Long Phù

Chương 224: Đạo cảnh nhị biến (2)

Chương 224: Đạo cảnh nhị biến (2)
Nghĩa Minh gật đầu:
- Tư chất của Tiểu Nghĩa Tử cũng không tệ lắm, nhưng nội tình bạc nhược yếu kém, cũng may dùng Thất Thánh Luyện Tâm Đan và Thiên Lộ, đã đền bù trở về, ta lại dùng tiên thiên cương khí khơi thông toàn thân, truyền hắn phương pháp dưỡng khí ngưng thần, tiến bộ rất lớn.
- Bây giờ ngươi tu thành Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân, nhưng vẫn phải che giấu, nói không chừng còn sẽ có người tới tìm ngươi, nghĩ ngươi bị phù lục khống chế.
Cổ Trần Sa nói:
- Ta truyền thụ cho ngươi phương pháp biến hóa, ngươi đã lĩnh ngộ hết chưa.
- Phương pháp biến hóa của chủ nhân quả thực đã vượt qua Ma Ha Trấn Ngục Kinh rất nhiều.
Nghĩa Minh nói:
- Ta bắt đầu phỏng đoán, lại có thể giấu giếm được cao thủ mạnh hơn mình.
Trong lúc nói chuyện, khí tức của hắn biến hóa, làn da toàn thân héo rũ, lại không còn bộ dáng của Lưu Ly Ngọc Thân, mà giống Đạo cảnh thất biến như đúc.
- Hay.
Cổ Trần Sa truyền phương pháp biến hóa trong Nhật Nguyệt Biến, dù Nghĩa Minh chỉ tu luyện được da lông, nhưng cũng đủ hắn che giấu thực lực của mình, mê hoặc địch nhân.
Đi xuống lầu, đến đại sảnh diễn võ, thấy năm người Lưu Vũ mang theo binh sĩ đang nghe giảng bài.
Giảng bài lại là Thạch Trung Thiết, còn có một người trẻ tuổi, người trẻ tuổi kia ước chừng hai mươi, lớn hơn Cổ Trần Sa bốn năm tuổi, tuấn tú cao ngất, nhưng khí tức trên người lại hùng hồn giống như núi, lần đầu tiên chứng kiến hắn, trong đầu Cổ Trần Sa rõ ràng xuất hiện hư ảnh núi lớn ngàn trượng.
- Khí thế võ đạo thật mạnh, còn trên Ngọc Hàn Lộ.
Cổ Trần Sa thầm nghĩ.
- Bái kiến Vương gia.
Đám người Thạch Trung Thiết nhìn thấy Cổ Trần Sa tới, vội vàng hành lễ, người trẻ tuổi kia tự giới thiệu:
- Vương gia, ta là Thạch Trung Thiện, gia phụ chính là Cự Thạch Hầu, phụng lệnh đến dưới trướng của Vương gia hiệu lực.
- Nguyên lai là thế huynh.
Cổ Trần Sa thân thiết đi lên, cầm chặt tay Thạch Trung Thiện.
- Ta và ngươi ngang hàng tương giao, không cần đa lễ, lần này ta viết thư cho Cự Thạch Hầu, để cho hắn hỗ trợ, không thể tưởng được thế huynh lại đích thân đến. Ta căn cơ nông cạn, thủ hạ binh tướng không có thành tựu, đang cần người tinh thông binh pháp như thế huynh đến dạy dỗ bọn hắn.
- Nhất định hết sức.
Thạch Trung Thiện nở nụ cười:
- Đám binh tướng dưới trướng Vương gia đều là Hổ Lang Chi Sư, nhất là năm người Lưu Vũ, tương lai thành tựu không thể hạn lượng.
- Đây là một ít đồ chơi nhỏ, xin thế huynh nhận lấy.
Cổ Trần Sa lấy ra cái bình nhét vào trong tay Thạch Trung Thiện.
- Thế huynh ngàn vạn lần không nên chối từ.
Thạch Trung Thiện tiếp nhận cái bình, thần sắc nghiêm nghị:
- Lại là Tử Huyết Hồi Sinh Đan, Vương gia quả nhiên bất phàm. đan này có thể thịt bạch cốt, sinh nguyên khí, tổn thương nặng hơn cũng có thể khôi phục, có đan này, tương đương với nhiều hơn một cái mạng.
- Chút lòng thành mà thôi.
Cổ Trần Sa nói:
- Lần trước Cự Thạch Hầu tặng ta ba trăm bộ Giác Giao Khải, ta còn chưa có đáp lễ, sau đó ta còn có chút lễ vật tặng cho Hầu gia, mong thế huynh mang về giúp.
- Vương gia khách khí, trước mắt phụ thân đang ở Thừa Thiên Quan, là được hoàng thượng triệu kiến.
Thạch Trung Thiện cười:
- Hoàng thượng lệnh Thiên Công Viện ở phụ cận Thừa Thiên Quan xây dựng hành cung, trước mắt đã giá lâm, ta xem sau đó sẽ gọi các điện hạ tới yết kiến.
- Phụ hoàng đã tới biên quan?
Cổ Trần Sa chấn động, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Khó trách Thái Sư Văn Hồng kia không dám đến đây tìm ta, mà để ta đi gặp hắn.
- Trước mắt còn có một đại sự.
Thanh âm của Thạch Trung Thiện rất nhỏ:
- Hoàng thượng có ý dời đô, muốn dời kinh thành đến đây, Thiên Tử trấn biên quan, cùng Man tộc tử chiến, lần này tìm gặp phụ thân chính là vì đại sự này, phụ thân bảo ta tiết lộ cho Vương gia, để Vương gia cẩn thận.
- Dời đô là đại sự, lại dời đến biên quan.
Cổ Trần Sa kinh hãi:
- Việc này không phải chuyện đùa, kinh thành là trụ cột quốc gia, nếu đơn giản di động, sợ sẽ có rung chuyển.
- Đây là ý tứ của hoàng thượng, cho nên Điện hạ ngàn vạn lần không thể phản đối.
Thạch Trung Thiện nói:
- Ta nghĩ thánh chỉ hoàng thượng triệu kiến các Điện hạ đã trên đường rồi.
Vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên thanh âm:
- Thánh chỉ đến! Trần Quận Vương tiếp chỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận