Long Phù

Chương 922: Văn Hán Long (2)

Chương 922: Văn Hán Long (2)
Văn Thánh tôn sùng lễ nghi, Pháp Thánh tôn sùng pháp luật, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, nhưng lại có xung đột rất lớn, một câu thôi, Văn Thánh là chú ý nhân tình, mà Pháp Thánh là chú ý quy củ.
Cái này gọi là tình lý pháp.
Văn Hán Long là đệ tử Văn gia, tới Pháp Châu làm Tổng đốc, ý của Thiên Phù Đại Đế là kết hợp lễ của Văn gia và pháp của Pháp gia lại với nhau, xem có thể sáng tạo ra hình thái trật tự hoàn mỹ hơn hay không, đồng thời cũng để Văn gia đến khắc chế Pháp gia, tránh khỏi một nhà độc đại.
Cổ Trần Sa thân là Ti chủ của Tĩnh Tiên Ti, cũng là Vương gia, quyền cao chức trọng, lần này đi tới Pháp Châu, dựa theo quy củ triều đình là gặp mặt Tổng đốc trước, sau đó do Tổng đốc tới thông tri Pháp gia.
Tuy Văn Hán Long là đệ tử Văn gia, nhưng lại là người của triều đình, Thiên Phù Đại Đế mười năm trước thường xuyên triệu kiến người này, tiến hành bồi dưỡng, có thể nói là có ơn tri ngộ với hắn.
Tĩnh Tiên Ti cũng từng âm thầm nghiên cứu, phát hiện nếu Văn gia phát sinh xung đột với triều đình, như vậy người này khẳng định sẽ bảo vệ triều đình, cũng là tồn tại trung thành và tận tâm.
Cổ Trần Sa trực tiếp hàng lâm phủ tổng đốc, liền phát hiện ra khí tức của Văn Hán Long.
Người này mới hơn ba mươi tuổi, diện mạo như thiếu niên, có thể nói là thiếu niên anh hùng, mười tám tuổi đã được Thiên Phù Đại Đế bồi dưỡng.
Lúc này Văn Hán Long đang ngồi trên lầu của phủ tổng đốc, một ly trà xanh, một quyển sách cổ, nhìn mây bay trên trời, vô cùng thanh tĩnh tiêu dao.
- Hán Long đại nhân tự tại quá.
Cổ Trần Sa xuất hiện trên lầu các.
Văn Hán Long thấy là Cổ Trần Sa, chậm rãi buông sách cổ, quỳ gối:
- Hạ quan tham kiến Vương gia.
- Ồ? Nhìn bộ dạng này của ngươi, dường như đã sớm biết ta sẽ tới à?
Cổ Trần Sa cũng có chút kinh ngạc.
- Tính Vương gia cũng nên đến Pháp Châu rồi.
Sau khi Văn Hán Long hành lễ liền đứng dậy, vẫn là một thân phong độ trí thức,
- Khi phong ấn của Vô Để Nghiệt Hải vỡ tan, ma khí sôi trào, đại kiếp được ghi chép trong sách sử sợ rằng sẽ lại bùng nổ. Vốn kiếp số này nên là mấy trăm năm sau mới bùng nổ, nhưng bởi vì thiên hạ phát triển quá nhanh, chỉ mới hai mươi tư năm đã vượt quá trình độ phát triển mấy trăm năm, khí vận nhân đạo cường thịnh, dẫn phát ma tính sôi trào, Tĩnh Tiên Ti nghiễm nhiên đã đứng ở tuyến đầu của kiếp số. Hiện tại Vương gia trừ tích tụ thực lực ra, còn muốn liên lạc với các đại thế gia, cùng nhau kháng ma, đây cũng là thủ đoạn phải có của triều đình.
- Xem ra ngươi đối với đại thế thiên hạ cũng nắm rõ như lòng bàn tay, không hổ là nhân tài phụ hoàng nhìn trúng, Pháp Châu chính là đệ nhất châu của Trung Thổ Thần Châu, ngươi ở đây làm Tổng đốc đã được nhiều năm, nếu không có bản sự thì không thể làm được, ta thấy tu vi của ngươi đã không thua gì Tam Công Bát Hầu, tương lai chắc chắn là tiền đồ vô lượng.
