Long Phù

Chương 662: Tam Giang Bá (2)

Chương 662: Tam Giang Bá (2)
Cây đào tiên Bích Lục là đào tiên Tử Thanh đột biến, hiệu quả đương nhiên không tốt bằng đào tiên Tử Thanh nhưng trưởng thành nhanh, hơn nữa có thể bồi dưỡng khí hậu khác nhau ở từng khu vực, cải thiện đất đai, giảm ác sát, hóa linh địa.
Cổ Trần Sa đáp xuống, cũng không trở về trong Tĩnh Tiên Tư mà đến một trang viên ngoài thủ đô.
Trang viên này có diện tích mấy chục mẫu, nếu ở Bắc Kinh ban đầu có thể tính là khu nhà cấp cao, nhưng ở vùng đất man hoang này, đất đai rộng lại lớn đến mức không tính được.
Cũng may nô bộc xung quanh trang viên này vẫn rất có tinh khí, được bồi dưỡng tốt, khôn khéo dũng mãnh, có thể nhìn ra được chủ nhân trong đó chắn chắn là nhân vật lợi hại.
Ở trên tấm biển trước cửa lớn của trang viên viết mấy chữ lớn, phủ Tam Giang Bá.
Cổ Trần Sa từ Vô Để Nghiệt Hải tới đây đã tìm đến Tam Giang Bá.
Người này cưới con gái Hằng gia, nói vậy, mọi người đều cho rằng hắn là vây cánh của đại hoàng tử. Nhưng mấy năm trước khi Thiên Phù Đại Đế trách phạt đại hoàng tử, lấy lại binh quyền đã đề bạt hắn thành đại thần của thượng thư phòng.
Sau đó, trong trời đất xảy ra họa lớn, Tam Giang Bá chủ trì cứu trợ lập công lao, năng lực xuất chúng, bây giờ cũng thành trụ cột của triều đình.
Cổ Trần Sa biết người này có năng lực rất lớn, cũng là hạng người thâm sâu khó lường, hơn nữa cũng không quyết tâm theo Hằng gia, hắn có quan niệm và một bộ sách lược trị quốc riêng.
Gia Cát Nha nhắc hắn phải tìm đến người này nói chuyện.
Gia Cát Nha đánh giá Tam Giang Bá là nhân vật gần với Kim Tùy Ba, không dưới ba công tám hầu.
Phải biết Kim Tùy Ba vốn đã thần bí khó lường, sau lại trở thành Ngũ Tinh Chi Chủ, tư chất đã là nửa Thánh Nhân trời sinh, cho dù là trong bảy mươi hai Huyền Môn Tiên đạo cũng khó có thể tìm ra tồn tại nào có thể sánh ngang với hắn.
Gần với Ngũ Tinh Chi Chủ Kim Tùy Ba, vậy hẳn vô cùng đáng sợ.
Cổ Trần Sa đi tới cửa phủ đệ của Tam Giang Bá cũng không dẫn theo tùy tùng, chỉ đi một mình.
- Đứng lại.
Lúc này, người canh giữ ở cổng nhìn thấy có người qua đã hét lớn một tiếng, bảy tám lực sĩ mặc áo giáp, lưng đeo chiến đao đã bắt đầu xông tới, sẵn sàng đón địch:
- Đây là phủ Tam Giang Bá, những người không có nhiệm vụ không thể tới gần.
- Các ngươi đi thông báo, nói Trần quận vương tới thăm hỏi Tam Giang Bá.
Cổ Trần Sa cũng không trực tiếp xông vào trong đó, mà ở bên ngoài thăm hỏi theo quy định.
Vèo!
Ở cửa đã xuất hiện một người, đó chính là Tam Giang Bá, sau khi hắn đi ra, lập tức phất tay:
- Các người thật to gan, lại dám ngăn cản Vương gia. Còn không quỳ xuống?
Hắn lập tức cúi người hành lễ:
- Vương gia đại giá quang lâm, thần không biết Vương gia giá lâm nên lễ nghi không đủ chu đáo, vẫn mong Vương gia tha tội.
- Ta đột nhiên tới chơi là gặp mặt riêng, chỉ muốn nói chuyện với Tam Giang Bá một lát, ngươi không cần căng thẳng, cũng không cần đa lễ như vậy.
Cổ Trần Sa khoát tay.
- Mời Vương gia vào bên trong.
Ánh mắt Tam Giang Bá lóe lên, vội vàng đi trước dẫn đường.
Theo lý, các quan chức quý nhân thăm hỏi lẫn nhau đều phái người chuyển thiệp trước cho bên kia thu xếp trước, đột nhiên đến thăm như vậy thật ra rất lỗ mãng.
Nhưng Cổ Trần Sa là hoàng tử Vương gia có địa vị cao quý, bây giờ còn là một trong ba Ty chủ lớn của Tĩnh Tiên Tư, trong triều đình không ai dám coi thường hắn.
Thậm chí có đại thần cảm thấy hắn có phong cách vương giả, sau này có thể kế thừa ngai vàng.
Mấy năm gần đây, trong rất nhiều hoàng tử, hắn lại được dư luận chú ý nhất.
Hai người tới sâu bên trong trang viên này, Tam Giang Bá đuổi tất cả tùy tùng ra ngoài, tự mình pha trà cho Cổ Trần Sa pha trà:
- Ta biết gần đây Vương gia ở chỗ phong ấn bị phá vỡ trong Vô Để Nghiệt Hải trấn áp ma đầu, chế luyện Thiên Yêu Thụ thượng cổ, giết chết không biết bao nhiêu ma quái. Nếu không nhờ có Vương gia, sợ rằng Nghiệt Châu sẽ lại xảy ra ma tai, triều đình không biết tốn bao nhiêu lực lượng mới có thể trấn áp được.
- Ma tai không thể coi thường. Ta trấn áp ở bên kia thật ra nhận được chút hiệu quả. Nhưng theo ma tai mở rộng, ta chỉ sợ cũng không cầm cự được bao lâu.
Cổ Trần Sa biết Tam Giang Bá có tu vi cao thâm, chắc chắn biết vài chuyện của mình ở Vô Để Nghiệt Hải:
- Nếu triều đình vững chắc, phía sau ổn định, ta thật ra cũng có chút tự tin trấn áp ma tai, nhưng chỉ sợ cục diện trong triều đình không ổn, nội loạn đáng lo hơn nữa họa ngoại xâm, vậy khó có thể tiếp tục.
Lời này chính là một lời hai nghĩa.
Tam Giang Bá im lặng không nói lời nào.
Cổ Trần Sa cũng không tính tha cho hắn, tiếp tục hỏi:
- Tam Giang Bá có biết tại sao ta từ Vô Để Nghiệt Hải trở về lập tức tới tìm ngươi mà không phải tìm người khác?
- Thần không biết.
Tam Giang Bá vội vàng trả lời.
- Tam Giang Bá, thật ra trong lòng ngươi còn mang thiên hạ, năng lực rất mạnh, theo thời gian nhất định có thể trở thành trụ cột trong triều đình. Hôm nay ta đến đây, thật ra là muốn nói thẳng với ngươi. Ngươi nói xem rốt cuộc cục diện của triều đình bây giờ thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận