đó. Trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy gì nữa.
- Thiên Hậu xuất hiện.
Cổ Trần Sa đứng ở nơi cao nhất Vĩnh Giới, nhìn tất cả mọi thứ ở phía xa. Toàn bộ mọi thứ ở Vĩnh Giới, thậm chí là cả Nhân Gian Giới dường như hắn đều hiểu rõ hoàn toàn và nhìn rõ mọi việc.
- Tân Thiên Hậu chính là nữ tử được gọi là Hồng Linh Sa này sao? Nàng ta thật đúng là hiếm thấy, lại thật sự có thể lĩnh ngộ được Vô Long Tâm Pháp, quả thật là kỳ tích bên trong kỳ tích.
Lâu Bái Nguyệt cũng trầm trồ tán thưởng.
- Nàng ta là Thiên Hậu, ta chỉ sợ chuyện này có gì đó rất kỳ quái? Thiên Đế đã thúc giục thủ đoạn quỷ dị nào? Hiện tại Thiên Đế thật sự còn thiết lập Biến Pháp Bộ nhưng có thể thấy được hắn cũng đang thay đổi, không còn câu nệ vận mệnh nữa. Thiên Đế như vậy mới là đáng sợ. Sau này sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn đối với chúng ta.
- Chuyện này quả đúng là sự thật. Nhưng đó cũng chỉ là một số uy hiếp mà thôi, căn bản không gây ra thương tổn đối với chúng ta. Tuy nhiên, Tân Thiên Hậu và Thiên Đế ngược lại lại còn không có quan hệ gì, Thiên Đế không thể thao túng được việc Tân Thiên Hậu xuất thế, mà Tân Thiên Hậu thật ra cũng là kết quả của cơ duyên xảo hợp.
Cổ Trần Sa nói:
- Nàng ta cũng chưa chắc đã là người sẽ cam chịu số phận, an phận với thân phận Thiên Hậu của mình. Phàm là người đã tu luyện Vô Long Tâm Pháp của ta thì đều là mệnh do ta chứ không do trời, chặt đứt tất cả, đại tự tại đại thanh thản. Vì vậy, làm sao có thể mặc cho vận mệnh an bài được chứ? Tuy nhiên, nếu như Thiên Đế có thể khiến cho nàng ta hồi tâm chuyển ý, trở về với thân phận Thiên Hậu thì như vậy cũng tương đương với việc hắn phá được Vô Long Tâm Pháp của ta, ngược lại còn có thể khiến cho vận số của ta chịu tổn thương, từ đó tạo thành một kích trí mạng đối với ta.
- Nói như vậy, nàng ta chính là mấu chốt trong cuộc tranh đấu giữa ngươi và Thiên Đế?
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Cũng có thể nói là như vậy. Thật ra đây chính là cuộc tranh đoạt nhân tâm. Nàng ta có một thân phận là Tân Thiên Hậu nhưng vẫn còn có một thân phận khác, chính là người đã tu thành Vô Long Tâm Pháp. Nếu như nàng ta đi theo Thiên Đế thì có nghĩa là Thiên Đế có thể khống chế được Vô Long Tâm Pháp mà cũng có nghĩa là cho dù có tu thành Vô Long Tâm Pháp thì cũng không thể đạt được đại tự tại. Nếu như vậy thì Vô Long Tâm Pháp của ta cũng không phải là Siêu Thoát Chi Đạo mà là một trò cười.
Cổ Trần Sa nói.
- Làm sao có thể chứ? Bản thân Vô Long Tâm Pháp chính là siêu thoát, làm sao có thể chỉ vì một nữ tử làm phản mà liền từ chân lý biến thành không phải là chân lý? Ở giữa thiên địa làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy chứ?
Lâu Bái Nguyệt cau mày nói.
- Đây thật ra là tranh đoạt vận số, bởi vì Vô Long Tâm Pháp của ta vẫn chưa hoàn toàn đạt đến tầng thứ chín của sự bất hủ, cảnh giới Bất Hủ, cho nên vẫn còn có những thiếu sót mà những thiếu sót này cũng sẽ bị công kích.
Cổ Trần Sa nói:
- Đương nhiên, cho dù nữ tử Thiên Hậu Hồng Linh Sa này có khôi phục lại thân phận Thiên Hậu mà quay về bên cạnh Thiên Đế thì cũng không có gì to tát cả. Nó cũng không tạo thành tổn thương lớn gì cả mà chỉ là đả kích sự kiên định của chúng sinh trong việc tu luyện Vô Long Tâm Pháp mà thôi.
(*): 凤毛麟角 (phượng mao lân giác): Những động vật trân quý trong truyền thuyết. Lông của phượng hoàng, sừng của kỳ lân đều là thứ quý hiếm (dùng để ví nhân tài hoặc sự vật trân quý hiếm có).
Bạn cần đăng nhập để bình luận