Cổ Trần Sa hơi liếc qua, liền nhìn ra, tu vi của Văn Hán Long này cực kỳ khiếp người, đã tới Đạo cảnh nhị thập biến Tụ Tán Vô Thường, hơn nữa còn là tu thành phẩm chất Kim Cương Pháp.
Như cảnh giới này, ở trong Tiên Đạo Huyền Môn đã là Đại trưởng lão, nắm giữ một phương cung điện, quyền cao chức trọng.
Hiện tại trong thiên hạ, nhân vật cấp bậc Tổng đốc, tu vi phổ biến đều là Đạo cảnh ngũ biến Linh Tụ Bách Khiếu, hoặc là lục biến Luyện Khí Thành Cương, tối đa cũng chính là thất biến Ly Địa Đằng Không, bát biến Tam Muội Chân Hỏa, nếu tu thành cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân vậy sẽ có trọng dụng khác.
Đây còn là năm sáu năm gần đây mới bùng nổ.
Quan viên cấp Tổng đốc phúc lợi cực cao, bổng lộc trừ đại lượng kim tiền ra, còn có đan dược và bí pháp luyện công. Mấy năm nay Tĩnh Tiên Ti đã hàng phục mấy ngàn tông môn nhị tam lưu của Tiên Đạo, hàng năm cũng có đại lượng tiền thuế, trong đó một bộ phận phân phối cho quốc khố, quốc khố lại dùng để phát phóng bổng lộc cho quan viên.
Tu vi của Văn Hán Long cao như vậy, hiển nhiên không phải bởi vì bổng lộc và đãi ngộ của triều đình, mà là bản thân có kỳ ngộ rất lớn.
- Vương gia tuệ nhãn như đuốc.
Văn Hán Long nói:
- Vương gia ở Ma vực trực tiếp đánh tan sự liên thủ của tứ đại cao thủ trong Tiên Đạo Huyền Môn, uy danh đã chấn nhiếp tứ phương, hiện tại xem ra, thực lực của Vương gia lại đề thăng hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần, chút thủ đoạn làng nhàng này của ta, sao có thể lọt vào pháp nhãn của Vương gia.
- Hán Long cũng đừng tự coi thường bản thân, với tu vi của ngươi hoàn toàn có thể so sánh với Tam Công Bát Hầu rồi.
Cổ Trần Sa xua tay:
- Lần này ta chính là muốn tới bái kiến Pháp gia, ngươi cảm thấy Pháp gia có nể mặt ta không? Lần trước Cảnh Phồn Tinh ám sát ta, ta liền tới Cảnh Châu bãi phóng Cảnh gia, nhưng ăn phải bế môn canh, Cảnh gia không nể mặt ta chút nào.
- Xin Vương gia cứ yên tâm, Cảnh gia là có lòng tạo phản, huống hồ hiện tại Vương gia giống như mặt trời ban trưa, Tĩnh Tiên Ti vừa phá Viên tộc, thậm chí khiến Tam Đại Thần Viên cũng phải ăn quả đắng. Cho dù là Pháp gia có mạnh tới mấy, cũng phải suy nghĩ cho kỹ, dẫu sao Thiên Biến Thạch Viên, Âm Dương Quỷ Viên, Kim Cương Đấu Viên cũng chính là cao thủ Thần cấp.
Văn Hán Long dường như biết rất nhiều tình báo.
- Những tình báo này ngươi là có được từ bên Văn gia à.
Cổ Trần Sa hỏi:
- Năm đó ngươi là nhánh bên không bắt mắt trong Văn gia, được phụ hoàng tài bồi, hiện tại tu vi tới cảnh giới như vậy, Văn gia cũng không thể không nể mặt ngươi. Cần phải thừa nhận địa vị của ngươi, thế nào? Đối với tình huống ma tai, Văn gia có cái nhìn ra sao, có muốn liên thủ với triều đình không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận